- Sắp rồi, trong vòng ba tháng này. Đến lúc đó anh Diệp là khách quý của Vương Long Đông.
Vương Long Đông gật gật đù nghiên người để Cổ Đức lộ ra nửa người.
- Anh Diệp, chú tôi nói Phong Châu ông ấy chưa đến bao giờ, cho nên cũng muốn đến chơi, tiện mời anh Diệp ăn bữa cơm rau muối với chúng tôi.
Vương Long Đông còn đang ngại ngùng thì Cổ Phi Phi đã bước lên giới thiệu rồi.
Cổ Đức đứng sau mấy người cũng có chút xấu hổ, Diệp Phàm tất nhiên cũng không dễ dàng bỏ qua cho bọn người kia như vậy.
Vì thế hắn tỏ vẻ hơi lạ hỏi:
- Quái, Phi Phi, không phải mọi người đoạn tuyệt quan hệ rồi sao, đây là thế nào đây?
- Không đâu, trợ lý Diệp, lúc đó cha Phi Phi là nói nhảm, đây là quan hệ huyết thống, làm sao có thể đoạn tuyệt có phải không ạ?
Cổ Đức mặt mo vội vàng cười bước lên một bước nói.
Đối với người giảo hoạt trong kinh doanh như gã đơn giản chỉ là mất mặt một chút thôi, da mặt của người này đã sớm được luyện rồi. Nhiều một chút ít một chút không sao cả, tuy nhiên, vẫn có chút xấu hổ.
- Còn không chào hỏi trợ lý Diệp đi.
Cổ Đức nhìn con trai Cổ Vượng đứng bên cạnh nói.
- Chào trợ lý Diệp.
Cổ Vượng cũng cực kỳ không thoải mái chào Diệp Phàm.
- Hả, chẳng lẽ là tôi nghe nhầm. Có thể thể đi.
Diệp Phàm cười châm chọc.
- Đúng vậy, đúng vậy, không phải ý như vậy.
Cổ Đức hòa giải.
Hai bên nói chuyện vài câu rồi đi thẳng đến phòng riêng số 1.
Ngồi xuống bắt đầu uống trà.
Diệp Phàm cố ý lạnh nhạt với Cổ Đức lại nhiệt tình tán gẫu với Vương Long Đông.
Không lâu sau đồ ăn được mang lên. Ăn vài miếng uống vào mấy ly rượu xong Cổ Đức cầm chén rượu ra vẻ cung kính nói:
- Trợ lý Diệp, trong chuyện của Vương Long Đông và Cổ Phi Phi nhà họ Cổ giải quyết có chút không tốt rồi.
Tuy nhiên, hiện giờ mọi việc đã qua, Phi Phi đã có bầu, anh tôi cũng đã suy nghĩ nhiều, là một người con gái.
Tuy nói có nhiều con trai, nhưng chỉ có một đứa con gái, cô như vậy ông ấy cũng đau lòng.
- Đau lòng, đau lòng là như vậy sao? Ông ấy thiếu chút nữa chôn vùi hạnh phúc cả đời của Phi Phi.
Diệp Phàm nhướng mày, hừ lạnh một tiếng.
- Việc này lúc đó chúng ta… nói như thế nào được, cũng không thể nói cho rõ ràn được.
Cổ Đức cũng khá xấu hổ.
- Không nói được rõ ràng tôi nói thay các anh. Đơn giản các anh nghĩ người anh em Vương Long Đông của tôi chỉ là một cán bộ quèn, lại không có nhiều tiền.
Cho rằng nhà Nam Vân có mấy người là lãnh đạo cấp tỉnh, nhà lại giàu có, Vương Long Đông không thể sánh bằng.
Nhưng có một chút tôi muốn nói với các anh, người anh em Vương Long Đông của chúng tôi… Diệp Phàm tôi kiêu ngạo nói một câu… là thành viên tổ chức mà ai nghe cũng phải choáng.
Nhà Nam Vân thì thế nào?
Diệp Phàm tức giận cố tình chọc tức lão già này.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Cổ Đức đỏ bừng mặt gật đầu nói.
- Trợ lý Diệp việc này lúc trước Cổ Dũng tôi nghĩ nhầm rồi. Tôi cạn ba chén để tỏ lòng xin lỗi ngài.
Cổ Dũng đứng lên, mặc kệ Diệp Phàm có đồng ý hay không cũng uống vào ba ly rượu, mặt ông ta lập tức đỏ lên.
Phải biết rằng đây chính là cốc có chân dài, một ly chừng một phần ba lít.
- Đây là ông đang cụng ly với ai?
Diệp Phàm cũng không nể mặt, đưa mắt nhìn Cổ Dũng một cái thản nhiên hừ nói.
- Tôi tự phạt ba chén để nhận lỗi với trợ lý Diệp.
Cổ Dũng đỏ mặt nói, không biết là rượu đỏ hay là mặt đỏ.
- Biết mình sai rồi sao?
Diệp Phàm thản nhiên hừ một cái đưa mắt nhìn ông ta.
- Tôi sai rồi.
Lúc trước là Cổ Dũng khơi mào chuyện này, bởi vì quan hệ của ông ta và nhà Nam Vân không tệ, cho nên mới dẫn đến trò khôi hài này. Cổ Dũng đương nhiên là cũng có tâm tư đấy, người này có thân thủ ngũ đẳng, nhà Nam Vân có cao thủ, Cổ Dũng muốn thông qua việc Cổ Phi Phi đến nhà Nam Vân để ông ta có được sự hỗ trợ về võ công của nhà Nam Vân.
Tất nhiên, hiện giờ tài sản quan trọng nhất của nhà họ Cổ là khách sạn Kinh Đô lại lọt vào vòng tròn liên kết của bạn Phí Nhất Độ.
Tất nhiên, nhà họ Cổ bắt đầu oán trách Cổ Dũng cùng với Cổ Đức lúc trước gây chuyện. Dù sao việc này cũng liên quan đến lợi ích của các ngành trên của nhà họ Cổ.
Hơn nữa, hôm nay tuồng vui này cũng là các lãnh đạo cấp trên của nhà họ Cổ đã bàn rất lâu. Đương nhiên, bạn bè của Phí Nhất Độ ra tay, nhà họ Cổ cũng đã đọ sức rồi. Nam Vân có hai cấp thứ trưởng cũng đã giúp đỡ nhà họ Cổ.
Nhưng bạn bè Phí Nhất Độ cơ bản đều là người trong vòng Thái tử Bắc Kinh. Hơn nữa người nhà mỗi người đều là những nhân vật khá có phân lượng. Cuối cùng hai thứ trưởng của nhà Nam Vân cũng không hể địch lại được.
Mà Cổ Phi Phi lại không đồng ý đến nhà Nam Vân làm dâu, hôn sự này không thành nhà Nam Vân tất nhiên không chịu dùng quyền lực ở Bắc Kinh giúp nhà họ Cổ.
Mất đi sự giúp đỡ của nhà Nam Vân, nhà họ Cổ cũng dùng tiền để lấy quan hệ. Cuối cùng mấy người có phân lượng vừa nghe việc mấy công tử này gây sức ép vội vàng thoái thác ngay cả tiền cũng không dám nhận.
Mà nhà họ Cổ cũng thật sự lợi hại, tìm được mấy người bạn của Phí Nhất Độ muốn dùng tiền để thượng lượng giải quyết việc này.
Không thể tưởng được người ta không nể mặt chút nào. Hơn nữa còn tăng cường việc gây áp lực cho khách sạn Kinh Đô.
Nhà họ Cổ không có cách nào, ngoài ra nhà họ Cổ cũng không muốn buông tha khách sạn Kinh Đô. Tuy nhiên, một nguy cơ lớn bao phủ nhà họ Cổ rồi.
Chỉ sợ buông tha khách sạn Kinh Đô người ta sẽ tiếp tục chèn ép các công ty của nhà họ Cổ. Đây không phải là chỉ là tức giận thôi.
Nhà họ Cổ cũng đã phân tích rất nhiều. Đưa ra mấy cái tên tám phần muốn đẩy ngã tập đoàn nhà họ Cổ.
Cân nhắc lợi hại, nhà họ Cổ cuối cùng chọn cách thỏa hiệp, thậm chí khuất phục. Tất nhiên, hôm nay cử mấy đầu sỏ Cổ Đức cùng Cổ Dũng gây chuyện đến chính là muốn lấy con gái đánh bài tình cảm để giải quyết việc này.
Người cầm lái nhà họ Cổ Cổ Thiên thì hiểu được, xem chừng việc này tám phần có liên quan đến Diệp Phàm. Tuy nói đến giờ nhà họ Cổ cũng không tìm hiểu đến cùng xem có phải là Phí Nhất Độ ra tay không. Nhưng đến giờ nhà họ Cổ cũng không tra ra một chút manh mối liên quan đến Phí Nhất Độ.
Tất nhiên, nhà họ Cổ cũng không ngốc, lúc trước người ta cũng đã đến nói rồi, việc này chắc chắn không thể không liên quan đến Phí Nhất Độ và Diệp Phàm.
Gốc gác của Phí Nhất Độ nhà họ Cổ cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Cổ Phi Phi cũng không rõ ràng. Vương Long Đông biết nhưng Vương Long Đông không nói ra.
Mặc dù là vợ sắp cưới nhưng cũng không thể khiến Vương Long Đông nói ra chi tiết của Phí Nhất Độ.
Cuối cùng, nhà họ Cổ cũng để mắt đến Diệp Phàm nên mới có sắp xếp hôm nay.
- Biết sai thì sửa thôi.
Diệp Phàm vuốt vuốt râu giống như một học giả, nhìn Cổ Dũng nói:
- Như vậy đi, anh chín chén, kính người anh em Vương Long Đông của tôi uống một chén là được.
- Trợ lý Diệp nói thế nào thì là thế đó, chín chén của tôi xong rồi.
Cổ Dũng mặt đỏ đến thiếu chút nữa thành tím than cầm chén rượu đi về phía Vương Long Đông.
Có lẽ cấp trên trong nhà họ Cổ đã dặn trước, phải làm được đánh không trả đòn mắng không nói lại mới được.
Sớm biết hôm nay phải làm gì trước, Diệp Phàm thầm hừ một tiếng, hôm nay phải để nhà họ Cổ nhặt rác, phải làm cho một chút tôn nghiêm cuối cùng của nhà họ Cổ bị dẫm nát dưới chân Diệp Phàm mới được.
Sau đó không khí hòa hoãn đi một chút, dù sao cũng phải nể mặt Cổ Phi Phi.
Tuy nhiên, ăn xong Diệp Phàm nhìn mấy người một cái nói:
- Phong Châu cũng là mảnh đất không tệ lắm, sao Chủ tịch hội đồng quản trị Cổ Thiên đến đây chơi? Chẳng lẽ xem thường Phong Châu chúng tôi?
Người nhà họ Cổ vừa nghe lập tức vẻ mặt tỏ ra giận giữ, Diệp Phàm cậu cũng quá kiêu ngạo rồi. Ý này ai không rõ, ý là Cổ Thiên phải tự mình đến nhận lỗi chứ gì.
Cổ Dũng và Cổ Vượng vừa định đứng lên tuy nhiên bị Cổ Đức trừng mắt vừa đứng lên một nửa lại ngồi xuống giả bổ tựa ra sau.
- Ha ha, trợ lý Diệp, gần đây anh ấy bận việc, những việc lớn nhỏ của nhà họ Cổ đều chờ anh ấy giải quyết. Phong Châu là một nơi tốt, khi rảnh tin rằng anh ấy sẽ đến.
Cổ Đức cười nói, trong lòng lão già này đã nhẫn nại đến cực hạn, ra hiệu cho cháu gái Cổ Phi Phi.
Cổ Phi Phi lại ra hiệu bằng mắt cho Vương Long Đông, tuy nhiên Long Đông trợn mắt coi như không nhìn thấy.
- Đúng vậy, anh Diệp, cha tôi gần đây bận quá, khi nào rảnh nhất định sẽ đến thăm anh Diệp.
- Bận gì?
Không thể tưởng tượng được Vương Long Đông nói một câu.
- Làm sao anh biết không bận?
Cổ Phi Phi trừng mắt nhìn Vương Long Đông nếu không có Diệp Phàm ở đây có lẽ ghê gớm hơn.
- Anh đoán đấy.
Vương Long Đông nói.
- Cơm này cũng ăn no rồi, buổi tối tôi còn phải làm việc.
Diệp phàm nói xong nhìn Cổ Đức một cái nói.
- Việc này khi nào tổng Giám đốc Cổ có thời gian đến Phong Châu thì gọi tôi một tiếng, tôi làm chủ, một bữa cơm rau dưa có thể mời có phải không?
- Nhất định, nhất định. Tuy nhiên, trợ lý Diệp, ngồi chút nữa có được không? Rượu này vẫn chưa uống nhiều lắm.
Cổ Đức tươi cười nói.
- Ôi, gần đây chuyện Tập đoàn Hồng Phách làm cho tôi thật sự mệt mỏi. Dạ dày đại tràng cũng bị căng thẳng mà không tốt. Rượu này uống vừa phải là được. Một thời gian nữa dạ dày tôi tốt lên sẽ cùng tổng Giám đốc Cổ làm một cuộc.
Diệp Phàm cau mặt, đó là không nể tình. Việc này rõ ràng trừ phi Cổ Thiên đến đây, những người khác Diệp Phàm tôi không để ý. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Nếu trợ lý Diệp thực sự bận thì sau hay uống.
Cổ Đức tuy vẫn nở nụ cười nhưng mắt đã đầy mây rồi.
- Anh Diệp, anh đã công tác ở Bắc Kinh, có nghe đến Thái Đằng và Dương Vân chưa?
Cổ Phi Phi cuối cùng nghĩ một đề tài khác.
- Thái Đằng, Dương Vân…
Diệp Phàm cố ý thì thầm một tiếng, sau đó nghĩ một chút lắc đầu nói:
- Không nhớ rõ rồi, hình như không biết.
Nói đến đây Diệp Phàm cố ý nhìn Cổ Phi Phi một cái nói:
- Em hỏi bọn họ làm gì, nếu không tôi sẽ nhờ bạn bè hỏi thăm một chút. Tuy nhiên, em hỏi thăm họ làm gì?
- Việc này không phải là vướng mắc của khách sạn Kinh Đô của nhà chúng tôi với mấy người họ. Ở Bắc Kinh kiếm cơm không dễ dàng, chúng tôi cũng không phải là người Bắc Kinh. Người ở nơi khác đến bị người khác bắt nạt.