Sau khi đưa Lý Mộc vào trạm y tế xã Bảo Kiếm, Diệp Phàm gọi điện thoại cho Phạm Cương.
- Lập tức đến tìm người chạy trốn về cho tôi.
Mà Tư lệnh viên phân quân khu Nguyễn Tiến nghe nói Diệp Phàm bị tấn công lập tức cũng dẫn lính đễn hỗ trợ Phạm Cương tiến hành vây bắt.
Ba giờ sau, Nguyễn Tiến cùng với An Kỳ và Phạm Cương đã báo một tin tức không tốt về tội phạm bỏ trốn.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn tiếp tục truy bắt. Diệp Phàm đã sớm đoán được, vì ba tên áo đen tấn công hắn bản lĩnh khá cao, chắc chắn phải thân thủ ngũ đẳng.
Hơn nữa, trong đó hình như còn có một cao thủ lục đẳng. Cao thủ như thế muốn chạy trốn thì không phải là không thể. Huống chi, người ta đã tính toán từ trước, đường lui đã sắp xếp từ trước. Cho nên, căn bản là không có khả năng tìm được. Tuy nhiên, may mắn còn bắt được một người.
- Thẩm tra gấp!
Diệp Phàm hừ nói.
Không lâu sau, bác sĩ của bệnh viện số 1 đã đến. Nói là tính mạng của Lý Mộc không sao. Nhưng lúc đó đã rơi mất một mảng thịt, không tổn thương đến gân cốt bên trong. Tuy nhiên, phải nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng vì mất máu quá nhiều nên tạm thời Lý Mộc vẫn chưa tỉnh lại.
Diệp Phàm chỉ thị mấy cảnh sát hộ tống Lý Mộc đến thẳng bệnh viện thành phố.
Bên này, Phạm Cương vừa mới đến, lập tức đưa người áo đen bị đứt tay đi thẩm vấn.
Tuy nhiên, người áo đen vẻ mặt xa lạ, căn bản là chưa gặp qua. Hơn nữa, người này hình như câm điếc, không nói một cái gì.
Diệp Phàm thấy thế, lập tức thi triển Phân cân thác cốt thủ, tiến hành tấn công người đàn ông áo đen mãnh liệt. Hơn nữa còn có Hóa âm mê thuật tấn công. Nhưng điều làm Diệp Phàm thất vọng chính là người này không ngờ cứ thế không hề nói một câu nào.
- Là một người cứng rắn.
Diệp Phàm không khỏi khâm phục người đàn ông này. Cùng Phạm Cương và An kỳ đi ra khỏi phòng thầm vấn.
- Bí thư, không nắm được người áo đen, chúng ta nhất thời không thể điều tra ra người đứng phía sau. Sau này chuyện an toàn của anh có thể phải cẩn thận.
Nếu không, tôi chọn mấy cảnh sát hình sự có năng lực đi theo anh.
An Kỳ có chút lo lắng nhìn Diệp Phàm một cái nói.
- Không cần làm thế, tôi sẽ xử lý. Trước mắt, chúng ta từ từ chiến đấu y làm đi.
Diệp Phàm hừ một tiếng, lên xe đến Hải Đông.
Tuy nhiên, buổi sáng ngày hôm sau, có tin báo đến. Người áo đen không ngờ chết trong trại tạm giam của cục Công an thành phố Hải Đông.
- Ai làm?
Diệp Phàm tức giận đập bàn quát.
- Bí thư, việc này tôi có trách nhiệm.
An Kỳ toát mồ hôi trán, không kịp lau.
- Việc này có chút kỳ lạ. Theo sắp xếp của Cục trưởng An thì tối qua không thể có người tiếp xúc với người đàn ông đó. Băng theo dõi đều mở ra xem, không phát hiện thấy ai đi vào. Hơn nữa, bên ngoài phòng giam có cảnh sát hình sự canh phòng.
Phạm Cương thật ra nói một câu vì An Kỳ.
- Chết như thế nào?
Diệp Phàm thì thào hỏi. Suy nghĩ một chút đột nhiên cả kinh, nói:
- Chẳng lẽ người này trước đó đã được dùng thuốc độc? Nếu nhiệm vụ có thể hoàn thành, sau khi trở về có thể giải. Vì y không hoàn thành nhiệm vụ cho nên, qua thời gian không thể giải độc đã chết.
- Có khả năng.
Phạm Cương gật đầu.
- Lập tức đưa thi thể về sở Công an tỉnh làm xét nghiệm, nhất định phải điều tra rõ nguyên nhân.
Diệp Phàm hừ nói. An Kỳ đi làm ngay.
- Đại ca, cái này làm cho manh mối hoàn toàn bị chặt đứt, ôi…
Phạm Cương có chút nhụt chí.
- Cậu nói xem là ai làm? Có thể có được độc dược như vậy, đối thủ chắc chắn không phải là hạng bình thường.
Diệp Phàm nhìn Phạm Cương chằm chằm.
- Tám phần là nhà họ Tô ở Bắc Kinh. Tô Lâm Nhi vẫn còn đang bị giam giữ trong cục Công an thành phố Hải Đông.
Với năng lực của nhà họ Tô, dùng tiền để mời những cao thủ của thế giới là không khó.
Phạm Cương nói, nhìn Diệp Phàm một cái lại nói thêm
- Hơn nữa, An Kỳ vẫn giữ người nhà họ Tô mà nhà họ Tô cũng không cho người đền xin hộ, cuối cùng đều bị bắt về.
Bọn họ biết, việc này An Kỳ nhìn Đại ca hành động cho nên, mặc dù là giết An Kỳ cũng không có tác dụng. Chỉ ra tay với anh mới được.
Đại ca, nếu bọn họ có lần đầu tiên, hẳn còn có lần thứ hai. Trong khoảng thời gian này, tôi thấy, hay là gọi Trần Quân và Lý Cường đến đây?
Chỗ ở của anh vẫn phải bảo vệ chặt chẽ. Tốt nhất là bảo Trần Quân đến lái xe cho anh. Còn về vũ khí, tôi sẽ cho người đem súng đạn tốt đến.
- Được, Lý Cường và Trần Quân chắc chắn được điều đến đây. Đề phòng cũng tốt.
Diệp Phàm gật gật đầu.
Nhìn Phạm Cường một cái, nói:
- Nếu nhà họ Tô dám ra tay với tôi, chúng ta cũng không cần nể mặt Lam Tồn Quân.
Chúng ta theo chân họ chơi xem. Tôi không phải là người sợ chết. Bắt nạt tôi tôi không ra tay thì sống làm gì?
Trong khoảng thời gian này cậu bí mật điều tra việc của nhà họ Tô. Bảo Vương Triều đưa vài người xuống hỗ trợ An Kỳ điều tra. Tôi không tin, nếu một dòng họ lớn như nhà họ Tô, lợi nhuận kinh doanh trên mười tỷ. Chẳng lẽ không có một chút thiếu sót nào?
Ngay cả tập đoàn Địa Đường Điểu ở Hải Đông, không có một vi phạm nào, chắc chắn không thể phát triển nhanh như vậy. Trong vài năm, Tô Lâm Nhi đã đạt lợi nhuận trong kinh doanh cao như vậy.
- Thiết Hải đã đến Hải Đông, còn cả lão Hạ, Lô Vĩ cũng đã đến. Lúc này đang ở một chỗ bí mật. Bất cứ lúc nào chờ đại ca giao việc.
Phạm Cương nói.
- Ôi, chuyện của tôi lại phiền đến các vị anh em rồi.
Diệp Phàm thở dài nhìn Phạm Cương một cái nói:
- Trong khoảng thời gian này tôi và An Kỳ ở ngoài sáng, các cậu bí mật hỗ trợ điều tra. Đã có người muốn mạng của tôi tôi cũng không thể không ra tay…
Buổi sáng hôm sau, Ông chủ của tập đoàn Tô thị Tô Trang Thành đến khảo sát kinh tế tỉnh Nam Phúc, máy bay riêng đã đến Thủy Châu. Dáng vẻ nhiều tiền thế lớn thực sự làm cho người ta có chút ghen tị.
Lần này, nhà họ Tô cùng với chủ tịch những tập đoàn lớn đến tỉnh Nam Phúc khảo sát đầu tư.
Nếu có thể thành công thì nhà họ Tô và các tập đoàn sẽ liên kết xây dựng một khu công nghiệp điện tử công ngệ cao.
Tổng đầu tư dự tính đạt đến 3 tỷ.
Thần tài đã đến, Chủ tịch tỉnh Nam Phúc Yến Xuân Lai cũng khá thận trọng. Tự mình đưa các nhân viên của Ủy ban nhân dân tỉnh đến sân bay đón tiếp long trọng. Đây là cách đón tiếp khách tối cao nhất của Chủ tịch tỉnh Yến. Mặc dù là nguyên thủ nước ngoài đến cũng mức đó.
Phía trước có xe cảnh sát mở đường, đoàn người Tô Trang Thành và Chủ tịch Yến Xuân Lai đi thẳng đến khách sạn Thủy Châu.
Vào phòng khách ngồi xong, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trang Ninh Thơm lên tiếng:
- Tổng giám đốc Tô, lần này chào mừng các ngài đến đây. Chúng tôi đã chuẩn bị tốt hết rồi.
Tống Sơ Kiệt điều ra tỉnh ngoài đảm nhiệm chức Phó bí thư Tỉnh ủy. Người tiếp nhận chức Phó chủ tịch thường trực này là Trang Ninh Thơm được điều từ tỉnh ngoài đến. Trang Ninh Thơm trên dưới 45 tuổi, một người phụ nữ bằng này tuổi có thể làm đến vị trí hiện giờ cũng là có chút năng lượng.
- Ừ, xem ra, các anh đã nghe được tin tức từ trước.
Tô Trang Thành thản nhiên cười nói. Tuy nhiên, vẫn luôn thể hiện thái độ kiêu ngạo.
Làm mọi việc lớn nhỏ của nhà họ Tô, là người kế thừa tài sản của nhà họ Tô. Là người cầm lái tiếp theo của nhà họ Tô. Tô Trang Thành tuy mới hơn ba mươi tuổi, nhưng trong giới kinh doanh ở Bắc Kinh đã có chút tiếng tăm.
Mà nhà họ Tô, Tô Trang Thành còn có biệt hiệu riêng.
Tô Tiểu Hổ. Cha được gọi là Tô lão Hổ.
Đó tất nhiên là nói về việc nhận định về kinh tế, nhận định về hướng đi kiếm tiền rất chuẩn xác. Mỗi khi đầu tư đều kiếm đợi lợi nhuận lớn. Hơn nữa, trong cạnh tranh, cho đến giờ hai cha con đều là long lang dạ sói. Có thể thu được lợi thì sẽ không nể nang gì. Cho nên gọi là tiểu Hổ, lão Hổ.
Đương nhiên, vì nhà họ Tô là tập đoàn tài chính lớn. Cho nên, tập đoàn hợp tác với nhà họ Tô cũng không phải nhỏ. Lần này xuống đây, để xây dựng thanh thế. Nhà họ Tô mời tập đoàn điện tử Thế Thăng, tập đoàn điện tử Tác Ma.
- Tin tức lúc nào cũng thế thôi. Các anh muốn sản xuất điện tử cần tin tức, chúng tôi làm công tác hành chính không có tin tức không thể biết tương lai đúng không?
Yến Xuân Lai vừa nói vừa cười vui vẻ dẫn mọi người bước đi
- Chủ tịch tỉnh Yến, Phó chủ tịch tỉnh Trang. Tổng giám đốc Tô lần này xuống đây là làm công tác chuẩn bị. Tập đoàn Tô thị liên kết với tập đoàn Thế Thăng, tập đoàn Tác Ma.
Dự định xây dựng một khu chế tạo thiết bị ngành công nghiệp hóa chất. Chủ tịch tỉnh Yến có lẽ đã nghe nói qua. Tập đoàn Tô thị chẳng những là tập đoàn hàng đầu Trung Quốc, mà cũng là tập đoàn góp vốn với rất nhiều công ty nổi tiếng thế giới.
Lần này chuẩn bị thành lập khu chế tạo công nghiệp ở tỉnh Nam Phúc. Ba tập đoàn dự định đầu tư lên đến 3 tỷ. Mục tiêu cũng không giới hạn trong nước. Về địa điểm, nghe nói các anh đã chọn cho chúng tôi vài địa điểm?
Có thời gian chúng tôi sẽ đi kiểm tra một chút. Đương nhiên, nếu thích hợp chúng tôi sẽ ký hợp đồng chính thức.
Sau đó sẽ tiến hành quy hoạch.
Chủ tịch tập đoàn điện tử Thế Thăng Hồ Chấn Gian vẻ mặt bình tĩnh cười nói.
- Tổng giám đốc Tô, tổng Giám đốc Hồ, lần này các anh xuống dới này khảo sát khu vực để xây dựng khu công nghiệp. Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng rất coi trọng đoàn khảo sát. Trong mấy ngày các anh ở đây, Phó chủ tịch tỉnh Trang sẽ dẫn các anh đi. Ngoài ra các lãnh đạo của các sở liên quan đến đất đai, xây dựng đều sẽ cùng đi. Các anh có khó khăn gì hoặc có yêu cầu gì hợp lý chúng tôi sẽ tạo điều kiện hết sức. Quan điểm của chính quyền tỉnh Nam Phúc chúng tôi chính là, làm hài lòng khách đến vui lòng khách đi. Nguồn: http://truyenfull.vn
Yến Xuân Lai khẽ cười nói.
- Chủ tịch tỉnh Yến, phó chủ tịch tỉnh Trang, chỉ sợ là không có thời gian.
Tô Trang Thành nhíu mày nói.
- Không có thời gian, tổng giám đốc Tô không phải là lần này chỉ xuống đây để khảo sát khu vực xây dựng khu công nghiệp sao?
Yến Xuân Lai kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy.
Hồ Chấn Giang gật gật đầu, nhìn Yến Xuân Lai cùng với Trang Ninh Thơm, nhíu mày.
- Hay là không tiện nói thì thôi.
Yến Xuân Lai xoay xoay chén trà nói.
- Cũng không có gì không tiện. Chủ yếu là em tôi hiện còn bị giam giữ. Cho nên, rất xin lỗi, tôi phải đi xem cô trước. Cũng không biết cô có chịu khổ không. Nếu cha tôi nhìn thấy không biết đau lòng như thế nào.
Tô Trang Thành vẻ mặt nghiêm trọng lên.
- Em?
Chủ tịch tỉnh Yến nhắc lại, quay đầu nhìn Trang Ninh Thơm. Tất nhiên, Chủ tịch tỉnh Yến cũng không biết tiểu thư nhà họ Tô là ai. Trang Ninh Thơm cũng hơi lắc lắc đầu ý là cô cũng không biết.
- Ôi, một số đồng chí ở Hải Đông của các anh thật lợi hại. Một chút việc nhỏ như lông gà không ngờ bắt tiểu thư nhà họ Tô lại. Người ta làm tốt việc kinh doanh ở Hải Đông, có phạm pháp với ai? Tổng giám đốc Tô lần này xuống đây vốn định đi khảo sát ngay…
Nói đến đây chủ tịch tập đoàn Tác Ma Trần Thọ Quang ngừng một chút, chỉ vào người đàn ông trung niên ngồi gần Tô Trang Thành nói:
- Chủ tịch tỉnh Yến, bọn họ đều là chuyên gia về ngành điện tử. Lần này tổng giám đốc Tô đưa đến đây. Tuy nhiên, Tổng giám đốc có chút việc phiền lòng, nên không có tâm trạng đi lo việc kinh doanh.