Quan Thuật

Chương 1556: Chủ tịch tỉnh Yến xuất chiêu



-Làm sao em không hiểu chứ, bình thường chuyện khác em chẳng bao giờ hỏi anh, nhưng chuyện này em không phục. Dù nói em làm bên bệnh viện quân khu, nhưng tại sao quân khu cấp dưới lại xếp ở trên, Báo Săn vì sao lại đứng vị trí đầu chứ.

Nói Báo Săn là bộ đội chủ lực của Đại quân khu Lĩnh Nam chúng ta không ai dám phản đối. Nhưng nếu nói Đại quân khu Lĩnh Nam không quản được báo săn, người trong quân khu có quân nhân nào tin chứ.

Tuy nói tới bây giờ em phản đối chuyện ỷ vào gia thế ép bức người khác, nhưng, anh Thế Hào, bọn họ chẳng thèm nể mặt gì chúng ta cả, Báo Săn kia đúng là quá kiêu ngạo mà.

Đinh Hương hừ nói.

-Chuyện này vốn có chút bí mật, tuy nhiên, cũng chẳng coi là bí mật gì lớn. Báo Săn là sư đoàn bộ đội đặc thù, Đại quân khu Lĩnh Nam tuy trên danh nghĩa là cấp trên. Nhưng trên thực tế, các em không biết, Đại quân khu Lĩnh Nam chỉ là hậu cần giúp đỡ cho Báo Săn thôi. Nói cách khác, theo những gì quân ủy dặn dò là phải toàn lực làm tốt công tác hậu cần cho Báo Săn. Báo Săn có quyền chỉ huy và bổ nhiệm nhân sự, nó là chi bộ đội đặc thù, quản lý hai tầng và lấy cấp trên làm chuẩn.

Kiều Thế Hào nói.

-Chẳng lẽ mặt mũi của ba mà họ cũng không thèm nể?

Đinh Hương bĩu môi có chút không phục.

-Vô dụng!

Kiều Thế Hào cũng không kìm được, lắc đầu nói thẳng, liếc nhìn Diệp Phàm một cái.

-Để em kêu ba ra mặt nói chuyện giúp anh.

Đinh Hương hừ nói.

-Đinh Hương, không phải anh coi thường năng lực của ba. Chức ủy viên quân ủy của ba còn chẳng có tác dụng gì, ba em có thể làm gì được?

Kiều Thế Hào nói.

-Vậy làm sao bây giờ, lẽ nào Bí thư Diệp làm được?

Cô nàng Đinh Hương này thực sự có chút kiêu ngạo.

-Đúng vậy! Cậu ấy có người anh em kết nghĩa là Thiết Chiêm Hùng, Thứ trưởng đương nhiệm. trước kia chính là thủ trưởng của Báo Săn, ít nhất còn có chút tình nghĩa ở đó.

Kiều Thế Hào nói, mắt nhìn Diệp Phàm.

-Anh Thế Hào, chuyện này cũng hơi phiền phức. Lần trước Tư lệnh Mai Trường Phong có bảo em nhờ nói chuyện với Trương Cường, dĩ nhiên mượn sân huấn luyện của Báo Săn. Giờ Sư đoàn Hồng Kiếm của các anh cũng muốn mượn, vậy sân huấn luyện của Báo Săn người ta các anh chiếm hết Báo Săn biết huấn luyện ở đâu? Chắc hẳn chẳng có thời gian trống đâu.

Diệp Phàm vội nói, những thứ không có lợi hắn sẽ chẳng dễ dàng ra tay. Liếc mắt nhìn Kiều Thế Hào một cái, còn nói thêm:

-Hay anh nhờ Kiều tư lệnh ra mặt sẽ thỏa đáng hơn, Trương Cường chắc sẽ nể mặt ông ấy thôi.

-Ba nói đây là chuyện của quân khu Việt Châu chúng tôi, ông ấy sẽ không ra mặt. Bất luận là có chuyện gì tự tôi phải đi giàn xếp, bằng không, chuyện này sẽ lộn xộn lắm.

Kiều Thế Hào lắc đầu.

-Diệp Phàm, cậu thử nói xem, thành hay không tính sau, có được không?

Kiều Báo Quốc đệm vào.

-Vậy… được, để em đi hỏi thử xem, nếu không được thì cũng chẳng có cách nào khác.

Diệp Phàm làm bộ ngẫm nghĩ một chút, mới khó xử nói.

-Cảm ơn, tôi kính cậu một ly, việc này, chỉ cần cậu đồng ý ra mặt, chắc chắn có thể được.

Kiều Thế Hào vô cùng khẳng định, ngay đến Kiều Báo Quốc cũng cảm giác lời nói của Kiều Thế Hào hơi quá, Báo Săn đâu phải của nhà Diệp Phàm. Làm sao có thể khẳng định như vậy.

Sáng sớm hôm sau.

Diệp Phàm vội vàng tới Ủy ban nhân dân quận, mới chỉ hơn 5 giờ sáng, Ủy ban nhân dân quận đã như chuẩn bị lâm chiến. Toàn thể nhân viên công tác đều bận rộn. Trưởng ban thư ký Thành ủy Lưu Vũ Tư cũng đến Ủy ban nhân dân Khu Hồng Liên từ sớm, đang cùng Phạm Đông Bằng thương lượng gì đó.

Vừa thấy Diệp Phàm đến, Lưu Vũ Tư và Phạm Đông Bằng đều bước đến, chào hỏi:

-Bí thư Diệp đến sớm quá!

-Các anh chẳng phải còn đến sớm hơn sao, nói như vậy làm tôi đây xấu hổ quá, hahaha…

Diệp Phàm vẻ mặt hiền hòa, cười nói.

-Không còn sớm nữa, nghi thức hôm nay không phải chuyện riêng của Khu Hồng Liên các anh, mà cũng là chuyện đại sự của thành phố Thủy Châu chúng ta.

Đêm qua Bí thư Đoạn đích thân ra chỉ thị, muốn làm cho nghi thức lần này thật xôm tụ, phải đẩy được Ủy ban Khu Hồng Liên lên.

Ông yêu cầu toàn thể các đồng chí Ủy ban nhân dân thành phố đều phải đến, mọi người phải phân công việc với nhau. Bí thư Đoạn nói, nghi thức hôm nay chính quyền Đảng uỷ khu Hồng Liên là nhân vật chính, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố chỉ tới để phối hợp làm việc với các anh thôi.

Cho nên, Bí thư Diệp có gì cần sắp xếp, chúng tôi sẽ đến giúp ngay.

Trưởng ban thư ký Thành ủy Lưu Vũ Tư không uổng công đã làm công tác tiếp đãi từ lâu, miệng nói còn dễ nghe hơn cả hát.

-Cảm ơn Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã ủng hộ Khu Hồng Liên chúng tôi, cảm ơn Trưởng ban thư ký Lưu sớm như vậy đã xuống chỉ đạo công việc. Không thể nói các anh phối hợp với chúng tôi, phải nói là chúng ta phối hợp với nhau, khu Hồng Liên là cấp dưới của Ủy ban nhân dân thành phố, khu Hồng Liên làm tốt, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thủy Châu cấp trên cũng được nở mày nở mặt. Chuyện hôm nay tuyệt đối không để có bất kỳ sai lầm gì.

Diệp Phàm tỏ vẻ cảm ơn, quay sang nói với Trưởng ban thư ký Quận ủy Phạm Đông Bằng:

-Đã thống kê số khách đến chưa, chắc hẳn chưa có ai đến đâu nhỉ?

-Chủ tịch Công ty truyền thông Giang Nam Mai Phán Nhi nói, Chủ tịch Khang Chính Lương của Tập đoàn Kim Bảo Điệp Hongkong, Phó chủ tịch An Tín Đào của tập đoàn truyền thông TSS Hàn Quốc sẽ đến.

Tối qua bọn họ tới nơi rồi, hiện đang ở khách sạn Đại học Thủy Châu. Mai tổng còn nói, cũng có mời đến các nghệ sĩ nối tiếng Hongkong, Đài Loan.

Còn những người nổi tiếng ở Thủy Châu chúng ta đều gửi thiệp mời. Tuy nhiên, bên này không dễ thống kê, bọn họ đều nói, đến lúc đó nếu rảnh sẽ tham dự.

Mà số lượng hoạt động của họ nhiều lắm, rảnh thì đến, không rảnh thì chẳng cách nào khác. Mà ai biết là họ có rảnh hay không, đúng không ạ?

Còn bên Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh trả lời cũng khá mập mờ. Do đó, không thể thống kê được. Còn bên tư lệnh Lâm Hoành của Căn cứ vịnh Lam Nguyệt, Trương Cường thủ trưởng Báo Săn, với Quân đoàn trưởng Hầu Bình của Quân đoàn hai.

Còn có Phó tư lệnh đại quân khu Lĩnh Nam Mai Trường Phong và vài đồng chí khác nói nhất định sẽ đến, còn có…

Phạm Đông Bằng lấy danh sách ra báo cáo tỉ mỉ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sau khi nói xong liếc nhìn Diệp Phàm một cái, lại nói thêm:

-Tuy nhiên, dù họ có đến hay không,chúng ta đều đã sắp xếp vị trí cả rồi, tránh đến lúc đó lại luống cuống tay chân.

-Chủ tịch tỉnh Yến nói sao?

Diệp Phàm hỏi.

-Chủ tịch tỉnh Yến nói là đã lập kế hoạch đi tuần tra ở nông thôn nên không tiện thay đổi thời gian, các đồng chí bên dưới đang nghểnh cổ trông mong, không thể nào không để tâm đến các đồng chí bên dưới được. Cho nên, ông không rảnh, đến lúc đó sẽ sắp xếp đồng chí Phó chủ tịch tỉnh Tần Hoài Bắc đến.

Phạm Đông Bằng nói.

Diệp Phàm gật đầu, trong lòng hừ lạnh một tiếng. Yến Xuân Lai đến giúp vui mới lạ. Nếu ông đã bất nhân, vậy tôi đây cũng bất nghĩa. Vì thế liếc nhìn Phạm Đông Bằng một cái, nói:

-Anh đến văn phòng của tôi, chắc hẳn còn mấy vị khách vì lúc trước chưa xác định, nhưng giờ chắc chắn sẽ đến, anh cũng nên sắp xếp một chút. Người đến đều là khách, không thể có chút sơ hở.

Phạm Đông Bằng sau khi cầm danh sách lập tức không ngừng khiếp sợ, tên tuổi của những người này quá lớn. Nào là Kiều Hoành Sơn Tư lệnh đại quân khu Lĩnh Nam, Phó tư lệnh quân khu thứ nhất Bắc Kinh Triệu Quát. Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Ninh Chí Hòa, Thứ trưởng bộ Đường sắt Thôi Nhất Tân, Thứ trưởng bộ Y tế Trương Oánh Nguyệt, viện sĩ Viện công trình Mâu Trung Ninh, Thứ trưởng bộ Tài chính Phượng Húc Quốc, Thứ trưởng Thiết Chiêm Hùng.

Mấu chốt những người này đều là đại diện cho những gia tộc khiến người ta phải kinh ngạc. Kiều Hoành Sơn đại diện cho Kiều gia Bắc Kinh. Triệu Quát đại diện cho Triệu gia Bắc Kinh, Phượng Húc Quốc đại diện cho Phượng gia Bắc Kinh, Ninh Chí Hòa đại diện cho hai nhà Ninh, Phí Bắc Kinh.

Phạm Đông Bằng cảm thấy đầu óc mình có chút hồ đồ, không nhịn được nói:

-Diệp... Bí thư Diệp, bọn họ đến thật ạ?

-Bọn họ đến Thủy Châu cả rồi, chỗ ở tôi cũng đã sắp xếp cả rồi.

-Tôi lập tức đi sắp xếp ngay.

Phạm Đông Bằng cảm thấy rạng rỡ chưa từng có, anh quyết tâm đi theo Diệp Phàm tranh giành quyền lực, phải bước sâu vào mạng lưới của Diệp Phàm, như vậy tiền đồ của mình sẽ càng sáng lạn.

-Chậm đã, anh phải sắp xếp vị trí cho những người này. Không cần dán tên lên trước đâu, chúng ta không phải 9 giờ mới mở màn sao, 8h30 anh hãy dán bảng tên nhé. Tránh đến lúc đó lại hỗn loạn.

Diệp Phàm nói, liếc mắt nhìn Phạm Đông Bằng một cái, nói

-8h anh đi mời Chủ tịch tỉnh Yến một lần nữa, nếu thực sự không đến thì thôi vậy.

-Tôi biết rồi.

Phạm Đông Bằng có chút buồn bực bước ra, không biết Diệp lão đại sắp xếp như vậy là có ý gì.

Tâm tư của Diệp lão đại anh ta đương nhiên không rõ. Nếu đồng chí Yến Xuân Lai mượn cớ không đến. Chắc hẳn đến lúc đó sẽ chẳng có ai bên hệ của đồng chí Yến Xuân Lai đến tham dự.

Anh là Chủ tịch tỉnh mà lại cố ý vắng mặt như vậy, đến lúc đó có bao nhiêu khách quý đến, xem mặt mũi của Yến Xuân Lai ông bỏ đi đâu.

8h, hiện trường nghi thức Cầu Cửu Vân đã náo nhiệt rồi.

Mọi người lục đục kéo nhau đến, Phạm Đông Bằng bớt chút thời gian đến Ủy ban nhân dân tỉnh một chuyến. Tuy nhiên, đồng chí Thư ký của Yến Xuân Lai nói với Phạm Đông Bằng, Chủ tịch tỉnh Yến chuẩn bị xuất phát rồi.

Quả nhiên, đồng chí Thư ký chưa nói xong, đồng chí Yến Xuân Lai đã từ văn phòng đi xuống.

-Chủ tịch tỉnh Yến, Bí thư Diệp bảo tôi nhất định phải mời ngài đến chỉ đạo công tác cắt băng khởi công công trình.

Lúc này, Phạm Đông Bằng tiến lên, vẻ mặt cung kính nói.

-Không cần đâu, anh cứ nói với đồng chí Diệp Phàm, bảo anh ấy cứ làm nghi thức cho tốt là được rồi.

Yến Xuân Lai hừ một tiếng, liếc nhìn thư ký, hỏi:

-Đã thông báo với các nhân vật số một của các sở chưa, hôm nay các vị phụ trách mảng giao thông, xây dựng, nông nghiệp đều phải đi. Bảo họ đi để xem cuộc sống của người dân, bọn họ sống như thế nào, xem bọn họ đã vì dân phục vụ hay chưa.

-Bọn họ sớm đã có mặt rồi, còn có đồng chí Tống Sơ Kiệt nói cũng phải đi, Bí thư Nạp Lan cũng có chút chuyện cần xử lý, vừa hay sẽ đi chung luôn. Còn Tư lệnh Hồ quân khu tỉnh cũng phải xuống tuần tra xem các đồng chí quân khu bên dưới có làm tốt công tác quân dân không?

Thư ký Tào Lâm vẻ mặt cung kính đáp.

-Vậy cùng nhau xuất phát đi.

Yến Xuân Lai nói xong, liếc mắt nhìn Phạm Đông Bằng, bỏ đi.

Thấy đoàn người của Yến Xuân Lai lên 10 chiếc xe láo đi. Trong đó có 2 chiếc xe bus đầy người ngồi.

Chó Nhật, ngông nghênh cái rắm gì, đợi chút nữa các ông sẽ thấy. Phạm Đông Bằng trong nháy mắt đã hiểu dụng ý của Diệp lão đại. Yến Xuân Lai này rõ ràng không ủng hộ Diệp lão đại. Biết rõ hôm nay khu Hồng Liên làm nghi thức cắt băng khánh thành, gã đem hết những nhân vật có sức mạnh ở Tỉnh ủy đi hết.

Hơn nữa, các nhân vật số một của sở tỉnh bên dưới chắc hẳn cũng đem đi quá nửa. Cái này, rõ ràng là muốn chơi Diệp lão đại. Đến lúc đó không có ai đến ủng họ, Phí Mãn Thiên dĩ nhiên sẽ mất mặt. Bởi vì, chắc hẳn Phí Mãn Thiên sẽ đến hiện trường. Phạm Đông Bằng từ nét mặt của Diệp lão đại đã suy ngẫm được một số chuyện thú vị.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.