“Thứ nhất, yêu tinh và chúng ta vốn là thiên địch, gây sự với chúng ta cũng giống như bảo hổ lột da vậy. Nó là yêu tinh, chúng ta diệt trừ nó chính là tích công đức, công đức có thể trung hòa mọi loại tội nghiệt. Càng không nói đến việc nó đã hại nhiều người, như vậy công đức thu được sẽ càng lớn. Đây chính là chúng ta cầm đằng chuôi, rết tinh gặp được người như chúng ta tất nhiên sẽ không dám đùa với lửa, đem chính mình ra đánh cược.” Dạ Dao Quang gác đũa lại, nghiêm túc nói tiếp:
“Thứ hai, đây chính là điểm ta vẫn không hiểu rõ. Rết tinh này còn chưa tiến hóa, tu vi không cao, nó cũng không có cách nào giao tiếp với con người, như vậy thì sao nó có thể nói ý nghĩ của nó cho người sau lưng kia được?”
Cô muốn tìm được hang ổ của rết tinh còn phải bảo Kim Tử bắt một con cò tỳ bà, mà con cò cũng chưa tiến hóa, cô nghe không hiểu lời nói của nó, nếu không có Kim Tử thì không có khả năng tìm được hang ổ của rết tinh kia. Thế gian này đúng là có người am hiểu ngôn ngữ động vật nhưng loại người này bình thường luôn gặp may mắn nên sẽ không làm chuyện tà ác, bằng không kết quả còn thảm hại hơn so với linh tu.
“Muốn giao lưu thần thức cũng phải hiểu ngôn ngữ mới được.” Dạ Dao Quang không biết nên khóc hay nên cười:
“Đừng nói không thể, cho dù có thể thì cũng không một người tu hành nào có thể để một yêu vật giao lưu thần thức với mình, đây chính là hành động liều mạng. Có một vài yêu tinh biết cách ăn mòn thần thức, sau đó hấp thu tu vi của người tu luyện để nâng cao tu vi của chính mình.”
Nhất thời Tần Đôn cũng rơi vào trầm tư, Dạ Dao Quang ăn no xong cũng ngồi suy nghĩ, lúc này Tiểu Quai Quai bay tới, Dạ Dao Quang liền tiếp nhận thư của Ôn Đình Trạm, trên mặt giấy chỉ có một câu: “Hai yêu vật thôi!”
Dạ Dao Quang lập tức vỗ đầu: “Đúng vậy, tại sao ta lại không nghĩ đến chứ?”
Bởi vì lúc đó rõ ràng cô nhìn thấy bóng người nên vẫn nghĩ đó là con người mới khiến mọi chuyện đi vào ngõ cụt. Nếu rết tinh kia quen biết một yêu tinh đã có thể biến hình, sau đó yêu tinh kia còn ở bên cạnh một người nào đó thì chỉ cần rết tinh kia tìm đến cửa đề nghị giao dịch là được.
Còn người kia có lẽ không có thù oán gì với Tần Đôn, chỉ là bị yêu vật kia ảnh hưởng mà thôi. Chuyện đó cũng giải thích được vì sao rết tinh không dám xông vào trong phủ, bởi vì kẻ giúp nó cũng chỉ là yêu vật, không dám xông vào trong phủ của Tần Đôn.
Quả nhiên vẫn là a Trạm nhà cô thông minh tuyệt đỉnh!