Nha hoàn trả lời đúng sự thật: "Nô tỳ, nô tỳ khi đi chợ thuận tiện mua..."
Diệp Tống giả mặt lạnh quát: "Đang thời gian làm việc ai cho các ngươi tụ tập. Tịch thu, tịch thu hết!"
Bọn nha hoàn vẻ mặt đau đớn, Diệp Tống nhướng mày lại an ủi nói: "Các ngươi cố gắng làm thật tốt, Vương phi ta sẽ xem biểu hiện của các ngươi, xem có nên trả lại sách hay không?"
Bọn nha hoàn liên tục dạ vâng, sau đó lui xuống tiếp tục làm việc.
Dưới tàng cây, Tô Thần Diệp Tống thu tất cả vào trong đáy mắt, phất áo quay người rời đi.
Diệp Tống hiện tại cùng trước kia hắn nhận thức không giống nhau, chẳng lẽ là nàng giả vờ? Mặc kệ như thế nào, hắn đều sẽ không nhìn nàng bằng con mắt khác. Cùng lắm chỉ như nhìn một con khỉ diễn trò mà thôi.
Liên tiếp mấy ngày liền, Diệp Tống đều đóng cửa không ra, cả ngày chỉ nằm trêи giường xem thoại bản, say mê không thể dừng lại. Mọi sự phiền lòng trước kia cũng theo đó mà bay hết, sắc mặt cùng thân thể đều khôi phục, một bữa ăn ba chén cơm, trêи eo tích cũng tích quá hai lạng mỡ.
Chờ đến khi Phái Thanh nói tới, nàng mới phát hiện trêи eo kia có hai lạng mỡ béo, không khỏi thở ngắn than dài. Cuối cùng gian nan đưa ra quyết định: "Phái Thanh à, bắt đầu từ sáng mai, muội cùng ta ngủ sớm dậy sớm cùng nhau tập luyện."