Tất nhiên kết hôn rồi, đương nhiên là càng nhanh càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng.
"Mỹ Vân thì sao?"
Thẩm Hoài Sơn lại hỏi con gái.
Thẩm Mỹ Vân: "Con đều được, ngày tám cũng được."
"Vậy thì được, tạm định ngày tám nhé, bên nhà mình ngày tám tổ chức tiệc, ba và mẹ con chỉ có chú con là người thân, cũng không có họ hàng gì, lúc đó gọi anh trai con về là được."
"Về phần mời khách, Mỹ Vân con xem bên con có ai cần thông báo không?"
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Bên con sẽ mời mọi người ở điểm thanh niên trí thức, và cả Bí thư chi bộ và Giám đốc xã Lưu."
"Con tính rồi, một bàn là đủ."
"Con đi thông báo những người này một lát, những việc còn lại cứ giao cho ba và mẹ con là được."
Chỉ có thể nói, đây chính là cái hay của việc có người lớn tuổi.
Thẩm Mỹ Vân vâng một tiếng, Trần Thu Hà bên cạnh dù sao cũng là người từng trải, bà ấy cười cười: "Dù sao Mỹ Vân cũng xin nghỉ hai ngày này rồi, hay là cùng Trường Tranh đi dạo phố đi, xem còn cần mua gì không?"
Đây là cho hai vợ chồng trẻ cơ hội hẹn hò mới.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Vậy đi, chiều nay con và Quý Trường Tranh đi trả xe đạp."
Cô vẫn còn nhớ chuyện đó, khiến Trần Thu Hà và Thẩm Hoài Sơn đều có hơi bất lực: "Ra ngoài chơi một chút đi?"
Thẩm Mỹ Vân: "Chuyện này hai người không cần quan tâm."
Nói xong, cô nhìn xung quanh: "Lát nữa Miên Miên về, con hỏi con bé có đi không."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lời này còn chưa dứt, Miên Miên đã đút tay vào túi quần, vẻ mặt đắc ý trở về.
Chỉ là, vẻ mặt đắc ý đó khi nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân lập tức biến mất.
"Mẹ!"
Cô bé chạy về phía Thẩm Mỹ Vân, trong nháy mắt biến thành cục bột ngoan ngoãn.
Thẩm Mỹ Vân ôm lấy cô bé, nhỏ giọng hỏi: "Chiều nay mẹ đi trả xe đạp, Miên Miên có muốn đi cùng không?"
Miên Miên nghiêng đầu suy nghĩ một lúc: "Con không đi đâu."
Dù cô bé cũng rất muốn đi, nhưng mẹ sắp hẹn hò với ba, Miên Miên không thể làm kì đà cản mũi được.
Thấy vậy, Thẩm Mỹ Vân hỏi lại: "Thật sự không muốn đi sao?"
Miên Miên chột dạ đảo mắt nhìn quanh, ánh mắt lấm lét không yên.
"Miên Miên, trước mặt mẹ không được nói dối nhé."
Miên Miên lập tức nhận lỗi: "Mẹ ơi, con sai rồi, con không nên nói dối, thật ra con muốn đi lắm."
"Nhưng con sợ làm phiền buổi hẹn hò của mẹ và ba."
Nghe vậy, Thẩm Mỹ Vân nghẹn ngào không nói nên lời, cô áp trán vào trán Miên Miên: "Sao lại thế được? Miên Miên đi cùng ba mẹ mới là một gia đình trọn vẹn chứ."
Cô đưa tay ra mời con gái: "Vậy bạn học Thẩm Miên Miên, mẹ trịnh trọng mời con đi dạo phố, con có muốn đi không?"