Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay

Chương 190



Trong đầu Đường Khê lập tức hiện lên hình ảnh của người đàn ông đó.

Hồi ở buổi đấu giá nhà họ Hứa, mọi người đều mặc vest chỉnh tề, duy chỉ có ông ấy mặc bộ đồ leo núi. Ấy vậy mà mỗi lần giơ bảng, đều là mấy trăm vạn, không chớp mắt một lần.

Đường Khê ấn tượng sâu sắc với thầy Đới này. Ông ấy có vẻ ngoài thư sinh, trông như một học giả, nhưng phong cách hành động thì vô cùng dứt khoát.

"Tôi nhớ rồi, sao ông ấy lại mua nhiều vậy? Cậu bán hết cho ông ấy luôn à?"

"Bán chứ, cô biết ông ấy trả bao nhiêu không? Ông ấy có vẻ thích mấy món đồ sứ, cộng thêm vài bức thư pháp, thế là đưa tận 2000 vạn! Tôi tính rồi, số tiền này vượt xa giá trị thực của mấy món cổ vật đó."

Đường Khê mở to mắt kinh ngạc. Mặc dù từng thấy nhiều số tiền lớn hơn, nhưng cô vẫn không khỏi sững sờ.

Trong lòng, cô càng tò mò về thầy Đới này. Đúng là một tay chơi lớn trong giới cổ vật!

Quách Miểu Miểu lại tiếp tục gửi tin nhắn:

"Đợi trời sáng, thầy Đới sẽ đến lấy đồ. Khi nào nhận tiền xong, tôi sẽ chuyển ngay cho cậu. Mấy món cổ vật còn lại tôi cũng đã tìm được người mua, chắc trong hai ngày tới sẽ bán hết."

Đường Khê không khỏi khâm phục tốc độ làm việc của Quách Miểu Miểu. Dù anh hay trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng những việc chính cần làm thì luôn rất đáng tin cậy.

Hai ngàn vạn, đủ để nhập thêm một đợt hàng lớn.

Đường Khê gửi lại một biểu cảm vui vẻ, rồi đứng dậy, quyết định bắt đầu ngày mới sớm hơn dự kiến.

Cô đã thương lượng xong với một cửa hàng cho thuê xe, để họ gửi trước một chiếc xe tải lớn đến kho của mình để thử nghiệm.

Cô muốn xem chiếc xe có kích thước thế nào, chứa được bao nhiêu người, sau đó sẽ bàn bạc kỹ hơn với Cố Hành Chu về số lượng cần thuê.

Ban đầu, phía cửa hàng không mấy nhiệt tình, lo cô đổi ý sẽ làm lỡ việc kinh doanh của họ.

Đường Khê lập tức chuyển khoản 10 vạn làm tiền đặt cọc, khiến thái độ của đối phương thay đổi 180 độ.

Họ không chỉ cam kết sẽ giao xe đúng hẹn vào buổi chiều, mà còn tặng thêm một buổi học lái xe miễn phí.

Do không có bằng lái xe tải nên cô đã nói dối rằng mình chỉ đang giúp ông chủ đặt xe.

Ông chủ cửa hàng xe lập tức hiểu rằng Đường Khê là đại diện cho một công ty lớn đi thuê xe. Trường hợp như vậy không hiếm gặp, nên ông cũng không ngạc nhiên.

Đường Khê tự nhủ bản thân chưa từng lái loại xe lớn như vậy, phải học qua các thao tác cơ bản để sau này còn dạy lại cho Cố Hành Chu. Khi ông chủ cửa hàng định hủy buổi học lái miễn phí, cô lại quyết định giữ lại, muốn thử xem cảm giác ra sao.

Ông chủ xe chẳng phản đối, sảng khoái đồng ý và hẹn gặp vào buổi chiều.

Nhìn đồng hồ đã hơn 6 giờ sáng, tinh thần Đường Khê vẫn rất tốt. Cô dạo quanh khu nhà, dừng lại ngắm đám cây bụi trước cửa rồi đi vòng ra sân sau, quan sát cái ao tù cũ kỹ. Trong đầu cô đã hình thành ý tưởng.

Cô lấy điện thoại ra, chụp toàn cảnh ngôi nhà, chuẩn bị vài ngày nữa sẽ tìm người cải tạo lại.

Sau khi trở về, cô gọi điện cho Chu Chính Bình đặt hàng như mọi khi, nhưng lần này tăng thêm số lượng thực phẩm.

Đường Khê yêu cầu ông chia đồ thành từng lô 5.000 phần, bao gồm mì gói, bánh quy và các đồ ăn khác có thể bảo quản lâu mà không sợ hư hỏng.

Chu Chính Bình cười đáp:

"Trưa nay tôi sẽ cho người giao hàng đến, cháu cứ yên tâm."

Hiện tại ông đã quen thuộc với kho hàng của Đường Khê, cô cũng tin tưởng ông, trực tiếp giao chìa khóa cửa sổ ở trước nhà cho ông tự quản lý.

Sau khi hoàn thành xong mọi việc, Đường Khê thở phào nhẹ nhõm. Cô ghé một quán nhỏ gần đó ăn sáng, tận hưởng cảm giác thư thái hiếm hoi.

"Ting!"

Một tin nhắn hiện lên trên màn hình điện thoại.

Cô mở ra và đếm từng số:

"Hàng đơn vị, hàng chục, hàng trăm, hàng ngàn... Hai ngàn vạn đã được chuyển khoản!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.