Phế Thê Trùng Sinh

Chương 146: Báo danh kiểm tra



Ô Nhược không chỉ có dược liệu mà còn có pháp bảo nên không cần ra ngoài, nhưng đến khi cách ngày kiểm tra khoảng mười ngày, thì cậu phải đích thân đến nơi mà đã được quy định trước tổ chức tỷ thí để báo danh.

*

Cậu chờ đến ngày cuối cùng mới cùng Ô Tiền Thanh và Ô Hi cùng Sư phụ Ô Thần Lưu đi đến nơi kiểm tra cấp linh lực.

Lúc người tới báo danh không nhiều lắm, chỉ có hơn trăm người xếp hàng kiểm tra, chờ có kết quả, mới bắt đầu định đoạt báo danh tỷ thí ở nơi nào, cho nên thuật sư muốn báo giả cấp linh lực của mình để dành được chiến thắng là chuyện không thể xảy ra.

Khoảng chừng nửa canh giờ (một tiếng đồng hồ) thì đến lượt Ô Thần Lưu.

Kiểm tra linh lực cũng rất đơn giản, chỉ cần đưa linh lực vào pháp khí Linh quang kính sau đó Linh quang kính sẽ hiện cáp linh lực của người được kiểm tra.

Sau khi Ô Thần Lưu đưa linh lực vào thì quang kính lập tức hiện lên chữ chín.

Mọi người đều kinh ngạc.

“Lại là một thuật gia có linh lực cấp chín, hắn là ai? Sao ta chưa bao giờ gặp hắn? trong mười đại gia tộc hình như không có người như vậy ?”

“Hắn là tiền bối Ô Thần Lưu, là người Ô Gia, cùng thế hệ với quốc sư đại nhân, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó mà bị đuổi ra khỏi Ô gia, ngươi không biết cũng là chuyện thường, hắn rất ít khi xuất hiện ở những nơi như thế này”

“Khó trách ta chưa gặp hắn, nhưng người Ô gia có phải bị ngu hay không, lại đem thuật sư có linh lực cấp chính đá ra khỏi gia tộc”

“Nói là bị đá ra, ngươi không thấy hắn không phải cũng tới ghi danh, giúp Ô gia đoạt được thứ hạng”

“Nói cũng đúng”

Ô thần lưu như không nghe được mọi người nghị luận, hắn đi đến bên cạnh chỗ báo danh.

Con cháu phụ trách đăng ký, ghi danh hắn vào danh sách dự thi của thuậ gia linh lực cấp chín.

Ô Thần lưu đăng ký xong xoay người lại, thấy người xếp hàng sau Ô Nhước đang giục cậu “ người đứng đằng trước, ngươi cuối cùng có muốn báo danh dự thi không, nếu muốn thì nhanh kiểm tra, đằng sau còn rất nhiều người chờ”

Ô Thần Lưu nhìn về Linh quang kính mà cậu đang đặt tay lên, nhưng không có linh lực phát ra.

Người phụ trách kiểm tra linh lực lộ ra biểu hiện không còn kiên nhẫn, nếu không phải cậu đi cùng Ô Thần Lưu thì đã sớm bị họ đá ra ngoài.

“Ngươi chỉ cần đưa linh lực vào quang kính, sau đó quang kính sẽ hiện lên cấp linh lực của ngươi”

Ô Tiền Thanh vẻ mặt xin lỗi mà nói với người phụ trách kiểm tra nói “Thật là xin lỗi, con trai ta không có linh lực nên không thể phát ra linh lực, có thể đăng ký cho nó tỷ thí ở linh lực cấp 1 không?”

Lời này vừa xong, có rất nhiều người châm trọc nói “Ngươi lừa ai? Người của mười đại gia tộc ai không có linh lực? ta thấy các ngươi muốn gian lận thắng tỷ thí linh lực cấp thấp”

Ngay sau đó có người nói “Hắn một thân nam nhi cao to, không biết xấu hổ tham gí tỷ thí linh lực cấp 1 sao? Các ngươi biết tham gia tỷ thí linh lực cấp 1 có ai tham gia không? Là mấy đứa nhóc 3, 4 tuổi, hắn tham gia tỷ thí linh lực cấp một cũng không thấy xấu hổ đến chết”

Những người khác tưởng tượng đến Ô Nhược đứng giữa nhứng đứa nhóc 3, 4 tuổi thi đấu, đều nhịn không được cười ha ha.

Ô Tiền Thanh cùng Ô Hi đỏ mặt, nếu không phải tỷ thí có quy định, ai lại để người thân của mình ra cho người khác cười nhạo.

Ô Thần Lưu muốn vì cậu nói mấy câu, liền nghe người phụ trách kiểm tra nói, “Hắn nếu thật sự không có linh lực vậy tìm tộc trưởng của các ngươi tới chứng minh”

“Lão phu chính là tộc trưởng của bọn họ” một thanh âm truyền đến.

Ô Thần Lưu cùng Ô Tiền Thanh và Ô Hi nhanh chóng xoay người.

Tộc trưởng đi đến bên cạnh cậu, nói với người phụ tránh “Hắn là con cháu chi thứ của Ô gia, từ khi sinh ra đã không có linh lực, đăng ký cho hắn tham gia tỷ thí linh lực cấp 1 đi”

Người phụ tránh thấy đấy là tộc trưởng nên lập tức cúi người gật đầu, đăng ký cho cậu ở tỷ thí cấp 1.

Những người khác nhìn cậu ngoài châm trọc ánh mắt còn nhiều thêm một phần coi khinh, nhưng lại không giám làm trò trước mặt tộc trưởng.

Cậu hơi động ánh mắt, sau đó nói cảm ơn với tộc trưởng.

Cậu vừa rồi vẫn luôn do dự không biết có nên bại lộ chuyện minh có linh lực hay không, không ngờ, tộc trưởng liền giúp cậu giải quyết cái nan đề này.

Ô Tiền Thanh cùng Ô Hi cũng hướng trưởng nói lời cảm ơn.

Tộc trưởng đối Ô Thần Lưu nói: “Ngươi đi cùng ta.”

Hắn đem người đưa tới trong một góc

Ô Thần Lưu nhìn tộc trưởng, giật giật khóe miệng: “Đại ca”

tộc trưởng hừ lạnh một tiếng: “Ngươi còn nhớ rõ có cái đại ca này a? Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên chính mình là người Ô gia.”

Ô Thần Lưu: “……”

Ô gia tộc trưởng thấy hắn không nói, càng thêm bực bội: “Chuyện đã qua đi thời gian dài như vậy, ngươi có phải nên trở về hay không?”

“Nếu lúc trước đã đá ta ra khỏi Ô gia, các ngươi hiện tại lại lấy danh nghĩa gì làm ta trở về?” Ô Thần Lưu không có suy nghĩ trở lại Ô gia, hắn hiện tại chỉ nghĩ chăm sóc nhà cửa hắn cùng thê tử ở gần trăm năm.

“Ngươi……” Ô gia tộc trưởng hừ lạnh: “Tính, ngươi thích trở về hay không tùy ngươi, chỉ hy vọng khi Ô gia yêu cầu ngươi hỗ trợ, ngươi sẽ trở về.”

Ô Thần Lưu không gật đầu đáp ứng, cũng không nói không trở về.

Tộc trưởng ghét nhất dáng vẻ này của hắn, vẫy vẫy tay: “Lăn lăn lăn, không cần ở trước mặt ta chướng mắt.”

Ô Thần Lưu xoay người chuẩn bị rời đi, rồi lại đột nhiên quay lại chỉ vào Ô Hi nói: “Đại ca, đó là đệ tử quan môn của ta, kêu Ô Hi, là con cháu của chi thứ Ô gia.” (quan môn là đóng cửa, là đệ tử duy nhất sau đó không nhận thêm nữa)

Hắn nói lời này, chính là muốn cho tộc trưởng chiếu ứng Ô Hi.

Tộc trưởng bỗng chốc nhíu mày, há miệng muốn nói cái gì, cuối cùng, thở dài: “Đã biết, các ngươi đi đi.”

“Được.” Ô Thần Lưu trở lại bên cạnh Ô Hi.

Ô Hi vui vẻ mà ôm cánh tay Ô Thần Lưu, làm nũng nói: “Sư phụ, con vừa rồi kiểm tra linh lực đã lên tới cấp 4 người có muốn thưởng gì cho con không a?”

Phía sau Ô Tiền Thanh gõ gõ đầu của nàng: “Không lớn không nhỏ, không được vô lễ với sư phụ.”

Kỳ thật hắn trong lòng cũng vui vẽ khi linh lực của con gái nhanh như vậy đã tăng lên cấp 4, đây ít nhiều cũng là nhờ Ô Thần Lưu có cách dạy dỗ.

Ô Thần Lưu nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Ta trở về nhà kho tìm xem có pháp khí thích hợp cho ngươi hay không.”

“Cảm ơn sư phụ.”

Ô Thần Lưu hơi mỉm cười: “Chúng ta trở về đi.”

“Tiểu Nhược, chúng ta về thôi.” Ô Tiền Thanh quay đầu nói với Ô Nhược, lại nhìn thấy Ô Nhược vẫn không nhúc nhích mà nhìn cổng lớn.

ông nhìn theo ánh mắt cậu, chỉ thấy Ô Ngọc cùng mấy người trẻ tuổi Ô gia đi vào đại sảnh.

Ô Ngọc nhìn thấy nhóm người của cậu, tươi cười lớn hơn nữa: “Tam thúc, Tiểu Nhược, Tiểu Hi, đã lâu không thấy, mọi người tới nơi này là tham gia báo danh tỷ thí sao?”

Ô hi thở phì phì trừng hắn.

Ô Tiền Thanh sớm đã nghe Ô Nhược nói chuyện Ô Trúc cùng Ô Ngọc có quan hệ, nhưng, chuyện còn chưa điều tra rõ, ông cũng không thể tỏ thái độ gì, liền gật gật đầu.

Ô Nhược câu môi cười: “Đúng vậy.”

Thật tốt quá, người này cuối cùng cũng từ Yêu tộc ra tới.

Ô Ngọc còn muốn nói nhiều thêm cái gì, liền nghe có người hô: “Ô Ngọc, ngươi mau tới đây, ta đã giúp ngươi xếp hàng, ngươi chỉ cần trực tiếp kiểm tra linh lực cùng báo danh là được.”

Ô Ngọc đối Ô Tiền Thanh lộ ra xin lỗi: “Tam thúc, ta đi trước kiểm tra linh lực.”

“được, ngươi mau đi đi.”

Ô Ngọc đi đến trước mặt bạn hắn, bạn hắn lập tức nói: “Ô Ngọc, mấy người kia là ai a?”

Ô Ngọc giải thích: “Một là tam thúc ta, hai người còn lại là con trai, con gái của tam thúc”

Bạn hắn cười một tiếng: “Cái tên không linh lực kia thì ra là đường đệ của ngươi a, ta kiến nghị ngươi về sau ở nơi người nhiều, không cần thừa nhận ngươi quen hắn, quả thực ném hết mặt mũi, tốt nhất cũng không cần cùng hắn đứng chung một chỗ.”

Đứng ở cách đó không xa Ô Hi nghe được lời này, tức giận đến muốn tiến lên đánh người.

Ô Tiền Thanh trầm khuôn mặt nói: “Không cần để ý tới cái loại người này »

Ô Thần Lưu nhàn nhạt nhìn người nói chuyện: “Tiểu Hi, cha ngươi nói đúng, loại người này không đáng giá ngươi đi để ý tới hắn.”

“Con chỉ là đau lòng thay nhị ca.” Ô Hi hồng mắt nói.

“……” Ô Nhược híp mắt thật sâu nhìn thoáng qua người bạn kia của Ô Ngọc, như là muốn đem người này nhớ kỹ, sau đó, an ủi Ô Hi

“Huynh không có việc gì, muội không cần thay ta khổ sở, có hay không linh lực đều là số mệnh.”

Bạn của Ô Ngọc khinh thường mà liếc bọn họ: “Ô Ngọc, đến ngươi, ngươi nhanh kiểm tra linh lực.”

Ô Ngọc dùng khóe mắt nhìn Ô Hi, đáy mắt hiện lên cười lạnh, đi lên một bước, tay đặt ở linh quang kính, ngay sau đó linh quang kính biểu hiện một chữ sáu.

Bạn của hắn vui vẻ nói: “Ô Ngọc, ngươi lại thăng lên một cấp, trời ơi, ngươi cũng quá nghịch thiên, ta nhớ rõ tứ tộc tiết ngươi mới cấp 5, hiện tại mới bao lâu, ngươi lại thăng 1 cấp.”

Ô Tiền Thanh cùng Ô Hi kinh ngạc, Ô Ngọc khi đi rèn luyện, linh lực mới cấp 4, hiện tại mới qua đi hơn nửa năm, thế nhưng thăng 2 cấp. So với Ô Tiền Thanh còn cao hơn, Ô Tiền Thanh bởi vì trước đó bị thương, hiện tại linh lực vẫn luôn dừng lại ở cấp 5, đại khái muốn qua nhiều năm mới có thể thăng cấp, cũng có khả năng cả đời chỉ có cấp năm.

Ô Nhược nhìn linh quang kính ‘ 6 ’, ánh mắt giật giật.

Ô Ngọc vui vẻ cười: “Đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới chính mình thăng cấp nhanh như vậy.”

Hắn quay đầu nhìn về phía Ô Nhược: “Tam thúc, Tiểu Hi, Tiểu Nhược, ta linh lực cấp 6.”

Ô Hi hừ lạnh.

Ô Tiền Thanh gật gật đầu.

Ô Nhược mỉm cười chúc mừng hắn: “Chúc mừng Ngũ ca, hy vọng Ngũ ca có thể tiếp tục cố gắng, có thể mau chóng lên tới cấp 7.”

“Được.”

Ô Nhược xoay người nói với Ô Tiền Thanh: “Cha, chúng ta đi thôi.”

Ô Hi vừa nghe có thể đi, nhanh lôi kéo Ô Thần Lưu rời đi, bởi vì nàng thật sự không thích cùng Ô Ngọc ở gần.

Bọn họ đi rồi, Ô Ngọc thu hồi tươi cười, đối với bạn hắn hỏi: “Thuận nhân, ta tam thúc là cấp bao nhiêu.”

Ô thuận nhân trào phúng nói: “Vừa rồi xem hắn chỉ có cấp 5 mà thôi, so ngươi còn thấp, mệt ngươi còn nói tam thúc ngươi là thuật sư có thiên phú nhất trong tộc các ngươi, ta xem cũng là như thế, Ô Ngọc, ngươi chỉ cần nỗ lực một chút, nói không chừng qua cái mười mấy năm, là có thể thăng thuật sư cấp 9.”

Ô Ngọc nghe được hai chữ cấp 9, hai mắt liền tỏa sáng, hận không thể lập tức biến thành thuật sư cấp 9.

Ô thuận nhân vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Chạy nhanh báo danh đi.”

“Được.”

Ô Ngọc cùng ô thuận nhân báo danh xong, cùng những người khác rời đi.

Tộc trưởng Ô gia vẫn luôn đững ở một góc quan sát, thấy bọn họ rời đi, đi đến nơi báo danh, lôi kéo con cháu phụ trách đăng ký báo danh đến nơi không người nhỏ giọng nói vài câu.

Phụ trách đăng ký báo danh nghe xong tộc trưởng nói: “Này… Này không tốt đâu? Nếu như bị người phát hiện, ta sẽ bị xử trí.”

Tộc trưởng bảo đảm nói: “Điểm này ngươi không cần lo lắng, nếu chuyện bại lộ, Quốc Sư đại nhân sẽ thay ngươi chịu trách nhiệm, tuyệt đối không để ngươi bị phạt.”

“Thật sự?”

Tộc trưởng từ tay áo lấy ra một chồng ngân phiếu, nhét vào trong tay hắn: “chính xác, ngươi chỉ cần an tâm đi làm là được.”

Tên phụ trách đăng ký nhanh chóng cất ngân phiếu vào tay áo, sau đó lén lút sờ xem độ dày của nó, phát hiện ngân phiếu rất nhiều liền đồng ý. “Được, chờ báo danh kết thúc, ta liền làm như vậy.”

Tộc trưởng vừa lòng cười, lại bảo hắn nhất định phải nhớ rõ việc này rồi mới bỏ đi.

Hắn cong môi châm chọc cong cong môi: “Còn nói là con cháu trong tộc, có người hại con cháu trong tộc như vậy sao? May mắn ta không phải người Ô gia.”

Hắn trở lại chỗ đăng ký báo danh, chờ mọi người báo danh xong, liền lén lút nhìn nhìn bên cạnh có người hay không, tiếp theo, nhanh chóng lật đến trang Ô Nhược lúc trước đăng ký, dùng thuốc màu đặc thù đem tên Ô Nhược từ tỷ thí linh lực cấp 1 xóa đi, lại đem tên điền đến cấp 8

Sau đó mang đến cho chủ quản

Ô nhược không biết được chuyện này, về đến Hắc phủ, đem Ô Hi cùng Ô Tiền Thanh đưa về phòng, lại đi ra Hắc phủ, ngồi trên xe ngựa vẫn đậu ngoài cửa.

Cậu cũng không cho xa phu giá xe ngựa rời đi, chỉ là ở bên trong đợi, hộ vệ đặc biệt kỳ quái hành động của cậu, thật sự đoán không được Ô Nhược ở trong xe ngựa làm gì.

Nửa canh giờ sau, Ô Nhược từ trong xe ngựa đi ra, trên mặt lại mang theo vẻ mặt phẫn nộ, bước vào trong Hắc phủ.

Đang ở cùng Hắc Tuyển Dực nói chuyện Hắc Tuyển Đường bị vẻ tức giận của cậu làm hoảng sợ: “Đại tẩu, ngươi làm sao vậy? Ai chọc ngươi?”

Ô Nhược tức giận cầm lấy cốc nước Hắc Tuyển Dực uống dở, uống một hơi cạn sạch, bang một tiếng, nặng nề mà đem thả lại mặt bàn, tức khắc, cái ly nứt thành hai nửa: “Không có việc gì.”

Hắc Tuyển Dực:: “……”

Đều giận đến như vậy, còn nói không có việc gì?

Hắc Tuyển Đường lén lút ở lỗ tai Hắc Tuyển Dực nói: “Đại ca, huynh có phải tối hôm qua không hầu hạ tốt đại tẩu hay không?”

Hắc Tuyển Dực liếc nhìn hắn một cái, đẩy đầu của hắn ra, hỏi: “Thật sự không có việc gì?”

“Thật sự không có việc gì.” Ô Nhược lạnh lùng cười: “Ta còn đặc biệt vui vẻ.”

“Đại tẩu, ngươi có phải hay không đang nói mát a? Ngươi nơi nào giống đang vui vẻ?”

Ô Nhược trừng hắn: “Ta nói vui vẻ chính là vui vẻ, lại qua 5 ngày, chính là mười đại gia tộc tỷ thí, đến lúc đó, ngươi nhất định phải chăm chú xem ta thi đấu, còn có, nhất định phải mua ta thắng.”

“Đây là đương nhiên.”

“Đem toàn bộ tài sản của ngươi đều mua ta thắng.”

Hắc Tuyển Đường: “……”

Hắc Tuyển Dực: “……”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.