Gió đêm tựa hồ lớn hơn, âm thanh của áo choàng đen bay phấp phới tựa hồ cũng lớn hơn một chút, giống như muốn thông báo về việc sắp thu hoạch sinh mệnh, như thể đang thể hiện rõ sự tức giận của chủ nhân nó.
Ngay cả khi đối mặt với bạch cốt của Tử Thần, cô căn bản không nhận ra được cảm xúc của hắn.
Tô Mộc cắn ngón tay, trước mặt là Tử Thần, đằng sau là Thomas, quả thực chính là trước mặt có sói, phía sau có hổ, cơ hội chạy trốn của cô liền ngày càng nhỏ!
Sau khi biết chính mình là vật hiến tế cho Tử Thần, Tô Mộc không cảm thấy chính mình có tư cách cùng Tử Thần thương lượng cho cô sống lại, có cơ hội cùng Tô Bạch rời khỏi!
Thomas dù sao cũng là người trao đổi nguyện vọng của mình với Tử Thần, hiện tại thấy Tử Thần hắn bình tĩnh trở lại:" Tử Thần đại nhân, ngài nói Tô có bạn trai, chính là tôi nhớ rõ Tô không có nói qua có bạn trai?"
" Bởi vì ta là....." Tử Thần nhìn qua đôi mắt hoài nghi của Tô Mộc, hắn dừng lời nói lại, trở về dáng vẻ cao cao tại thượng nói:" Bởi vì ta là thần, thần không gì là không biết"
Lừa người!
Hắn thậm chí còn không thể tìm ra sự lãng mạn là gì?
Tử Thần không chút nào chột dạ, bởi vì căn bản những người khác không biết lời nói của hắn rốt cuộc là đúng hay sai.
Mà hắn vẫn luôn ưu nhã một mực trầm ổn, bằng dáng vẻ này của hắn bất luận nói lời gì, đều sẽ không có người nghi ngờ.
Thomas hỏi Tô Mộc:" Tô, cô có bạn trai?"
" Đúng vậy, tôi có bạn trai." Tô Mộc thản nhiên thừa nhận, trong lòng Tô Mộc chỉ cầu nguyện Tô Bạch phát hiện ra tình huống không đúng, nhanh chóng rời đi, như vậy mới không uổng phí cô ở chỗ này kéo dài thời gian.
Thomas lạnh lùng nhìn cô một lúc:" Tô, cô có bạn trai, nhưng vẫn cố tình quyến rũ tôi. Cô cùng bọn Aggie đều giống nhau, đều là người đáng chết."
Con mắt nào của hắn nhìn thấy cô đang câu dẫn hắn!?
Tô Mộc không có thời gian để nói câu cuối. Cô thấy Thomas đang cầm máy cưa đi về phía mình. Cô theo bản năng lùi lại một bước, chưa bắt đầu chạy, liền nhìn thấy Thomas bị té ngã làm nổi lên những bọt nước không nhỏ.
Nương theo ánh trăng, có thể nhìn thấy rõ. Đó là một bàn tay nhợt nhạt, không có ngón tay nắm lấy chân Thomas, không chỉ như vậy, đôi tay kia vẫn đang kéo cơ thể Thomas xuống vùng nước sâu.
Thomas hét lên:" Tử Thần đại nhân! Chúng ta đã làm giao dịch, những con quỷ trong thị trấn không thể làm tổn thương đến tôi!".
Trước mặt cảnh tượng có chút đáng sợ và kỳ lạ, Tô Mộc lùi lại ra phía sau, lại không biết khi nào lại đụng vào Tử Thần ở phía sau, không chỉ có như thế, thời điểm cô quay đầu lại, Tử Thần đặt tay lên vai cô. Hắn trấn an nói:" Angel của ta, đừng sợ."
Tô Mộc quay đầu lại nhìn thân thể của Thomas đã bị chìm xuống một nửa, lại ngẩng đầu nhìn Tử Thần có " trái tim nhân hậu". Cô muốn khóc mà không khóc được, liền tính cô sợ hãi cũng vô dụng a!
Nhìn thấy Tử Thần mặc kệ chính mình, Thomas lại thét lên:" Tử Thần đại nhân, chúng ta đã làm giao dịch, tôi sẽ cho ngài sức mạnh của mình sau khi đạt được nguyện vọng của tôi, hiện tại ngài không thể để tôi chết!".
" Tất nhiên ta có thể làm ngươi chết." Tử Thần nói với giọng điệu không đổi:" Ta là Tử Thần, ta có thể định đoạt được mọi thứ."
Ân, bao gồm cả vi phạm bội ước.
Tô Mộc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người quá kiêu ngạo vì vi phạm bội ước, hơn nữa bội ước này vẫn là với thần. Cô nhìn lên "khuôn mặt" dưới cái mũ của Tử Thần, xem thế là đủ rồi.
" Ngài đây là không có chữ tín!"
Tử Thần chỉ nhìn Thomas giãy giụa, nhưng thật ra hắn thuần thục nắm lấy tay của cô gái nhỏ, hắn dùng giọng điệu như giếng cổ không gợn sóng nói:" Ngươi đối với việc không giữ chữ tín của ta có ý kiến, có thể lại đây đánh ta."
Tất nhiên không nhất thiết là có thể lại đây đánh được.
Thomas hiện tại căn bản liền không thể bò dậy!
" Không..... tôi còn chưa muốn chết!" Thomas tuyệt vọng hô to.
Lúc này, Tô Mộc cắn răng, cô thoát khỏi bàn tay của Tử Thần, chạy đến liều mạng nắm lấy tay Thomas, kéo lại:" Thomas! Đừng bỏ cuộc!"
" Tôi...." Môi Thomas run rẩy, hắn vạn lần không thể ngờ cuối cùng người hắn muốn giết, lại không màng nguy hiểm cứu hắn.
Vì báo thù, hắn càng ngày càng cố chấp, đã trở nên u mê, trở thành người mà hắn ghét nhất!
Tử Thần đứng tại chỗ, bắt đầu tỏa ra một luồng khí đen mạnh mẽ.
Nữ quỷ Imie trong nước lộ ra một cái đầu, cô không biết trong tình huống này có hay không tiếp tục động thủ. Có vẻ như phu nhân của Tử Thần rất quan tâm đến Thomas.
" Tô.... Xin lỗi, tôi đã làm rất nhiều điều tồi tệ..... Cô vậy lại còn nguyện ý cứu tôi...." Thomas nghẹn ngào, hành vi của Tô Mộc lúc này giống như ánh sáng, làm cho Thomas chìm vào bóng tối thất tỉnh nhớ đến chính mình trước kia.
" Thomas! Đừng bỏ cuộc! Cậu biết sai thì tốt rồi, nỗ lực sống sót, sẽ có hy vọng!".
" Tôi... Tô.... Cô không cần quan tâm đến tôi...." Thomas thì thầm:" Tử Thần không chịu buông tha tôi, tôi định sẵn sẽ chết, cô mau chạy đi...."
" Không được! Cậu là bạn học của tôi, là bằng hữu của tôi, tôi còn chưa có từ bỏ cậu thì cậu không thể từ bỏ chính mình!"
Imie ở trong nước run lên, bởi vì luồng khí đen trên người Tử Thần ngày càng mạnh mẽ hơn.
" Nếu có kiếp sau.... Tô, tôi nhất định sẽ báo đáp cô thật tốt....".
" Không cần kiếp sau!" Tô Mộc cắn răng nói:" Tôi TM không có nhiều sức lực! Nhưng cậu phải nói cho tôi biết cậu để bản hiệp sĩ ếch xanh ở đâu a!".
Thomas cảm động:???
Imie ở trong nước vui sướng phát hiện cách đó không xa, toàn thân Tử Thần không còn luồng khí đen nữa.