Phía trên đường cái, xe vứt ngổn ngang, thật chí có cả siêu xe, đáng tiếc chỉ nhân của nó đã không còn nữa.
Mạc Vân Quả thật ra cũng muốn ngồi xe, nhưng cô lại không thích lái xe……
Mạc Vân Quả đi bộ, nhanh chóng tìm được một siêu thị gần nhà, phía sau hai người kia vẫn bám theo như đuôi, nhìn thấy siêu thị hai người kia cũng không dám đi vào.
Mạc Vân Quả cảm thụ một chút, không phát hiện sự tồn tại của tang thi, bên trong siêu thị dường như có hơi thở của con người.
Mạc Vân Quả nghĩ cô cũng nên ăn vài thứ, ừm…… Tuy rằng cô không đói bụng, thế nhưng cái miệng của cô muốn ăn nha.
Mạc Vân Quả khiêng đại đao đi vào, bên trong có mấy người đang lấy thực phẩm, mì ăn liền, bánh mì, chân giò hun khói, phàm là thứ có thể no bụng, toàn bộ đều bị bọn họ cất vào trong bao.
Đó là mấy người đàn ông, thân hình vạm vỡ, vài người cõng một bao to bên trong cất không ít đồ.
Mấy người giống như nhận thấy có người đến, tốc độ lấy đồ càng nhanh, sợ chậm một chút là không lấy được đồ.
Bọn họ cũng biết, siêu thị này rất nhiều đồ, bọ họ cũng không thể nào mang tất cả đi được, để lại một chút đồ cho người đến sai sau cũng không phải không thể, tiền đề là những người kia không đánh chỉ ý lên bọn họ, nếu không, bọn họ cũng không phải kẻ ăn chay.
Mạc Vân Quả cũng không sốt ruột đi tranh đồ ăn, cô tùy tiện cầm một bao khai lang sấy, bóc ra ăn.
“Răng rắc răng rắc” thanh âm tại không gian yên tĩnh lại phá lệ rõ ràng, mấy người vừa thấy là một cô gái trẻ, nhìn nhau cười, con gái, chỉ ăn những thứ không đủ no bụng.
Chỉ có một người đàn ông, cảm thấy trước mắt cô gái trước mắt rất quen mắt.
“Ba ba!”
“ Ông xã!”
Tiếng gào trăm miệng một lời đánh vỡ trầm tĩnh, Mạc Vân Quả nghiêng đầu, chỉ thấy bác gái Vương cùng con gái vui mừng đến phát khóc.
Hai người bọn họ nhào về phía một người đàn ông, nhìn dáng vẻ, hẳn là chồng bác gái Vương.
Lý Tam ôm vợ với con gái, cũng vô cùng vui vẻ, hắn ta vốn dĩ cho rằng hai người đã không còn nữa, nghĩ rằng sau khi lấy đồ ăn xong sẽ về đó xem thử, không thể tưởng được nửa đường liền gặp được.
Mặt khác mấy người lấy đồ ăn cũng đoán được quan hệ trong này, mấy người lấy bao, ném cho Lý ba cái, ý bảo hắn ta bảo hai người kia đi lấy đồ ăn.
Lý Tam cũng biết hiện tại không phải thời điểm tốt để ôn chuyện, hắn ta chạy nhanh đem bao đưa cho hai người, sau đó dặn dò hai người nhanh chóng đi lấy đồ ăn.
Hai người cũng không phải ngốc, hiện giờ được bảo đảm, đương nhiên muốn lấy được đồ ăn nhiều hơn, nhanh chóng đi lấy, dù sao trong siêu thị này cũng nhiều đồ.
Mấy người hận không thể đem siêu thị dọn hết, nhưng dù sao thời gian cũng có hạn, sau khi lấy hết một phần ba, cũng không thể không dừng lại.
Mạc Vân Quả từ đầu đến cuối đều không nói chuyện, mà lại mở một túi khoai khác, “Răng rắc răng rắc” ăn.
Tâm nhãn của Lý Tam cũng không kém, sau khi hỏi qua bác gái Vương, biết được hai người theo cô đến đây, hỏi một ít vương bác gái, đương nhiên biết thực lực của cô không kém.
Tâm tư muốn lung lạc lòng người nổi lên, vì thế hắn đi đến trước mặt cô, nhẹ giọng nói: “ Tôi cho cô một cái bao, ngươi có thể lấy được bao nhiêu thì lấy, tôi có thể mang theo cô cùng đi, đồ ăn tự cô vác.”
Tuy rằng có tâm tư lung lạc, nhưng ngữ khí của hắn ta lại cao cao tại thượng.
Chỉ có chính hắn ta biết, ở cái mạt thế này, hắn ta đã không giống người khác, hắn ta rõ ràng cảm giác được sức lực của mình rất lớn, hiển nhiên chính là dị năng lực lượng.