Theo thời gian trôi đi, nét trang điểm trên mặt Y Tường Vi dần dần thành hình.
Y Tường Vi nhìn trong gương, thập phần vừa lòng, hiện tại là dáng vẻ đẹp nhất của mình, cô ấy hi vong thật xinh đẹp để gả cho hắn.
Mà Mạc Vân Quả nhìn Y Tường Vi như vậy lại là có chút khó hiểu không hiểu, rõ ràng là khuôn mặt đẹp như vậy, lại muốn bôi trét một tầng phấn thật dày, biết thành bộ dáng bình thường nhất.
M
ạc Vân Quả biết, thế giới này thẩm mĩ quan là dị dạng, nhưng vì sao lại vì người khác mà thay đổi trạng thái đẹp nhất của mình?
Những chuyên viên trang điểm đó rất vừa lòng kiệt tác của mình, bọn họ nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, lại nhìn thoáng qua Y Tường Vi, vừa lòng gật đầu.
Những chuyên viên trang điểm này làm xong việc liền lui ra ngoài, mà Y Tường Vi nhìn mình trong gương xinh đẹp, không nhịn được lại nở nụ cười.
Nhưng mà cô ấy cười, phấn trên mặt cô ấy không ngừng rơi xuống, doạ cô ấy cũng không dám cười.
Mạc Vân Quả đi qua, ngồi xuống đối diện hỏi: “Không nặng sao?”
“Cái gì?” Y Tường Vi kinh ngạc hỏi, không rõ Mạc Vân Quả hỏi câu không đầu không đuôi như vậy
“Trên mặt nhiều phấn như vậy, không nặng sao?” Mạc Vân Quả trả lời.
Y Tường Vi bỗng nhiên sửng sốt, sao có thể không nặng? Một tầng tầng phấn dính vào trên mặt, cô ấy cảm thấy da cũng không hô ấp được, mỗi lần về nhà cô ấy phải tẩy trang thật lâu.
Nhưng mà có cánh nào đâu?
Một tầng tầng phấn kia, đã trở thành khôi giáp của cô ấy, chỉ có mang khôi giáp, cô ấy mới có thể bách độc bất xâm.
Mạc Vân Quả vươn tay, mạnh mẽ lau mặt chút Y Tường Vi, trên mặt lần tức lộ mảng da không hài hoà.
Chỉ là trên làn da kia, vẫn là một tầng phấn dày
Mạc Vân Quả:…… Thật là nhiều phấn.
Y Tường Vi nhìn thấy Mạc Vân Quả làm như vậy có chút tức giận, cô ấy cắn môi nói: “Mạc Vân Quả, hôm nay là ngày tôi kết hôn.” Ngụ ý là không cần tìm cô ấy gây phiền toái.
Chính là Mạc Vân Quả lại nghe không hiểu ý tứ người trước mắt, cô nghe được Y Tường Vi nói như vậy, trịnh trọng gật đầu nói: “Ừ, tôi biết.”
Y Tường Vi hít sâu một hơi nói: “Vậy cô……”
“Đã bao lâu cô không dùng gương mặt thật khi đi ra ngoài rồi?” Mạc Vân Quả y theo lời phòng phát sóng trực tiếp có người bảo cô hỏi.
Y Tường Vi trầm mặc một chút, nửa ngày mới trở lại nói: “Thật lâu.” Lâu đến mức cô ấy đã quên mình từng dùng khuôn mặt thật xuất hiện trước mọi người.
“Cô rất xinh đẹp.” Mạc Vân Quả không có tiếp tục nói theo phòng phát sóng trực tiếp, tiếp tục nói: “Khi không trang điểm, rất xinh đẹp.”
Y Tường Vi sửng sốt, sau đó lại cười châm chọc, “Mạc Vân Quả, cô đây là đang châm chọc tôi sao? Ai không biết tôi không trang điểm thì bộ dáng là thiên hạ đệ nhất xấu nữ?”
Mạc Vân Quả lắc đầu, tiếp tục nói: “Tôi là thiệt tình.”
Y Tường Vi nhìn Mạc Vân Quả trước mắt, quen biết lâu như vậy, cô ấy đương nhiên biết người trước mặt là hạng người gì
Cô nói nghiêm túc thì chính là nghiêm túc.
Y Tường Vi nhấp nhấp miệng hỏi: “Cô thật sự cho rằng như vậy sao?”
“Ừ.” Mạc Vân Quả nhẹ giọng lên tiếng.
“Kỳ Thần rất yêu cô.” Mạc Vân Quả nói tiếp, Y Tường Vi gật đầu, cô ấy cũng yêu hắn.
“Kỳ Thần yêu cô không phải vì cô lớn lên như thế nào, mà hắn yêu cô.” Mạc Vân Quả không hiểu tình yêu, cho nên cô cũng không thể chuẩn xác mà nói Kỳ Thần đến tột cùng yêu Y Tường Vi vì cái gì, cái cô có thể khẳng định chỉ là Kỳ yêu Y Tường Vi, tuyệt đối không phải bởi vì dung mạo……