“Dù Tề Minh có thành công hay không, nhưng suy cho cùng, hắn cũng đã mở ranhiệm vụ cuối cùng. Trong vô số kỷ nguyên từ trước đến nay, e rằng chỉ có TềMinh có thể so sánh với Đại sư huynh.”“Tề Minh vẫn còn kém xa so với Đại sư huynh.Văn Thánh khịt mũi, đồng thời trầm giọng nói: “Cho dù hắn có thể hoàn thànhnhiệm vụ cuối cùng thì vẫn không sánh bằng Đại sư huynh, huống chi, bây giờhắn vẫn chưa hoàn thành.”Gào! Gào!Thế giới Hư Vô.Con Hư Không thú thứ hai xuất hiện.Tương tự.Kích thước của con Hư Không thú này vô cùng to lớn, sừng sững như một vìsao, mênh mông đến vô cùng.Tỉ mỉ đánh giá.Đó là một con rắn khổng lồ khủng bố, cả người xám đen, cơ thể phủ đầy nhữngvảy cực kỳ nhỏ bé, há cái miệng to như bồn máu ra là đủ sức nuốt chửng cả trờiđất và các vì sao.“Giết!”Ánh mắt Tề Minh lạnh lùng, ra lệnh.“Vâng.”“Giết!”“Hỗn Độn! Đại La Thiên!”“Vạn Đạo Kiếp Diệt Chi Luân!”“Gào…”Tiếp đó.Tiểu đội đạo sủng nguyên thú của Tề Minh cùng với Khâu Vạn Đạo và Ma La,hợp sức bao vây tấn công con Hư Không thú như con rắn to lớn khủng khiếpnày. Tề Minh đứng cạnh chiến trường chỉ huy chiến đấu.Ầm rầm rầm!Những tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên.“Hồng Mông Phù Lục!”Vù! Vù!Tề Minh cũng hành động, hắn không ra tay luôn mà điều động đạo lực của bảnthân, điều động sức mạnh to lớn của Thiên Địa Đại Đạo, diễn biến ra HồngMông Đại Đạo.Trong phút chốc.Hắn đã ngưng tụ ra được Hồng Mông Đại Đạo chân phù. Chân phù tỏa sángtrên bầu trời đầy sao giống như vô số vì sao rải khắp chiến trường, hình thànhHồng Mông đại trận.Ở bên trong Hồng Mông đại trận.Tiểu đội đạo sủng nguyên thú của Tề Minh, Khâu Vạn Đạo, và Ma La đều nhậnđược sự tăng phúc của Hồng Mông đại trận, thực lực tăng lên rõ rệt. Còn HưKhông thú thì bị Hồng Mông đại trận chèn ép, thực lực giảm xuống không ít.Vì thế.Trong tình huống một bên tăng một bên giảm thực lực.Hư Không thú như con rắn to lớn khủng bố này đã hoàn toàn bị áp chế, liên tụcbị thương trong quá trình chiến đấu, vết thương càng lúc càng nặng.Cuối cùng.“A!”Gào!Trong một tiếng gào thét đau đớn.Con Hư Không thú như con rắn to lớn khủng khiếp đã bị nhóm đạo sủng của TềMinh giết, chết hoàn toàn, hòa tan trong khí hư vô bay khắp trời, nứt toác nổtung, xung quanh rung chuyển.Vù!Sau đó.Phía trên xác con Hư Không thú như con rắn to lớn khủng khiếp từ từ xuất hiệnmột điểm ánh sáng hư vô, ánh sáng màu trong suốt, vô hình vô chất, bay về phíaTề Minh.Tề Minh nâng cánh tay lên.Điểm ánh sáng này rơi vào lòng bàn tay hắn, tan vào vào trong cơ thể Tề Minh.Soạt!“Giết chết một con Hư Không thú, nhận được một mảnh căn nguyên Hư Vô(2/129600).”Trước mắt.Thông báo hiện lên.“Rất tốt.”Tề Minh gật đầu hài lòng, tâm trạng khá vui vẻ: “Tiếp tục đi săn.”Thời gian trôi đi.Thấm thoát.Tề Minh đã liên tiếp săn giết Hư Không thú, mặc dù Hư Không thú rất mạnh,thực lực lại lớn hơn rất nhiều so với Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên cửutrọng thiên tầng Thiên Đạo Viên Mãn.Song.Thực lực của Tề Minh cũng không hề yếu, cộng thêm thực lực đã rất mạnh củaMa La – người đã vượt qua cửu trọng thiên tầng Thiên Đạo Viên Mãn, mở raTiểu Hỗn Độn Đại Đạo, đứng trong hàng ngũ Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọngthiên Đại Đạo Tiểu Thành.Hơn nữa.Có sự hỗ trợ của Khâu Vạn Đạo và tiểu đội đạo sủng nguyên thú.Cộng thêm.Tề Minh dùng Hồng Mông đại trận giúp sức.Đủ để đi săn Hư Không thú.“Giết chết một con Hư Không thú, nhận được một mảnh căn nguyên Hư Vô(300/129600).”...“Giết chết một con Hư Không thú, nhận được một mảnh căn nguyên Hư Vô(33200/129600).”...“Giết chết một con Hư Không thú, nhận được một mảnh căn nguyên Hư Vô(90000/129600).”...Thời gian vụt qua.Một trăm năm sau.Đại hội Ma giới sắp kết thúc.Lần lượt.Nhóm Thiên Tôn có thể vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Thápđều bị truyền tống ra ngoài, nói thế nào đi chăng nữa, dù ít dù nhiều, bọn họcũng đã có thu hoạch.“Sắp đến thời gian rồi.”“Ừ.”“Chính xác.”“Đại hội Ma giới sắp kết thúc.”“Thời gian mười vạn năm chẳng mấy chốc đã qua!”“Tuy nhiên, suốt mười vạn năm này, trong Cửu Giới, trái lại đã xảy ra không ítchuyện.”“...”Phần lớn Thiên Tôn đều sôi nổi thảo luận.Thế giới bên ngoài.Bên trong chín tòa cung điện“Tề sư đệ.”Nguyên Thủy Chí Tôn vẫn luôn chú ý đến tình huống của Tề Minh. Biểu cảmcủa hắn có phần phấn khởi, cũng có chút kích động, càng nhiều là kinh ngạc:“Trong thời gian một trăm năm, Tề sư đệ vẫn luôn ở trong thế giới Hư Vô lầnlượt giết Hư Không thú, mặc dù Hư Không thú mạnh mẽ, nhưng vẫn khôngphải là đối thủ của Tề sư đệ.”Trên thực tế.Tại thời điểm ba mươi năm trước.Việc Tề Minh săn giết Hư Không thú khiến bọn chúng hợp sức lại tấn công TềMinh, Tề Minh gặp phải nguy cơ và nguy hiểm lớn nhất.Nhưng.Tề Minh lại lần lượt đột phá vòng vây của Hư Không thú, hết lần này tới lầnkhác, liên tục giết chết Hư Không thú, thu được từng mảnh căn nguyên Hư Vô.Cuối cùng.Cuộc hợp sức bao vây của Hư Không thú thất bại, bị Tề Minh đánh bại hoàntoàn, tất cả Hư Không Thú có ý định bao vây giết chết Tề Minh đều bị Tề Minhgiết ngược lại.“Tề Minh sắp thành công rồi.”Thanh Ngọc nói: “Nếu ta không nhầm thì bây giờ có lẽ Tề Minh đã giết mườihai vạn chín nghìn năm trăm chín mươi chín con Hư Không thú rồi.”“Đúng vậy.”Tô sư huynh gật đầu: “Thật không ngờ, Tề Minh lại có thể thực sự thành công.Bây giờ chỉ còn thiếu một con Hư Không Thú nữa là hắn có thể hoàn thànhnhiệm vụ cuối cùng.”“Trái lại là ta đã đánh giá thấp hắn.”Văn Thánh trầm giọng nói.Vù!Tại thời điểm này.Chủ Ma giới hiện thân. Hình chiếu của hắn xuất hiện, hai cánh tay chắp phíasau lưng đứng sừng sững tại chính giữa Ma giới, chống đỡ trời đất, xuyên suốtqua thời gian và không gian vô tận.Giống như.Chủ Ma giới là điểm cuối của mọi thứ và là nguồn gốc của vạn vật.Khiến lòng vô số sinh linh ngập tràn kính sợ.“Tham kiến Chủ Ma giới!”“Chủ Ma giới tại thượng!”“...”Bên trong chín toà cung điện.Các Chí Tôn Vĩnh Hằng đều khom người hành lễ, kính cẩn lễ phép, không dámtỏ ra bất kính chút nào, hoàn toàn không còn sự phóng túng, cảm thán sự uynghiêm của Chủ Ma giới.“Đại hội Ma giới kết thúc.”Pháp chỉ của Chủ Ma giới truyền đến: “Mở thông đạo Cửu Giới, một năm sauthông đạo sẽ đóng cửa, toàn bộ sinh linh không thể đi ra khỏi Cửu Giới sẽ ở lạibên trong.”