Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 46: Deus ex Machina



Chương 46: Deus ex Machina

Như những gì mọi người đã dự tính từ trước, mặc kệ việc Schwarz Skywalker sử dụng hắc thuật là thật hay giả, sức mạnh hiện tại của hắn là không thể bàn cãi.

Với sự gia nhập của Irine và Aris, Sylvie cùng Elsie không phải lo về việc Arc có thể vô tình trúng phải ma thuật của hai người. Những tia sét hoa lệ, những ánh lửa bập bùng và những v·ụ n·ổ liên hồi hoà vào nhau tạo nên một màn trình diễn ánh sáng sặc sỡ sắc màu mà sân khấu là chính đấu trường này. Tuy vậy, mặc kệ ma thuật nở rộ rải sự hủy diệt khắp nơi đó có dữ dội cỡ nào, Schwarz vẫn có thể băng xuyên qua làn hoả lực dày đặc để áp sát bọn họ mà không cần phải cố gắng quá nhiều.

Những đòn t·ấn c·ông ma thuật tầm xa của Sylvie và Elsie dễ dàng bị ngăn chặn hoặc lệch hướng. Cận chiến cũng không hề có ý nghĩa gì khi mà những nhát chém của Arc và Irine hoàn toàn bị hoá giải chỉ bằng một cú vung kiếm. Và dù tốc độ trị thương của Aris có nhanh tới đâu thì cũng đã sắp không thể bắt kịp tốc độ b·ị t·hương của cả nhóm. Trận chiến căng thẳng và khó khăn tới mức cả nhóm không có thời gian để lơ là dù chỉ mới bắt đầu chưa bao lâu.

Điều đáng sợ nhất là hắn ta có thể làm được tới mức này khi bản thân đang trong tình trạng bị thay đổi trọng lực liên tục dưới ảnh hưởng từ ma thuật độc nhất của Elsie. Ngoại trừ lần đầu tạo ra được chút tác dụng, những lần sau đó hoàn toàn không đưa tới hiệu quả gì đáng nói. Không cần biết trọng lực của bản thân thay đổi bao nhiêu lần, Schwarz có thể lập tức làm quen với nó để điều chỉnh sức mạnh cho phù hợp.

Còn chưa kể khả năng của cả nhóm hiện giờ đều đã được cường hoá cao độ bởi Long Lực. Đơn giản mà nói chính là "kinh khủng". Không còn từ ngữ nào thích hợp hơn để miêu tả cảm giác của cả nhóm khi phải đối chiến với con quái vật đó vào lúc này.

"Hự!"

Arc phát ra một tiếng rên rỉ khi lại bị hất bay lần nữa sau một cú chạm kiếm.

Không phải cậu không tìm được nhược điểm của Schwarz, trái lại, không chỉ Arc mà cả những người khác nữa hẳn đều đã nhận ra từ sớm rồi. Công cao thủ yếu, đó là điểm yếu rõ ràng của Schwarz. Theo Tia, sức mạnh của Schwarz đến từ bản năng phản ứng siêu việt cùng kỹ thuật phát lực đặc biệt mà anh ta sở hữu. Ngoài ra còn phải kể đến kinh nghiệm chiến đấu cao bất thường lẽ ra không nên thuộc về một thiếu niên còn chưa đến hai mươi kia nữa.

Về phần ma thuật, hiệu trưởng và Aris đã xác nhận Schwarz sẽ gặp khó khăn rất lớn khi cố gắng thi triển ma thuật trung cấp và hoàn toàn không thể sử dụng ma thuật cao cấp. Anh ta hẳn không có bài tẩy nào về mặt này mới đúng. Lý do tại sao Aris và hiệu trưởng có thể khẳng định điều đó... Cả hai đều trông rất miễn cưỡng khi nhắc tới nó nên Arc không biết được, cơ mà chuyện đó không quan trọng lúc này. Quan trọng là ma thuật mà Schwarz có thể sử dụng cực kỳ hạn chế, cậu cũng chỉ mới thấy được anh ta dùng cường hoá mà thôi.

Tia dự đoán "cường hoá" mà Schwarz dùng là để làm cơ sở cho những kỹ thuật khác của anh ta. Nghĩa là tố chất thân thể Schwarz vốn không mạnh mẽ gì cho lắm. Mà cường hoá thì không thể nào so được với Long Lực. nói cách khác, theo lý thuyết, xét về sức mạnh thuần túy thì bọn họ hơn hẳn Schwarz. Nếu như có thể đánh trúng thì...

Arc gượng người lồm cồm bò dậy, cậu cười khổ lắc đầu vài cái. Lý thuyết là một chuyện, vận dụng được nó lại là một chuyện khác. Cơ thể vừa đứng lên lại lung lay sắp đổ, cú v·a c·hạm vừa rồi khiến cả đôi xương cẳng tay cậu muốn gãy lìa. Cũng may nhờ Aris chạy đến kịp thời đỡ lấy, nếu không thì lại ngã sóng soài xuống đất rồi.

Vừa đỡ Arc, cô vừa dốc sức chữa trị cho cậu, gương mặt lấm tấm mồ hôi, miệng khép chặt không nói một lời. Có thể nhìn ra được cô đã sắp đến giới hạn rồi, chỉ trong thời gian ngắn mà Aris đã tiêu hao một lượng thánh lực khổng lồ để hồi phục cho những người khác rồi. Nếu là bình thường thì không tới nông nỗi như vậy, nhưng ma lực của Schwarz bằng cách nào đấy có thể ảnh hưởng thậm chí là ngăn chặn quá trình chữa trị, phải tốn một lượng thánh lực lớn gấp nhiều lần chỉ để khôi phục một v·ết t·hương nhỏ.

Arc hướng mắt về phía trước, những người khác vẫn đang giằng co với Schwarz. Không, phải nói là bị áp đảo mới đúng. Irine liên tục bị đẩy lùi, khiên ánh sáng của cô đã vỡ không biết bao nhiêu cái, trong khi Elsie và Sylvie chật vật chống đỡ với mấy hòn sỏi mà Schwarz ném ra. Tiếp tục như vậy vài giây nữa là kiểu gì cũng bị toàn diệt.

"Như vậy là được rồi, cậu nên tiết kiệm thánh lực của mình lại."

"Nhưng..."

Không để Aris có cơ hội phản bác, Arc xách kiếm xông vào cuộc chiến.

Vượt lên Irine vừa bị đẩy lùi, cậu thay cô đỡ lấy nhát chém trời giáng của Schwarz. Đôi tay vừa được chữa lành lại cảm thấy tê rần vì xung lực to lớn. Arc cắn chặt răng, ngăn không để tiếng rên đau đớn thoát ra khỏi miệng mình. Cậu dồn hết sức vào thân dưới và hai tay hòng đẩy lùi Schwarz nhưng ý định đó còn chưa thực hiện được thì đối thủ đã nhận ra mất rồi. Schwarz chỉ khẽ nghiêng người, xê dịch lưỡi kiếm và đá vào chân cậu, xảo diệu dùng chính sức mạnh của Arc để chống lại cậu. Không kịp phản ứng quán tính, Arc mất thăng bằng chúi nhủi về trước. Mu bàn tay cầm kiếm bị chuôi kiếm của Schwarz đập mạnh vào, Arc không nhịn được nhăn nhó khi cơn đau do xương cốt vỡ vụn kéo tới. Kiếm cũng vì vậy mà rơi khỏi tay, bị Schwarz chiếm được.

Tuy nhiên, Schwarz không hề vì vậy mà buông tha Arc. Trái lại, thế công còn trở nên dữ dội hơn, hắn xoay người lên gối vào bụng Arc. Cùng một tiếng vang giòn và khô khốc, ngực cậu lõm xuống, thân thể bị hất tung như rác rưởi trong cơn giông tố, bay đi với tốc độ chống mặt.

Những người còn lại chỉ nghe ầm một tiếng, Arc đã va vách đá, hãm sâu vào trong.

Schwarz tiếp tục truy kích, hắn phóng lưỡi kiếm mình vừa chiếm được khi nãy vào vai Arc, ghim luôn cơ thể cậu vào đó. Hai chân giẫm mạnh xuống đất, hắn lao tới như một viên đạn pháo. Với tình trạng này, chỉ cần chịu thêm một đòn nữa là Arc sẽ bị dứt điểm ngay tức khắc.

"Đừng hòng!"

Người đầu tiên phản ứng là Elsie, cô khởi động ma thuật độc nhất của mình nhanh nhất có thể lên Schwarz, khiến cơ thể hắn nhẹ đi gấp nhiều lần. Lực lượng to lớn đẩy cơ thể đã nhẹ hơn ban đầu quá nhiều của Schwarz đi lệch khỏi quỹ đạo vốn có, vượt qua cả độ cao của vách đá, bay thẳng đến nơi ma thuật công kích của Sylvie đã chờ sẵn.

Lấy không khí làm điểm tựa, Schwarz buộc bản thân dừng lại đột ngột trên không. Ma trận Sylvie thiết lập chỉ chờ có thế, vô số cầu lửa và chông băng xé gió bay đến, vây kín lấy hắn.

Sylvie không mong những ma thuật này có thể làm Schwarz b·ị t·hương, chỉ hy vọng chúng có thể khiến Schwarz lơ là một chút. Kinh nghiệm từ khi bắt đầu tới nay cho cô biết, Schwarz có thể chém hạ toàn bộ ma thuật của cô một cách dễ dàng. Nhưng kể cả vậy, số lượng này vẫn sẽ khiến hắn mất chút thời gian, tranh thủ cho họ vài giây quý giá để Aris và Irine ứng cứu Arc.

Song, nằm ngoài dự tính của Sylvie, Schwarz không vung kiếm. Thay vào đó, ma lực khổng lồ tuôn ra như n·úi l·ửa p·hun t·rào. Lấy bản thân làm trung tâm, hắn xoay tròn như một con quay hình người, kéo theo ma lực hoá thành bão tố dữ dội cuốn lấy toàn bộ ma thuật của Sylvie mà cực nhanh hạ xuống.

"A! Elsie cẩn thận!"

Cảm thấy không ổn, Sylvie hét lên cảnh báo Elsie, người đang ở gần đó nhất.

Chỉ là đã quá muộn, bão ma lực điên cuồng quét xuống, cuốn lấy Elsie vào bên trong. Khi cô phản ứng lại thì bản thân đã rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, muốn chống cự bằng ma thuật độc nhất của mình đã là không thể nào. Gia tăng trọng lực sẽ khiến ma thuật của Sylvie đang ở trên rơi xuống nhanh hơn. Còn giảm nhẹ trọng lực chỉ làm thời gian cô bị cuốn sâu vào tâm bão rút ngắn lại. Dù là thế nào cũng chỉ có một kết cục.

"Tới đây thôi sao..."

Phải rồi, thế này là được rồi, bọn họ đã cố gắng đủ lâu rồi.

Tự nói với mình như vậy, Elsie hạ tay xuống, để mặc thân hình bị giày xéo trong bão tố điên cuồng.

"..."



Sylvie siết chặt hai tay, Elsie bị hạ đã là chuyện mười phần chắc chín, khả năng cao sau đó sẽ là cô. Chẳng qua Schwarz chỉ liếc cô một cái, rồi ngoảnh mặt đi. Hắn giẫm vào không khí, lao xuống bên dưới.

Mắt thấy Elsie bị cuốn vào cơn lốc ma lực, Irine và Aris đang chạy đến chỗ Arc rùng mình khựng lại một chút.

"Điện hạ!"

Irine cao giọng hét to, nội tâm lo lắng khiến cô vô thức gọi Elsie bằng địa vị thay vì tên như thường lệ.

"Để Arc cho mình, cậu đi giúp Elsie đi! Nếu là cậu thì chắc là..."

Aris vỗ vào vai Irine, đề xuất ý kiến.

Câu trả lời của Irine còn chưa tới, tiếng xé gió phía trên đã làm cả hai phải ngẩng đầu lên. Schwarz vừa nãy vẫn đứng trên không bên kia đã đến ngay phía trên đầu bọn họ.

Tình huống cấp bách, Irine chỉ có thể vội vàng thiết lập phòng ngự, một vòng sáng bọc lấy cả hai người. Tuy nhiên, những tấm khiên ánh sáng mà cô tập trung chuẩn bị còn không thể chịu đựng vài giây trước Schwarz thì nói gì đến thứ được gọi ra cấp bách này?

Cùng tiếng kính vỡ tan, vòng ánh sáng bao quanh Irine và Aris hoá thành muôn nghìn mảnh rồi tan biến. Irine bị một chân giẫm vào lòng ngực, nằm bẹp giữa miệng hố thiên thạch vừa được hình thành sau v·a c·hạm, mất đi nhận thức.

"Ư..."

Trực tiếp nhìn thấy người mình ngưỡng mộ bị ghim vào vách đá và hai người bạn bị hạ gục không thương tiếc ngay trước mặt mà không thể làm gì, Aris thốt lên một tiếng rên buồn khổ, đôi mắt trong trẻo dần mất đi ánh sáng, ma lực tiêu cực dần thế chỗ thánh lực thuần khiết.

Sự biến đổi của Aris rốt cuộc không thể nhanh hơn Schwarz, hắn giơ tay lên, ngón trỏ búng mạnh vào đầu cô.

Phốc!

Đầu Aris bật ngửa ra sau, trán sưng đỏ, cơn đau đột ngột khiến ánh sáng quay trở lại trong mắt cô. Ngồi phịch xuống đất, ôm trán bằng cả hay tay, Aris ngẩng đầu nhìn lên, tầm mắt liền bị che đi bởi một nắm tay không ngừng phóng đại, đó là điều cuối cùng lưu lại trong ký ức của cô trước khi b·ất t·ỉnh.

"..."

Chứng kiến tất cả mọi việc diễn ra trong vài giây ngắn ngủi, Sylvie không thể nói được bất cứ lời nào. Khi ánh mắt hời hợt của Schwarz quét tới chỗ mình, cô chỉ cảm thấy sống lưng mát lạnh. Nhìn Elsie chật vật rơi xuống khỏi cơn lốc ma lực như một con rối đứt dây, mãi mà chẳng thể cử động, nhìn Aris và Irine nằm im một chỗ, cuối cùng lại nhìn Arc vẫn đang loay hoay cố gắng rút thanh kiếm trên vai mình ra, Sylvie thở dài một hơi trước khi đối mắt với Schwarz.

Ưu thế số đông hoàn toàn không có ý nghĩa gì. Gã quái vật trong hình dạng con người trước mắt là một đối thủ khủng kh·iếp xem thường mọi luân lý.

Cô buông bỏ gậy ma thuật, giơ hai tay lên đầu.

"Tôi đầu hàng."

Cô nói.

"Biết kết quả mà vẫn cố đấm ăn xôi thì thật vô nghĩa."

Nghe Sylvie nói vậy, như mất đi mọi hứng thú với cô, Schwarz dời sự chú ý của mình sang Arc, người vẫn chưa có dấu hiệu từ bỏ.

"Chỉ còn ngươi thôi."

Hắn nhấc chân, bước từng bước tới chỗ cậu.

"Chờ một chút."

Sylvie lại gọi vọng tới từ phía sau.

"Để kẻ thua cuộc đây nhắc nhở anh một điều nhé."

Cô đẩy chiếc mũ phù thủy của mình lên.

"Chúng tôi có bảy người."

Schwarz hơi dừng lại, ngoảnh mặt nhìn cô.

"Anh không tò mò muốn biết người còn lại đang ở đâu sao?"

Nở một nụ cười bí ẩn, Sylvie nói tiếp.



"Schwarz Skywalker anh có thể thắng chúng tôi... Nhưng còn trận đấu này thì... Anh thua rồi!"

Dõng dạc tuyên bố điều đó, Sylvie khoanh tay nhìn thẳng vào Schwarz.

"Nếu bây giờ anh chạy hết sức trở về thì có lẽ còn kịp thấy mình thua thế nào..."

"Không cần."

Schwarz cắt ngang tuyên bố đầy tự tin của Sylvie.

"Ta biết đếm."

Hắn không để ý tới cô nữa mà tiếp tục đi đến chỗ Arc, người vừa xoay sở khó nhọc rút được thanh kiếm trên vai ra một mình.

"Cho nên... Chỉ còn ngươi thôi."

Câu nói vừa rồi được lập lại lần nữa.

Arc vừa dựa người vào vách đá vừa chống kiếm đứng dậy. Còn chưa kịp nhẹ nhõm vì kế hoạch vẫn đi đúng hướng thì đã bị Schwarz dội cho một chậu nước lạnh vào mặt.

"Ý anh là gì?"

Cậu hỏi, thở dốc.

"Nghĩa đen, ngươi là kẻ cuối cùng trong bảy người."

Schwarz dửng dưng đáp lại.

"Sao các ngươi lại cho rằng ta sẽ bị khả năng che giấu kém cõi của con nhãi đó qua mặt vậy?"

"Lẽ nào..."

Arc và Sylvie trừng to hai mắt, nghĩ tới một khả năng.

"Cả Yuri cũng..."

"...Thua sao?

"Ngay sau con nhãi yêu tinh."

Schwarz khẳng định suy đoán của họ, như thể kẻ chiến thắng đang thương hại người thất bại mà giải đáp thắc mắc cho họ.

"Chiến thuật không tệ đâu, nếu đối thủ không phải là ta."

Thậm chí còn không tiếc lời khen ngợi.

Chỉ là với Arc và Sylvie thì đó lại chẳng khác gì lời nhạo báng tồi tệ nhất.

Sylvie thất thần ngồi phịch xuống đất, như vậy khác nào nói chính cô đã chịu thua chẳng vì cái gì? Nếu cô cố gắng hơn nữa, tuy khả năng thắng vẫn cực kỳ mong manh, nhưng ít nhất sẽ không hổ thẹn với mọi người. Còn bây giờ...

Nhìn bạn bè thương tích khắp người, lại nhìn vào cơ thể ngoại trừ hơi bụi bặm ra thì không có chút tổn thương đáng nói nào của mình. Nếu như thắng thì không có gì đáng nói cả, nhưng bây giờ... Liệu cô có khác gì kẻ hèn nhát không dám đối mặt với đối thủ mạnh mẽ khi đồng đội đã cố gắng hết sức không? Sylvie cảm thấy bị đả kích nghiêm trọng.

"Đầu hàng?"

Chân lại bước tới, Schwarz hỏi.

Ý nghĩa rất rõ ràng, chịu thua thì không phải b·ị đ·ánh nữa, như Sylvie đã chọn.

Nghiến răng trước thực tế phũ phàng, Arc không nghi ngờ lời của Schwarz. Hắn không có lý do gì để gạt họ lúc này, làm thế không có ý nghĩa gì. Cũng có nghĩa đúng như hắn nói, cậu đã là người cuối cùng... Không thể thay đổi được gì cả.

Rốt cuộc vẫn thua sao? Kể cả khi đã đi xa được tới vậy?

Cảm thấy thật không cam lòng.



Khi khoảnh cách giữa hai bên chỉ còn chừng mười mét, Schwarz bỗng dừng lại. Hắn trông thấy một quyển sổ nhỏ màu đen phủ đầy bụi bặm nằm trên đất gần dưới chân Arc. Dường như nó đã rơi khỏi người cậu khi cố gắng đứng dậy.

"Vậy ra nó ở chỗ ngươi."

"Hả?"

Theo ánh mắt của Schwarz, Arc nhìn xuống chân mình.

"Quyển nhật ký..."

Cuốn sổ tay nhỏ mà cậu nhặt được của Schwarz đang nằm đó.

"Tôi muốn trả lại cho anh từ sớm rồi nhưng không tìm được thời gian."

Vừa nói cậu vừa cúi người xuống, cố gắng với tay nhặt quyển sổ lên.

"Không cần."

Tay còn chưa di chuyển bao xa, giọng của Schwarz lại truyền vào tai lần nữa, theo sau đó là một hòn sỏi nóng đỏ bắn vào quyển sổ nhỏ. Trước mắt cậu, quyển nhật ký bị nghiền nát thành muôn nghìn mảnh vụn, bay lả tả trong không khí trong khi b·ốc c·háy. Sau cùng chỉ còn lại tàn tro bị gió cuốn đi.

"Ta không cần nó nữa." Lại là giọng điệu dửng dưng ấy.

Đối với Schwarz, đây là một lựa chọn hợp lý. Ban đầu hắn giữ quyển sổ vì muốn hiểu hơn về hoàn cảnh của mình mà thôi, chính xác là giờ nó chẳng còn tác dụng gì ngoài làm bằng chứng buộc tội hắn dùng hắc thuật cả. Không có lý do gì để giữ lại, còn lý do. Giữ lại một món đồ có thể gây hại mà không đem lại chút lợi ích nào cho mình để làm gì?

Nhưng với Arc, hành động đó của Schwarz chẳng khác gì đang phủ nhận quá khứ của hắn, phủ nhận sự cố gắng để hàn gắn quan hệ giữa hắn và hai người Elsie. Nói cách khác, hành động đó cũng như bằng chứng cho việc hắn đã vứt bỏ mối quan hệ ấy vậy.

Elsie và Irine sẽ cảm thấy thế nào?

Nhớ lại sự tuyệt vọng của hai người hôm đó, tim Arc lại nhói lên. Cậu không thể chấp nhận kết quả này.

"Đầu hàng hay không đây?"

"Không!"

Arc đáp lại câu hỏi của Schwarz bằng một tiếng hét lớn.

Cậu hạ quyết tâm.

Ma lực tưởng chừng đã ở trên bờ vực cạn kiệt lại bắt đầu cuộn trào, ảnh hưởng lên cả xung quanh. Thứ gì đó đang ngủ yên trong cơ thể Arc đang dần thức tỉnh.

"Rốt cuộc cũng xuất hiện sao?"

Quan sát sự biến đổi của Arc, Schwarz thì thầm tự nói.

"Deus ex Machina."

Trong kiếp trước của Schwarz, đó là một khái niệm trong văn học và nghệ thuật nói chung dùng để ám chỉ một sự việc, hiện tượng nào đó bất ngờ xuất hiện để giải quyết tình trạng bế tắc trong cốt truyện như một vị thần. Tất nhiên, Academy Legacy cũng tồn tại những việc như vậy, trong đó có hai Deus ex Machina nổi tiếng nhất. Một là Satella Draco, giải quyết mọi kẻ thù nằm ngoài khả năng của những nhân vật chính chỉ bằng một hơi thở rồng. Còn cái thứ hai...

Đang diễn ra trước mặt Schwarz lúc này.

Sức mạnh tiềm ẩn của nhân vật chính.

Ma lực đỏ tươi như máu nhuộm màu cả không gian xung quanh. Tuy thương tích không lành lại ngay lập tức như khi được Aris chữa trị, nhưng nó vẫn giúp cơ thể tàn tạ của Arc chống đỡ gượng dậy được. Hình dạng của Arc hơi nhoè đi dưới tác động của ma lực đỏ tươi đó. Như ảo ảnh bị nhìn xuyên, lớp ngụy tạo bị bóc trần, bóng hình Arc xuất hiện lần nữa đã thay đổi hoàn toàn.

Cậu thiếu niên dễ gây thiện cảm biến mất, mái tóc đen tuyền và đôi mắt đỏ rực vẫn còn đó, chỉ là đã trở nên nữ tính hơn nhiều. Thân hình cân đối rắn rỏi trở cũng nên mềm mại uyển chuyển. Người đối diện Schwarz lúc này đã trở thành là thiếu nữ xinh xắn vẫn còn vương lại vài nét đặc trưng của Arc trước đó.

"..."

Schwarz không nói gì, cũng không bình phẩm, chính xác mà nói là không biết phải nói cái gì.

Nội dung của trò chơi hắn từng biết có chút sai lệch với thực tế này, nhưng kể cả khi nó sai, nó đang sai quá nhiều.

"Anh thật sự mạnh hơn tôi rất nhiều, tiền bối!"

Arc chỉ kiếm vào Schwarz với quyết tâm mãnh liệt nhất của mình, cậu... À không, cô nói.

"Nhưng tôi có lý do để mình không được thất bại trước anh!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.