Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 26: Đợi



Chương 26: Đợi

Khi Schwarz chạy vào quảng trường trung tâm, quả nhiên hắn liền thấy một nhóm người mặc áo choàng xám tro đứng trên bục cao giữa quảng trường, thao thao bất tuyệt nói gì đó. Tuy nhiên, nhóm người này lại không phải nhóm Messiah ban đầu Schwarz nhìn thấy khi còn trong cửa hàng mà là một nhóm hoàn khác. Còn bọn người kia thì đã lẫn vào trong đám đông rồi. Mặc dù có vẻ bọn chúng đã sử dụng ma thuật ngụy trang nhưng thứ ma lực nhớp nhúa đáng kinh tởm kia thì lại khó mà giấu được khỏi mắt Schwarz. Hắn nhảy lên nóc một toà nhà khá cao gần đó, nhìn xuống bên dưới, chỉ trong chốc lát là đã xác định được toàn bộ vị trí của chúng.

Điều bất thường là vị trí đứng của những tên cuồng tín này không phải ngẫu nhiên mà đang tuân theo một quy luật nào đó, dùng chính bản thân mình để vẽ ra một ma trận bao phủ phần lớn quảng trường. Schwarz không có nhiều kiến thức ma thuật nên nhìn không ra đó là ma trận gì, chỉ là dựa theo nội dung cốt truyện của Academy Legacy thì hẳn là thứ gì đó có liên quan tới hiến tế hoặc mê hoặc.

Xung quanh bục cao giữa quảng trường đã có không ít người tập trung lại, nhìn bộ dạng thì có vẻ như là đang chăm chú nghe giảng giáo lý nhưng dựa vào dao động ma lực chập chờn bất ổn thì mười phần chắc chín là bị dính mê hoặc rồi. Đừng nói là người thường, ngay cả lính canh cũng không thoát được.

Điều này cũng khó trách, xét theo lý thuyết thì toàn bộ khu vực quanh đây là lãnh địa của Satella, nói cách khác cô là lãnh chúa của vùng này. Tuy nhiên, ngoài học viện ra, Satella lại không hề quan tâm tới những cái khác, tiền thuế hay dân số gì cũng mặc kệ. Ngay cả thành phố này cũng được các dựng lên và cai trị bởi những thương nhân. Hiển nhiên lính canh không phải q·uân đ·ội chính thức được huấn luyện bài bản rồi, họ chỉ là những lính đánh thuê được các thương nhân thuê về để giữ trị an thôi.

Dù không cần phải dùng tới thân phận Long Đế Bahamut thì cái tên Satellar Draco, hiệu trưởng học viện Stellar tự nó cũng đã mang sức ép khá lớn. Trừ phi là bị điên chứ bình thường chẳng ai dám gây chuyện trên lãnh địa của cô một cách công khai cả. Đúng, trừ mấy thằng điên ra.

Và Messiah chắc chắn là tổ chức của mấy thằng điên rồ.

Người tập trung càng lúc càng nhiều, vốn dĩ Schwarz định quan sát thêm một chút nữa do không chắc chắn được mọi chuyện có diễn ra theo những gì hắn biết hay không, cơ mà giờ thì hắn nghĩ mình phải can thiệp vào rồi. Hắn đưa tay lên đầu, nhổ xuống vài sợi tóc mảnh.

Ở kiếp trước, để có thể chống lại kẻ thù hiệu quả hơn, ngoài những bài tập dồn dập, có một thời gian Schwarz còn tự mày mò tìm hiểu điểm yếu và điểm mạnh của kẻ thù bằng cách đọc gần hết những quyển sách liên quan trong thư viện hoàng gia. Mỉa mai làm sao, thứ mà hắn tìm thấy nhiều nhất trong thư viện lớn nhất của loài người lại là những phương án chống lại chính loài người hoặc những thứ mang hình dáng con người. Cũng nhờ vậy mà Schwarz biết được những yếu huyệt có thể hạ gục người khác ngay lập tức.

Ma lực của bọn người Messiah này tuy mang lại cảm giác đáng ghê tởm nhưng nó cũng chẳng mạnh đến đâu. Không cần quá nhiều sức để xuyên thủng lớp chắn ma lực mỏng manh như tờ giấy đó, một sợi tóc là quá đủ. Schwarz vung tay lên, những sợi tốc được cường hoá bởi ma lực trở nên cứng chắc hơn cả kim loại bay vụt qua không gian, xuyên qua kẽ hở giữa đám đông, chính xác cắm phập vào thân thể của những thành viên Messiah đang lẫn giữa biển người. Sau đó...

Không có chuyện gì xảy ra cả.

Những giáo đồ Messiah vẫn đứng yên tại chỗ, còn chẳng buồn nhúc nhích.

"Gì?"

Schwarz không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

"Kỹ năng mình đã kém tới mức phóng hụt rồi sao? Không thể nào."

Nghĩ thì nghĩ vậy song Schwarz vẫn phóng thêm vài phát nữa vào những huyệt vị khác và vào cả những kẻ đang giảng giáo lý giữa trung tâm quảng trường, chỉ là kết quả thì vẫn vậy.

"Không đúng, cho dù là trật thì cũng phải cảm thấy đau mới phải, cứ như là bọn chúng không có bất kỳ cảm giác nào vậy. Không lẽ..."

Khi sự nghi ngờ đang dấy lên trong lòng Schwarz, phía sau hắn vang lên một tiếng cộp nho nhỏ kèm theo âm thanh nhỏ nhẹ:

"Đang yên đang lành ngài chạy tới đây làm gì?"



Noires rốt cuộc cũng đuổi kịp hắn, cô bước lên vài bước, đứng sóng vai với Schwarz mà nhìn xuống quảng trường. Từ xa Noires đã thấy hắn đang chăm chú nhìn xuống bên dưới, cô muốn xem thử nguyên do khiến Schwarz hành động như vậy. Như một lẽ tự nhiên, nhóm người Messiah lập tức thu hút được sự chú ý của Noires.

"Là do bọn họ sao?"

Cô thầm nghĩ, ngẫm lại thì lúc vẫn còn trong cửa hàng, Schwarz đã tỏ thái độ vô cùng thiếu thiện cảm khi trông thấy những người này.

"Tới đúng lúc đấy, tôi muốn nhờ cô một việc."

Schwarz khoanh tay nói với Noires trong chẳng thèm nhìn cô mà cứ đảo mắt liên tục qua lại như đang tìm kiếm gì đó bên dưới.

"Việc gì?" Đi cùng nhau vài ngày, đại khái cũng đã quen với thái độ của hắn, Noires chỉ nhỏ nhẹ hỏi lại.

"Cô dùng được Long Nhãn chứ?"

Chẳng qua điều mà Schwarz nói nằm ngoài dự tính của Noires, gương mặt vô cảm của cô trở nên mất tự nhiên trong thoáng chốc.

"Làm sao mà ngài biết được?" Điều chỉnh lại tâm tình, Noires tỏ vẻ ngờ hoặc.

Việc Schwarz biết về Long Nhãn không có gì lạ, chủ nhân cô đã liên tục sử dụng kỹ năng này lên Schwarz một cách công khai không thèm che giấu kia mà. Cái khó hiểu là làm sao Schwarz biết được cô cũng có kỹ năng này? Đây là năng lực mà Noires thừa hưởng từ chủ nhân khi được ngài ấy cứu từ rất lâu về trước, ngoài cô và Satella thì làm gì còn ai biết được.

"Cái đó không quan trọng, cô biết dùng, đúng không?"

Schwarz lặp lại câu hỏi lần nữa, nghe giọng điệu thì dường như hắn chỉ nghi ngờ chứ chưa chắc chắn hoàn toàn.

Noires im lặng vài giây trước khi nói tiếp:

"Biết thì biết, nhưng không mạnh được như của chủ nhân đâu, ngài đừng trông đợi gì nhiều."

"Không cần tới mức đó..."

Schwarz cuối cùng cũng nghiêng đầu đối điện với cô.

"Tôi chỉ cần cô xác nhận một chuyến thôi."

"Ngài muốn tôi xác nhận cái gì?"



"Đám người đó có sống hay không vậy?"

Schwarz vừa nói vừa chỉ tay vào những giáo đồ Messiah ngay giữa quảng trường, hắn không dám chắc Noires ở thời điểm này có sử dụng được Long Nhãn hay không nên mới phải hỏi. May mắn là điểm này vẫn giống với thông tin từ Academy Legacy mà hắn biết.

Còn chừng mười người nữa đang giả làm dân thường nhưng không cần phải nói ra, dù sao thì việc chỉ vào mấy đứa nổi bật nó vẫn dễ hơn phải chỉ ra chính xác ai đó giữa biển người. Hơn nữa với khả năng của Long Nhãn, Schwarz tin rằng Noires sẽ tự mình chú ý tới bọn họ thôi.

Noires gật đầu, cô khép hờ mắt lại, ma lực bắt đầu dao động mạnh mẽ. Không như Satella, cô không thể sử dụng Long Nhãn tự nhiên như không giống vậy mà cần phải có sự tập trung cao độ và cũng tiêu tốn khá nhiều ma lực. Khi Noires mở mắt ra lần nữa, con ngươi tối đen đã chuyển sang màu tím nhạt cùng đồng tử xẻ dọc sắc lạnh.

Đôi mắt bò sát lướt qua quảng trường.

"Thế nào?" Schwarz hỏi.

"Không có sự sống, không có linh hồn, không có gì cả, chúng chỉ là những cái xác rỗng, ngoài ra vẫn còn mười cái xác khác giống vậy đang đứng xếp thành một ma trận lớn. Bên trong mỗi cái xác còn chứa một lõi ma thuật tự hủy có thể kích hoạt từ xa..."

Vì phải tập trung cao độ nên câu trả lời của Noires mang lại cảm giác khá máy móc.

"Thật sự... Chỉ là những cái xác rỗng à..."

Về cơ bản thì những gì Noires nhìn thấy không khác suy đoán của Schwarz lắm. Tuy nhiên, đoán được thì đoán được, Schwarz có thể cảm nhận được sự khó chịu dữ dội len lõi dần nổi lên. Trong Academy Legacy, những "xác c·hết" đó bị nhóm nhân vật chính khuất phục, bắt giữ và giao nộp lại cho lính canh khi Sylvie nhận thấy ma lực cuồng loạn của ma thuật tự hủy đang tích tụ chờ kích hoạt. Chuyện gì xảy ra sau đó với chúng không được đề cập chi tiết.

Còn trong thực tại này, sự điên rồ của bọn cuồng tín Messiah không chỉ dừng lại ở đó. Điều đó khiến Schwarz cảm thấy đây chỉ là một thế giới yên bình giả tạo.

"Tất cả bọn họ bị điều khiển bởi một ma trận tinh vi khắc trên người, đáng tiếc, tôi không tìm được ai là người thi triển." Noires nói tiếp.

"...Cô có thể chỉ chính xác vị trí của ma trận điều khiển trên mỗi người không?"

Giọng điệu của Schwarz trở nên lạnh lẽo rợn người.

"Để tôi chia sẻ tầm nhìn với ngài."

Nói xong, Noires nắm lấy tay hắn, những ngón tay đan vào nhau.

"Sẽ hơi chóng mặt khi bất chợt tiếp nhận quá nhiều thông tin, ngài nên..."

"Tôi biết phải làm gì."



Sự chỉ dẫn của Noires bị Schwarz hời hợt bỏ qua.

Sau đó, thế giới thay đổi như thể cái nhìn ban đầu bị bóp méo. Đó là hiện tượng ảo giác khi lượng thông tin khổng lồ ập vào cùng lúc thông qua hai mắt. Thị giác được khuếch đại lên hàng trăm thậm chí hàng nghìn lần, không chỉ quan sát được từng chuyển động nhỏ nhất ở xa tít tắp mà ngay cả những thứ mắt thường vốn không thể nào tiếp cận như ánh sáng linh hồn cũng có thể nhìn thấy được. Vô số tia năng lượng đủ màu sắc đan xen, tạo ra những dòng chảy thêu dệt nên thế giới, dòng chảy của ma lực tự nhiên.

Tập trung vào những gì cần biết, Schwarz chăm chú nhìn vào tất cả những giáo đồ Messiah đang có mặt trên quảng trường. So với khi nhìn bằng mắt thường, bọn họ bây giờ nổi bật như những đốm đen bẩn thỉu trên tấm lụa trắng bởi thứ ma lực nhầy nhụa xám xịt phủ lên những cái xác rỗng thiếu đi ánh sáng linh hồn. Mà nguồn gốc phát tán của luồng ma lực đó là những ma trận xấu xí có kích thước ngang lòng bàn tay. Vị trí ma trận của mỗi người không giống nhau, nhưng có một điểm chung là đều khắc sâu vào da thị và liên kết với một lõi ma lực tự hủy.

"Đủ rồi."

Sau khi ghi nhớ toàn bộ vị trí của những ma trận, Schwarz buông tay Noires ra, tầm nhìn của hắn lập tức trở lại bình thường. Không phải hắn không chịu nổi áp lực từ lượng thông tin khổng lồ được tiếp thu thông qua Long Nhãn, chỉ là hắn lo Noires không thể kiên trì tiếp được nữa thôi.

Đúng như dự đoán, Noires loạng choạng lùi về sau mấy bước, mặt mày xanh xao có chút choáng váng, nếu không được Schwarz đỡ lại thì đã ngã ra đất rồi.

"Xin lỗi, áp lực tinh thần khi sử dụng Long Nhãn khá lớn, đủ giúp cho ngài chứ?"

Thoát khỏi trạng thái quan khán, Giọng điệu của Noires mặc dù vẫn còn khá vô cảm nhưng vẫn mang tới cảm giác "con người" hơn vừa nãy rất nhiều.

Cô muốn nói thêm gì đó nữa nhưng Schwarz đã phất tay ngăn lại, hắn bí mật cắt xuống một ít tóc của Noires, quay đầu nhìn xuống quảng trường, nhớ lại vị trí của những ma trận mà mình nhìn thấy vừa rồi. Cố tình đổ nhiều ma lực hơn mức cần thiết vào những sợi tóc của Noires, Schwarz phóng chúng vụt qua không trung.

Những sợi tóc rời khỏi tay hắn, chỉ nháy mắt đã đâm xuyên qua ma trận, lượng ma lực được hắn nạp vào đó tạo thành một nhát cắt chính xác chặt đứt lõi tự hủy và phá vỡ ma trận, biến chúng thành rác rưởi vô dụng.

Mất đi ma trận duy trì, những cái xác đổ ập xuống, trở về trạng thái ban đầu của chúng. Ma trận to lớn bao trùm quảng trường không còn, ma thuật mê hoặc cũng bị hủy, suy nghĩ của những người tụ tập trên đó bắt đầu hoạt động lại bình thường.

Không nhìn lại những chuyện xảy ra tiếp theo, Schwarz nhấc Noires lên, nhảy khỏi toà nhà, sau lưng họ, có thể nghe thấy một vài tiếng la thất thanh khi bỗng nhiên p·hát h·iện x·ác c·hết vọng khắp quảng trường.

Đáp xuống một con hẻm nhỏ ẩm thấp và vắng vẻ, Schwarz mới đặt Noires xuống.

"Ai là kẻ gây ra chuyện này? Mục đích của chúng là gì?" Sắc mặt đã có chút hồng hào trở lại, Noires cau mày hỏi.

Mang theo xác c·hết có khả năng tự hủy vào một nơi đông người như vậy, khác nào dẫn những quả bom di động đi vòng vòng, nhìn thế nào cũng là hành động của bọn khủng bố biến thái.

"Đợi một lát."

Schwarz không trả lời Noires mà chỉ bảo cô chờ rồi nhấc chân đi sâu vào hẻm vắng.

"Đợi cái gì?" Noires vội vàng đi theo hắn.

"Đợi cá cắn câu."

Hắn nói.

Vừa rồi Schwarz đã cố tình để lại dấu vết ma lực của mình một cách tinh vi, giờ chỉ cần đợi chủ mưu mò theo dấu vết đó và tìm tới hắn, kẻ đã phá hủy màn pháo hoa máu hoành tráng kia.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.