Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 12: Hoàng tử đế chế



Chương 12: Hoàng tử đế chế

"Thứ mà ngươi cần" thật sự dấy lên hứng thú của Schwarz, nhìn thời gian thì vẫn còn hơn một giờ nữa trước khi bắt đầu tiết học, hắn không ngại đi theo xem thử thế nào. Xong việc còn có thể tìm cớ hỏi đường.

Những hiệp sĩ dẫn theo Schwarz đến một vườn cây cảnh được cố tình cắt tỉa theo hình dạng của một mê cung nhỏ, ung dung bước vào trong. Sau vài phút đi bộ, họ cũng đến được trung tâm mê cung, ở đó có một đình hóng mát được trang trí cầu kỳ kiểu cách bằng những hoạ tiết chim cùng hoa.

"Lại kết giới à?"

Cảm giác bước vào một khoảng không gian ngăn cách với bên ngoài ập tới làm Schwarz không biết phải biểu cảm thế nào nữa, hắn chuyển mắt vào bên trong đình hóng mát.

Trong đình có một thanh niên đang ngồi thưởng thức bữa sáng do hai hầu gái phục vụ. Cử chỉ tao nhã quý phái và mái tóc vàng óng ánh đặc trưng của hoàng tộc giống Elsie đã nói lên thân phận người này, không ai khác chính là Đệ nhị hoàng tử của đế chế, Victor Von Imperial.

"Ồ tới rồi à?"

Trông thấy Schwarz, hoàng tử Victor nở một nụ cười vui vẻ.

"Ngồi vào bàn đi, tôi đang đợi cậu đây." Thái độ hoà ái dễ gần khiến người ta nổi lên thiện cảm.

Đây là một người tốt.

Người lần đầu tiếp xúc với Victor sẽ không nhịn được mà có ý nghĩ như vậy.

Nhưng Schwarz thì khác, chưa nói đến những gì mà hắn biết về "Victor Von Imperial" có được từ kiếp trước, chỉ dựa vào trực giác được mài dũa qua vô số trận chiến của mình, Schwarz đã cảm thấy ác ý rờn rợn. Phía sau nụ cười dễ mến kia là một con rắn độc đang nhe nanh chực chờ nuốt chửng con mồi.

Nếu "Schwarz Skywalker" là một phản diện hạng ba tồn tại chỉ để làm nền, thì "Victor Von Imperial" là phản diện hàng đầu nhiều lần gây khó khăn cho những nhân vật chính, loại phản diện tồn tại như một đối thủ cân não với nhân vật chính đến tận gần cuối trò chơi.

Cơ mà xét về mặt tích cực thì Victor chính là nguyên nhân thúc đẩy tình cảm giữa các nữ chính và nhân vật chính. Để loại bỏ Elsie Von Imperial, một trong những đối thủ tranh giành ngai vàng, Victor đã đe doạ mua chuộc đoàn kỵ sĩ hộ tống của Elsie phải g·iết cô khi cô đang trên đường tới Stellar cùng Irine. Nếu không phải Arc Leonardo tình cờ bị lạc đường phát hiện ra và ứng cứu kịp thời thì mộ hai người họ sớm đã xanh cỏ rồi.

Anh hùng cứu mỹ nhân, kịch bản kinh điển nhưng chưa bao giờ lỗi thời. Elsie và Irine bắt đầu rơi vào lưới tình của Arc từ thời điểm đó.

Kết quả là Elsie không còn tin vào bất kỳ hiệp sĩ hoàng gia nào và Arc thì trở thành cái gai trong mắt Victor.

Nói chung, nếu phải xếp hạng những thể loại mà Schwarz ghét phải giao thiệp nhất thì Victor sẽ nằm trong ba hạng đầu. Ngoài ra Aris Bertia cũng sẽ chiếm một vị trí trong ba hạng đó.

Ghét thì ghét, Schwarz vẫn thản nhiên kéo ghế ngồi xuống đối diện với Victor.

"Gọi ta tới có việc gì sao?"

Hắn hỏi thẳng.

"Vô lễ, tên tiện dân này!"

"Kể cả khi còn là thế tử của công tước Juran, ngươi cũng không có tư cách nói chuyện trống không với hoàng tử điện hạ như vậy!"

Hành động đó của Schwarz khiến những hiệp sĩ hoàng gia nóng mặt, họ hét lên giận dữ, toan rút kiếm xông lên để dạy cho hắn biết cái gì là tôn ti trật tự. Nhưng trước khi kiếm hoàn toàn ra khỏi vỏ, Victor đã giơ tay ngăn họ lại. Chủ nhân đã yêu cầu dừng tay, các hiệp sĩ chỉ có thể tra kiếm vào lại vỏ, hậm hực cảnh cáo nhìn Schwarz.

"Thẳng thắng lắm, tôi những người như cậu, như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn."

Victor cười nói rồi lấy ra một mặt dây chuyền hình con mắt cách điệu màu bạc cũ kỹ, đẩy nó đến trước mặt Schwarz.

"..."

Schwarz nhướng mày, hắn nhận ra mặt dây chuyền đó là một công cụ ma thuật, hơn nữa còn là một loại ma thuật rất tà ác, nhìn kiểu gì cũng thấy là sản phẩm của hắc thuật.



"Các hiệp sĩ của tôi đã chuyển lời tới cậu rồi đúng chứ? Tôi có thứ mà cậu cần."

Victor đan những ngón tay vào nhau, đặt trước mặt mình, mỉm cười híp mắt với Schwarz.

"Ý ngươi là thứ này?" Schwarz gõ hai cái vào mặt dây chuyền bằng ngón trỏ, ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào Victor.

"Đúng vậy."

Gật đầu, Victor tiếp tục nói.

"Tình trạng hiện tại của cậu đang rất tệ, không chỉ bị đuổi khỏi gia tộc mà còn sắp bị đuổi khỏi Stellar nữa. Mà nguyên nhân của tất cả chuyện này không phải đều là do tên nhãi Arc Leonardo sao?"

"..."

Schwarz không nói gì, hắn bắt đầu đoán được nguyên nhân Victor tìm hắn rồi.

"Không chỉ vậy, cả bạn thời thơ ấu và người đáng lẽ sẽ trở thành hôn thê của cậu cũng bị thằng nhãi không biết chui từ nơi nào ra đó giành mất. Chẳng lẽ cậu không hận ư? Làm đàn ông sao có thể chịu nổi mối nhục như vậy?"

Thấy Schwarz không lên tiếng, cho rằng do mình đã nói đúng trọng tâm vấn đề, Victor cười nhếch mép.

"Schwarz Skywalker, chắc hẳn bây giờ một kẻ không còn gì để mất như cậu đang rất căm phẫn đúng không? Nếu như cậu muốn trả thù, tôi có thể cho cậu sức mạnh để thực hiện điều đó. Việc duy nhất cậu phải làm là nắm bắt cơ hội mà thôi."

Vừa nói hắn dời ánh mắt xuống mặt dây chuyền trên bàn, ẩn ý rất rõ ràng dễ hiểu.

"Thứ này sẽ phản ứng với cảm xúc căm hận mãnh liệt của cậu đối với Arc Leonardo. Khi đối mặt với hắn, nó sẽ tạm thời tăng sức mạnh của cậu lên gấp nhiều lần..."

"Tức là nói..." Không nghe nổi nữa, Schwarz hé môi.

"Ngươi không muốn tổn thất thuộc hạ quý giá của mình nên định lấy ta làm con tốt để kiểm chứng năng lực của cái đồ chơi này, tiện thể đo lường độ nguy hiểm của Arc Leonardo cho ngươi?"

Hắn đẩy ghế đứng dậy.

"Thật vô nghĩa."

Schwarz đã trông đợi nhiều hơn vậy từ một nhân vật phản diện tầm cỡ, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một kẻ hèn nhát chơi trò ném đá giấu tay. Hứng thú với "thứ mà ngươi cần" cũng bị dập tắt không thương tiếc. Tất nhiên, Schwarz không cho rằng Victor biết thứ mà hắn cần là gì, bởi vì nếu biết hắn sẽ không tự tin tuyên bố như vậy. Tiên Dược là vật phẩm vô giá cực kỳ hiếm hoi ngay cả với hoàng tộc, sẽ không có chuyện một hoàng tử có thể mang ra làm vật thương lượng với một kẻ bị trục xuất khỏi gia tộc như Schwarz. Hắn chỉ tò mò vì không biết đó là thứ gì thôi, hoặc có lẽ cũng là vì một chút hy vọng nhỏ nhoi.

"Chỉ có vậy thì ta đi đây."

Không muốn nghe nữa, Schwarz xoay lưng lại với Victor, bước ra khỏi đình, hướng mắt vào các hiệp sĩ.

"Nhân tiện..." Hắn định hỏi bóng gió vị trí phòng học của mình.

"Thằng ranh vô lễ!"

Nhưng mà trước khi nói xong thì hiệp sĩ gần nhất đã hét lên một tiếng, rút kiếm lao lên, hai người khác cũng tiến lên ngay sau đó, loáng một cái Schwarz đã bị cả ba bao vây.

"Chà..."

Victor gãi đầu đứng dậy, cũng rời khỏi đình nghỉ chân.

"Vốn dĩ tôi muốn mọi chuyện diễn ra nhẹ nhàng hơn. Cũng tại tôi không tìm được ai phù hợp sử dụng thứ này hơn cậu. Không nghĩ tới cậu lại là kẻ không biết điều như vậy, cơ hội ở ngay trước mắt lại không biết nắm lấy."

Hắn tỏ vẻ thất vọng.



"Nhưng hôm nay, cậu muốn làm cũng phải làm, không muốn làm cũng phải làm, quyền lựa chọn không thuộc về cậu."

Victor giơ tay ra hiệu, hai người hầu gái phục vụ hắn ăn uống trong đình khi nãy mang theo mặt dây chuyền bước ra.

"Đừng trách tôi Schwarz. Muốn trách thì hãy trách Arc Leonardo và đứa em gái nghịch ngợm của tôi ấy. Chính chúng mới là những kẻ đã đẩy cậu tới bước đường này."

"..."

Tới cả việc phản bác Schwarz cũng cảm thấy lười phải mở miệng. Mới từ chối một cái mà kiếm đã kề cổ, còn không thèm giả vờ thuyết phục thêm mấy câu nữa. Victor Von Imperial điên rồ hơn cả những gì hắn từng được chứng kiến.

"Thưa điện hạ." Một trong hai hầu gái, người không cầm mặt dây chuyền tỏ vẻ ngập ngừng.

Nở một nụ cười dịu dàng, Victor quay sang cô.

"Có việc gì sao?" Hắn hỏi.

"Em không chịu được việc hắn vô lễ với ngài như vậy, em có thể xin hắn một tay một chân để hắn biết rõ vị trí của mình không ạ?" Cô hầu gái bẽn lẽn đáp lời.

"Nếu điều đó làm em thấy ổn."

"Không làm hỏng chuyện của ngài chứ?"

"Không sao, mất một hai chi có lẽ không ảnh hưởng lớn tới chức năng của vật phẩm đâu."

"..."

Nghe cuộc nói chuyện của lũ bệnh hoạn bên kia mà Schwarz cảm thấy rợn cả sống lưng vì ghê tởm, tới nỗi hắn muốn gãi lưng vì ngứa, nếu không phải đã có sự miễn dịch từ kiếp trước chắc hắn đã ói rồi.

"Đứng yên!"

"Đừng cử động!"

"Biết thân biết phận đi!"

Thấy Schwarz uốn éo, ba tên hiệp sĩ siết chặt vòng vây hơn, kề kiếm vào cổ hắn từ ba phía. Trong khi hầu gái bên kia đã bắt đầu bước qua bên này, cô ta rút từ dưới tạp dề ra một con dao nhỏ.

"Tiện dân! Hoàng tử điện hạ cao quý nhường nào, vậy mà ngươi dám vô lễ với ngài ấy như vậy, không chỉ một mà tận hai lần! Ngươi sẽ phải trả giá cho sự ngạo mạn của mình!"

Dứt lời, ánh bạc loé lên.

Lưỡi dao nhọn thấm nhuần ma lực trên tay cô bay ra, nhắm thẳng vào vai phải của Schwarz.

Cánh tay rơi xuống, máu tươi tràn ra.

Nhưng đó không phải tay của Schwarz, mà là tay của cô hầu gái vừa mới ném dao vào hắn. Sau lưng cô, con dao đó đã đâm xuyên qua cột đình hóng mát, cắm sâu vào lòng đất.

Tiếp sau đó, vài tiếng leng keng nối nhau vang lên, những thanh kiếm của ba hiệp sĩ nằm lộn xộn trên đất, kèm theo đó là cánh tay còn nguyên giáp vẫn nắm chặt chuôi kiếm của họ. Chúng bị cắt ngọt tới mức cảm giác đau đớn thậm chí còn chưa lan toả.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi nằm ngoài nhận thức của mọi người ở đây, Schwarz đã bắt lấy con dao đang bay tới chỗ mình, dùng nó chém đứt cánh tay của ba hiệp sĩ rồi ném trả ngược về cho chủ của nó.



Người đầu tiên phản ứng là cô hầu gái.

"A... A... A a a a a!"

Hét lên thê thảm, cô dùng bàn tay còn lại bụm chặt lấy v·ết t·hương của mình, khớp tay phải của cô vừa nổ tung, bê bết máu.

Cơn đau chậm chạp cuối cùng cũng truyền qua dây thần kinh của ba hiệp sĩ, họ giữ chặt v·ết t·hương ngăn không cho máu chảy ra quá nhiều, cắn răng cố không hét thành tiếng. Tình huống bất thường nằm ngoài lý lẽ của thường thức hạn hẹp khiến mạch suy nghĩ của họ như ngừng hẳn lại, không tài nào hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra.

Giẫm lên vũng máu, mặc kệ những con người đang chật vật với nỗi đau, Schwarz nhấc chân di chuyển đến chỗ Victor. Lúc ra tay hắn đã giở một vài thủ đoạn gián tiếp với v·ết t·hương của bọn họ qua con dao, khiến nỗi đau khuếch đại lên nhiều lần, tạm thời không cần phải để tâm tới những kẻ bị nỗi đau làm t·ê l·iệt mất khả năng hành động đó.

"Điện hạ cẩn thận!"

Nhìn thấy hắn bước tới, cô hầu gái còn lại vội vã đẩy Victor ra sau mình. Mặc dù cô vẫn không rõ chuyện xảy ra như thế nào, nhưng chỉ mỗi thiếu niên tóc đen kia bình an vô sự trong khi người phe họ đều bị cắt cụt tay, nguyên nhân trong đó chắc chắn phải liên quan tới hắn.

"Đừng làm chuyện vô ích."

Sau câu nói đó, bóng dáng thiếu niên tóc đen loé lên một cái, khoảng cách hai bên lập tức bị xoá bỏ. Đầu cô hầu gái bị tóm chặt lấy và đập mạnh xuống nền đá, lún sâu vào trong, còn không kịp phát ra bất kỳ tiếng rên đau đớn nào thì đã mất đi ý thức.

"Schwarz... Skywalker..."

Victor Von Imperial cảm thấy đầu óc c·hết máy, có cố thế nào hắn cũng không hiểu được tình huống hiện tại là như thế nào trong thời gian ngắn.

Và Schwarz thì không định cho Victor thêm thời gian, nắm tay hắn đã đập thẳng vào cái mồm hoàng tộc chuyên phun ra những lời đường mật giả tạo. Victor bị đấm bay ngược ra sau, đập mạnh xuống nền đá.

Bụm lấy cái mồm răng môi lẫn lộn của mình, đệ nhị hoàng tử của đế chế lăn lộn trên đất, phong thái cao quý không còn sót lại chút nào.

"Ta không cần biết ngươi và con nhãi em gái của ngươi đấu tranh thế nào."

Khi câu nói thờ ơ kia vang lên cũng là lúc lồng ngực hắn bị giẫm xuống, chỉ nghe rốp rốp mấy cái cùng cơn đau thấu trời, xem chừng là gãy mất vài cây xương sườn rồi.

"Nếu đã định lôi ta vào thì tốt nhất nên làm sao để ta chắc chắn phải c·hết ấy."

Giọng nói thờ ơ và lạnh lẽo thấu xương đó tiếp tục vọng xuống từ phía trên.

"Bởi vì nếu ta không c·hết, các ngươi cũng đừng mong được sống."

Trước khi b·ất t·ỉnh vì đau, Victor nghe thấy tiếng thì thầm của ác ma chui lên từ địa ngục.

***

Mặc dù Victor đã b·ất t·ỉnh, Schwarz vẫn chưa có ý định dừng tay, hắn nhấc chân giẫm mạnh vào giữa hai đùi Victor, biến hắn từ hoàng tử thành thái giám, xong xuôi mọi việc rồi mới thản nhiên bỏ đi.

Lý do mà Schwarz ra tay không ngần ngại như vậy rất đơn giản.

Thứ nhất, hắn không định luồn cúi trước những kẻ uy h·iếp mình. Mong muốn yên bình không có nghĩa là cam chịu sợ sệt, đôi khi điều đó chỉ phản tác dụng.

Thứ hai, cũng như Elsie, Victor chắc chắn sẽ không tuyên dương chuyện mình b·ị đ·ánh ra bên ngoài. Hoàng tộc coi trọng danh dự còn hơn cả quý tộc bình thường, chuyện này mà lộ ra thì đừng nói là tranh giành ngai vàng gì hết, còn chút mặt mũi nào để đi gặp người khác không mới là đáng nói.

Do đó, Schwarz mới có thể ung dung h·ành h·ung Victor mà không lo ngại gì. Về phần trả thù, Schwarz càng không lo lắng, muốn c·hết thì cứ việc, hắn không cản.

"Nếu như ta không c·hết, các ngươi cũng đừng mong được sống hả? Nghe ngầu lắm đấy."

Bất chợt, một giọng nói pha lẫn giữa sự ngọt ngào của trẻ con và nghiêm túc của người già vọng xuống từ trên đầu Schwarz.

Mồ hôi lạnh túa ra, hắn từ từ ngẩng đầu lên. Một cô bé mặc váy gothic có mái tóc trắng bạc được tết thành hai bím hạ xuống từ bầu trời.

Vừa thấy cô, mắt Schwarz tối sầm lại.

"Tụi nó kiếm chuyện trước!" Hắn vội vàng giải thích.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.