Sau khi Khương Ly bị một con Nha Lang Tinh phá tung cửa sổ húc vào người, khiến hắn và cả thú đều đâm vào một phiến đá nhọn hoắc. Phiến đá đấy có tên là Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch
Tất nhiên việc này hắn đã nghĩ đến, chỉ có thể là Tần Mộng Chi làm, nhưng sau khi từ cửu tử nhất sinh sống dậy, hắn mới phát hiện chính Tần mộng Chi cũng tỏ vẻ kinh hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng này, vậy là suy đoán của hắn đúng. Tần Mộng Chi không phải là người rắc tâm hãm hại hắn, vậy thế là ai? Đơn giản chỉ có một đó là tiểu hài tử có nước da xanh lá cây kia.
Vì sau khi nâng cấp thành công Hỗn Độn Chân Nguyên Giáp được hấp thụ từ Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch , sức bật và khí lực cộng với giác quan của hắn đã đi tới một tầm cao mới, há có thể yếu đuối tới như vậy?
Với lại, ngoài khí tức từ Hắc Ám Giáp câu thông với nhau, còn có một khí tức khác nữa, lúc mạnh mẽ. Lúc lại ảm đạm khó dò
Ngay cả Tần Mộng Chi ở ngoài khi nghe hắn giải thích bằng thần giao cách cảm cũng cảm giác khó tin trong lòng, mãi đến khi tên củ hành này đột ngột xuất hiện phía sau lưng hắn thì mọi việc đã sáng tỏ.
Nhưng cũng không phải vì thế mà vội kết luận củ hành là một người xấu, nàng vẫn lương thiện tin tưởng tiểu hài tử này rất tốt.
Tiếp theo là màn kể chuyện về tiểu sử của Củ Hành, cả hắn và Tần Mộng Chi đều ở bên chăm chú lắng nghe. Tần Mộng Chi lại càng tin lời răm rắp củ hành kể lể, vì những thông tin này nàng chưa từng nghe bao giờ trước đây. Cái gì mà Tam Đại Ác Thần? Cái gì mà tiểu hành tinh khác? Bí mật kinh thiên động địa này được phát ra từ một tên tiểu tử cao chỉ tầm một thước, thân thể gầy gò ốm yếu nhìn không ra tí sinh mệnh nào tồn tại.
Bất quá lại càng kinh khủng hơn, tất cả những lời kể lể nêu trên từ tên tiểu tử hiền lành này toàn bộ đều là nói dối trong mắt Khương Ly
Tên tiểu hài tử củ hành vẫn đang ở gần Khương Ly, nói về tiểu sử hình thành qua miệng hắn thốt ra, một bên Khương Ly vẫn đang ngồi lắng nghe, ý niệm vẫn đang thần giao cách cảm với Tần Mộng Chi cách xa trong bóng tối.
“Ta thật sự không biết tại sao tên này lại lạc vào thế giới này, nhưng tất cả những lời hắn nói ra đều là giả dối. Theo kiến thức ta đọc được thì bộ tộc hắn được người đời gán cho cái tên là Orc”
“Hình ảnh của Orc tượng trưng cho sự tàn bạo, với bản chất bị biến đổi trở nên man rợ, khát máu, loài Orc này chiến đấu một một cách điên cuồng miễn là có một sức mạnh ý chí lớn hơn dẫn dắt và điều khiển chúng.”
Khương Ly cố gắng báu chặt tay lại, ngăn cho bản thân run rẩy.
“Loài Orc này không có cộng đồng hay nền văn hóa riêng. Đơn giản lại, Orc là giống loài bẩn thỉu, tàn ác và không có ý chí cũng như tình cảm, một công cụ chiến tranh hoàn hảo. Loài Orc thường cao to hơn 10 trượng, có loài cả 100 trượng. Ba đầu sáu tay muôn thể loại. Chỉ biết là càng to đầu óc càng ngu đần, lấy giết người và hãm hiếp nữ nhân làm thú vui. Ăn sống uống máu nhân loại, nhưng càng nhỏ tuổi thì lại càng mưu mô xảo quyềt, quỷ kế đa đoan, và còn hơn thế nữa, lại là một pháp sư”
“Hít” – Tần Mộng Chi nhất thời không kiềm được rung động, hít vào một ngụm khí lạnh. Tâm thần chấn động kịch liệt, đưa đôi mắt giận dữ trừng trừng về phía củ hành như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
“Nhưng nếu thật sự theo lời Khương Ly kể là đúng, thì tại sao tên này thấy hắn trong lúc sắp chết không thừa cơ giết chết, còn ở đó chờ thời làm gì?” – Tần Mộng Chi vẫn phân vân trong lòng, không khỏi hoài nghi câu nói của Khương Ly
Thì đúng lúc này, tiểu hài tử đi tới bên tay Khương Ly, kết một loại ấn cổ xưa mà chỉ Tần Mộng Chi có thể thấy, cố gắng hút lấy hết Hỗn Độn Chân Nguyên toát ra từ cơ thể Khương Ly
Đúng vậy, sỡ dĩ tên tiểu tử này chưa giết vội Khương Ly, vì hắn biết Khương Ly là có một cơ thể có thể hấp thụ Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch vào trong cơ thể để tăng tiến sức mạnh
Mà Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch đối với loài Orc là thánh vật quý hiếm, chỉ cần tinh chế Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch ra thành Dịch Thuỷ Hỗn Độn tinh khiết, nếu uống vào. Pháp lực sẽ gia tăng lên cấp số nhân, còn chưa kể Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch còn có thể luyện chế pháp bảo, vũ khí, quyền trượng, y phục… v.v… nên đó là lý do Khương Ly vẫn còn sống cho tới bây giờ.
“Vậy theo ngươi nói… hắn muốn đưa ngươi vào Phong Hoả Chi Địa để hiến tế sinh mệnh nhằm đoạt được huyết mạch? Nhưng tại sao phải hiến tế sinh mệnh?”
Đáp lại lời nàng, một giọng nói âm trầm xuất hiện như đánh tan nhận thức vốn có của nàng :
“Loài Orc thuộc dạng bất tử, bất kể xảy ra trận chiến nào. Cho dù dính bao nhiêu vết thương, đứt bao nhiêu cánh tay. Nhưng nếu còn sống, thân thể theo thời gian sẽ hồi phục lại vẹn nguyên như cũ sau vài canh giờ, yếu hơn thì vài ngày. Cho nên huyết mạch hắn nói ở đây có thể là Huyết Kế Giới Hạn”
Hắn lại lắc đầu nói tiếp :” Nhưng theo ta nhận thấy, có thể tổ tiên bao nhiêu đời của tên này sinh ra hắn dị biệt hơn người thường, tồn tại ma pháp bên trong cơ thể bùng nổ suốt thời gian qua đã khiến thân xác hắn không toàn vẹn, trong người lúc nào cũng tràn ngập máu tươi loan lỗ từ nguồn ma lực bên trong đan điền phá hoại mà ra. Huyết Kế Giới Hạn cũng không kịp bổ sung cho nên hắn mới cần tới Hỗn Độn Ma Khoáng Thạch trong tay ta”
“Kết thúc cuộc nói chuyện, nếu như hắn dẫn ta vào bên trong thì nàng an toàn, nhưng nếu như còn một đợt dã thú khác nữa? Thì nàng cũng nên là xuất hiện đi. Vì hắn đã biết được sự tồn tại của nàng rồi”
Nói đơn giản rằng, so với một tiểu cảnh giới nhỏ nhoi, tu sĩ còn có thể che đi khí tức tồn tại nhằm đánh lạc hướng mục tiêu. Khương Ly sau khi mặc Hỗn Độn Chân Nguyên Giáp thì đã là Sở Nguyên Khí – Tam Tinh. Tương đương với Kết Tinh Cảnh Hậu Kỳ, còn Tần Mộng Chi thì đã là Sở Nguyên Khí – Ngũ Tinh. Tương đương với Kim Đan Cảnh Trung Kỳ nhưng lần này nếu như tên tiểu hài tử này nhận biết được sự tồn tại của nàng. Thì hắn ít nhất cũng là Nguyên Anh Cảnh , chênh lệch tận một đại cảnh giới.
Cảnh giới được chia ra hiện tại sẽ tính từ đây.
Từ Luyện Khí Cảnh – Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ sẽ tương đương với Sở Huyền Khí – Nhất Tinh – Nhị Tinh – Tam Tinh
Từ Trúc Cơ Cảnh - Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ sẽ tương đương với Sở Ngân Khí – Nhất Tinh – Nhị Tinh – Tam Tinh
Bắt đầu từ Kết Tinh và Kim đan cũng từ đó mà tính tới : Sở Nguyên Khí – Nhất Tinh – Nhị Tinh – Tam Tinh (Kết Tinh Cảnh Hậu Kỳ)
Tứ Tinh – Ngũ Tinh (Kết Đan Cảnh Trung Kỳ)
Từ Thất Tinh trở lên là tồn tại Nguyên Anh Cảnh
“Làm sao ta có thể tin tưởng ngươi được?” – Một tên tiểu tử phàm nhân chỉ vừa gặp qua không hơn được mấy ngày, nói nàng tin hắn lương thiện thì còn có thể, nhưng tất cả sự việc từ nãy tới giờ thì lại quá khó tin. Nên sau lần này nàng vẫn luôn cực kì cẩn thận
“Nếu nàng không tin ta? Được rồi! Thế thì đợi đến khi ta chết thì nàng tin ta cũng được” – Nói xong từ thân thể hắn toát ra một cỗ lực lượng mờ nhạt, từ sau trong Hỗn Độn Chân Nguyên Giáp cũng tự động phân tán mà đi ra, không còn trên cơ thể hắn nữa. Đó cũng là lí do tại sao, ba con dã thú lại có thể giết hắn dễ dàng tới như vậy.
“Ngươi…”
“…”
“…”
Trong khoản trời u tối, cánh cửa từ hang động đột ngột mở ra từ rất lâu, Củ Hành điên cuồng chửi bới. Trong đầu vẫn dùng thần thức dò xét xung quanh “Quả nhiên là đã trốn hết rồi?”
“Lý nào lại vậy? Làm sao có thể?” Hắn vắt hết óc suy nghĩ, vẫn không thể hiểu tại sao mình đã làm sai chuyện gì, nhờ kế hoạch cực kì hoàn hảo như thế này mà có cả hàng tỷ tu sĩ nhẹ dạ cả tin đi theo hắn, cuối cùng đều đem sinh mệnh tế luyện cho Huyết Châu, mãi cho đến bầy giờ hàng vạn tế bào đã gần đông đầy lên tới đĩnh. Chỉ cần vài người nữa thôi là có thể tế ra được Huyết Kế Giới Hạn, nhưng mà lần này hắn thật không thể tin vào mắt vì hết thảy đã bị Khương Ly nhìn thấu hết tất cả
Hắn cũng không phải thuộc dạng ngu đần, ít nhất là thông minh hơn đám huynh đệ cao to lực lưỡng của hắn.
Muốn mở cửa từ ngoài vào trong rất dễ, chỉ cần nhận được truyền thụ khẩu quyết từ tổ tiên liền có thể Khai Ấn mở cửa, nhưng để đi từ trong ra ngoài thì cực kì khó, bởi vì phải cần tới Hỗn Độn Chân Nguyên mới có thể ra ngoài được, nên cho dù có thèm muốn Huyết Châu tới như thế nào, hắn cũng không dám tự tiện đi ra đi vào như vậy
Hỗn Độn Chân Nguyên cũng không phải là rau cải ngoài chợ, thích có là có. Phải biết muốn tinh luyện ra Hỗn Độn Chân Nguyên tinh khiết, cần phải trải qua việc phân mãnh đối với Hỗn Độn Ma Khoáng, từ Hỗn Động Ma Khoáng lượt bỏ đi những tạp chất ra ngoài. Từ đó sẽ có được Hỗn Độn Mãnh chứ chưa nói gì là Hỗn Độn Chân Nguyên tinh khiết luyện hoá mà thành. Bởi vậy nên Củ Hành hắn không hoài nghi gì về việc hai người Khương Ly và Tần Mộng Chi có thể trốn thoát ra ngoài được
Mà Khương Ly lại là người sở hữu Hỗn Độn Chân Nguyên tinh khiết nhất , là nguyên liệu cần thiết để đúc Ngạ Quỷ Thánh Thể, một khi đã đúc được Ngạ Quỷ Thánh Thể, hắn là vô địch
“Nếu có thể đoạt xá được thân xác của ngươi, ta cũng không ngần ngại tế ra phân thân của Ngạ Quỷ a” Củ Hành nắm vội quyền trượng trong tay, trên đỉnh đầu loé lên một hạt châu hình lục giác màu tím, đang cẩn thận niệm lấy một khẩu quyết. Phá không mà đi ra, trên miệng đầy rẫy nước dãi
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên