Nghe đến Hồng Lâm câu hỏi, Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là không nói gì nhiều, toàn thân thiên lực hơi thở giải phóng, thực lực là thể hiện rõ ràng.
Mọi người ở đây lập tức là chấn kinh, một số dưới Tiên Thiên liền không chịu nổi uy áp mà khụy gối xuống, còn thực lực trong Tiên Thiên, đại đa số đều là trong lòng cảm thấy một loại áp lực vô hình, lưng cũng là khó mà đứng thẳng.
Người từ Toàn Thiên cảnh trở lên tự nhiên rõ ràng thực lực nàng, lại là âm thầm mắng chửi trong lòng.
Mẹ nó, ai bảo Đông Phương Thiên Nguyệt là phế vật? mười hai tuổi là nữa bước Toàn Thiên, đây chính là thiên tài trung thiên tài, là nhân trung long phượng a!
Cả Đông Phương Gia cũng là bất khả tư nghị, trong lòng lại càng là nghi hoặc, chẳng lẽ Thiên Nguyệt không tẩy kinh phạt tủy?
Tuy nhiên, cũng là không có ai nghĩ rằng nàng trải qua tẩy kinh phạt tủy rồi, và trung thời gian nhưng là rất lâu.Có thể là bởi vì, cả quá trình đó là đau hơn cả tê tâm liệt phế, lại còn ngứa rát cùng cực, chẳng ai trãi qua nó mà không gây động tĩnh đến xung quanh cả.
Còn người Hồng Gia bấy giờ, nét mặt hoá xanh hoá bạch vô cùng ảo diệu, Hồng Gia và Đông Phương Gia là quan hệ đối địch, Đông Phương Gia có một người thiên phú yêu nghiệt, nếu để nàng ta phát triển, tương lại là bất khả hạn lượng, vậy Hồng Gia chẳng phải là diệt vong?
Nhưng là Hồng Gia chủ đang bế quan, người Hồng Gia lại chẳng đánh thắng Đông Phương Trì, tuy Hồng Gia trưởng lão cũng là có một người Ngự Thiên Cảnh hậu kì, nhưng một thời gian trước, Đông Phương Trì đã đột phá qua Ngự Thiên, thẳng đến Lăng Thiên.
Sau Ngự Thiên Cảnh chính là Lăng Thiên Cảnh, khoảng cách giữa hai cảnh giới nhưng là xa xa không với được, Đông Phương Thiên Nguyệt lại ở trong tầm quan sát của Đông Phương Trì.
Vì thế cho dù bọn họ muốn ám sát nàng cũng là chẳng thể, chỉ cần đến gần Đông Phương Gia, có khả năng là sẽ bị phát hiện, sau cùng là chết.
Tâm bọn họ nhưng là có lần cảm thấy may mắn, may mắn vì Đông Phương Trì không nhân lúc Hồng Gia gia chủ bế quan mà giết bọn họ. Song lại là hiểu Đông Phương Trì không muốn tranh đấu, Hồng Gia bọn họ lại càng làm càn, có khi cũng quên mất Đông Phương Trì là cao thủ Lăng Thiên!
Đông Phương Trì không phải là không tranh đấu, mà là vì đấu với Hồng Gia bọn họ, cho dù có thắng cũng là sẽ tổn thất nặng nề, Đông Phương Gia đã suy tàn đến như hiện tại, ông không muốn để gia tộc mình phải chịu nhiều suy vong hơn nữa.
Đông Phương Thiên Nguyệt lúc này cũng là thu lại khí tức cả người, tốc độ dưới chân tăng lên, dễ dàng đá Hồng Lâm xuống đài, sau đó lại bước về vị trí Đông Phương Gia người đang đứng, lẳng lặng nhìn bọn họ.
Cuộc chiến giữa đệ tử hai gia tộc đã qua, trong lòng Thanh Phong trấn người lại là những suy nghĩ khác nhau, rất nhanh đã giải tán khỏi võ đài.
Đông Phương Gia người cũng nhanh chóng rời đi, trở về làm việc của mình, trong lòng lại là mừng rỡ không thôi,thiên phú tiểu thư nhà bọn họ nhưng đúng là yêu nghiệt a!
Có lẽ Đông Phương Gia không bao lâu nữa, liền có thể trở về thời huy hoàng của trước đây!........không phải có lẽ, mà bọn họ tin đó là chắc chắn!
Ở một khác điếm gần đấy, một nam nhân hắc y dựa vào bên khung cửa, ánh mắt manh theo thưởng thức nhìn hướng Đông Phương Thiên Nguyệt rời đi.
Chiếc mặt nạ kim sắc cũng không che được vẻ tuấn mĩ, môi mỏng gọi lên nụ cười mị hoặc ngân tâm.
Song, lẩm bẩm: "Đủ lãnh......thú vị"
__________
He he, anh nam chính của chúng ta đã ngoi lên và cười một nụ cười mị hoặc, dìa dia......
Hãy chờ đón sự trượt dài trên con đường vô sỉ truy thê không lối thoát của anh nhà......
Mà mọi người ạ, hôm qua Cà Phê có bài thi giữa kì bận quá, không cập nhật chương mới cho mọi người được, chân thành xin lỗi.
Mà trong tuần này và tuần sau, em vẫn còn kha khá bài thi giữa kì,nên có thể cập nhật ít hơn một tí, mọi người thông cảm cho em với, cảm ơn ạ.
Giờ thì, tạm biệt mọi người, nếu buổi tối Cà Phê có thời gian sẽ cập nhật thêm một chương nữa nhá.