-Khởi bẩm Thái Tử,mạo phạm hoàng tộc đáng tội chết hoặc chu di cửu tộc.
-Ồ,khanh biết rõ vậy sao?
-Thái Tử quá khen.
-Vậy ngươi biết con gái ngươi vừa làm gì không?
-Vi thần không biết.Vẫn kính mong bệ hạ cùng Thái Tử khai mở.
-Tô Tiểu Thư đây mạo phạm công chúa.Ngươi xem,ả đáng tội gì?
-Thái Tử có nhầm lẫn chăng?
-Bổn Thái Tử nhầm lẫn.?
-Thần không dám,Thái Tử có điều chưa biết.
-Chưa biết sao.Vậy nói xem?
-Nhi nữ của thần xưa nay ngoan ngoãn nào như Thái Tử nói ạ.
-Vậy ý ngươi là bổn Thái Tử vu khống?
-Thần không có.
-Vậy để ả ta nói xem.Xem nhi nữ của ngươi đã làm gì.
-Con à,con là thật sao?
Tô Tiểu Thư vẫn chưa hiểu chuyện gì vẫn luôn cho mình là đúng.
-Cha,con không hề mạo phạm công chúa.Lúc con bước vào sảnh chính thấy nó gọi Thái Tử là ca ca,điều này nó vô lễ.Con nhất thời tức giận nên tát nó.Nhưng con làm đều vì Thái Tử.
-Ồ,làm vì bổn Thái Tử sao?
-Vâng.Thần nữ làm đều vì Thái Tử.
-Ngươi xem,xem bổn Thái Tử có vu khống không?
Hộ Bộ lúc này bị làm cho mất hết thể diện vội tát lấy ả.
-Hỗn láo,vậy mà ngươi lại dám làm vậy.
-Phụ thân,người vì nó mà tát con.Nó có gì hơn con chứ.
Nói rồi,nàng ta chỉ thẳng vào mặt nàng.
-Tất cả tại ngươi,tại ngươi mà Thái Tử ghét ta,phụ thân đánh ta.
-Cứu được sao,đắc tội với ai không đắc tội mà lại đắc tội với vị công chúa Hoàng Thượng sủng ái nhất.Gia tộc Tô Gia bị ngươi huỷ hoại rồi.
Bạo quân dỗ mãi cuối cùng cũng ngủ,hắn đưa cho công công.Nhìn bên má đỏ ửng khiến người làm phụ thân như hắn có chút vô dụng.
-Tô Tiểu Thư,ngươi gan to đó.
-Bệ...hạ...tha mạng.Thần nữ có mắt như mù không biết đó là công chúa,mong bệ hạ tha tội.
-Tha tội.Ngươi nghĩ ngươi là ai mà bảo trẫm tha tội.?
-Thần...nữ....
-Tô Đại Nhân,trẫm nể tình ngươi là lão thần tam triều trẫm sẽ không tính toán nhưng vị nhi nữ này mạo phạm nhi nữ trẫm,trẫm giữ lại khanh không phản đối chứ?
-Bệ hạ,thần không phản đối.
-Vậy tốt,nếu không còn gì thì lui đi
-Vi thần xin cáo lui
-Phụ thân,người đừng đi mà.
-Hồ Ma Ma đâu
-Có thần.
-Tô Tiểu Thư không biết phép tắc,vô lễ với công chúa.Nên như nào thì biết rồi không cần trẫm nhắc lại đâu ha.
-Dạ,lão nô đã biết.
-Truyền thái y.
Lúc này,Kỳ Liêu và Ngữ Tranh biết được nàng bị tát liền chạy nhanh tới Dưỡng Tâm Điện.Lễ nghĩa bỏ qua mà chạy thẳng.Công Công thấy vội chặn
-To gan,dám xông thẳng Dưỡng Tâm Điện?
-Bệ hạ,thần nghe Vi muội bị thương nên thần tới thăm.Nhất thời hồ đồ quên mất lễ nghi.Mong bệ hạ tha tội.
-Bỏ đi,cho vào.
-Dạ.
Nhận được lời,Kỳ Liêu cùng Ngữ Tranh đứng bên giường nhìn khuôn mặt đỏ ửng của nàng khiến Kỳ Liêu cùng Ngữ Tranh thót tim lại.
-Bệ hạ,thần có thuốc này hiệu quả rất rốt tuy không quý giá nhưng hi vọng có thể để muội ấy dùng.
-Ngươi có lòng rồi.
Bạo quân lấy lọ thuốc bôi lên chỗ bị tát,thần kỳ thay thuốc ngấm vào vết tát cùng đỏ ửng cũng tan đi trả lại vốn có ban đầu.
-Tốt,ban thưởng.
-Tạ bệ hạ.
-Trẫm ra đây có chuyện,hai ngươi chăm sóc cẩn thận đừng để nhóc con bị thương nếu không hai ngươi cũng biết rồi.
-Thần tuân mệnh
-Đi thôi.
Bạo quân rời khỏi Dưỡng Tâm Điện,di giá tới Thận Hình Ty.
-Bệ hạ,chỗ này hôi hám,bẩn thỉu,bệ hạ long thể tôn quý không nên vào.
-Đi,trẫm sẽ làm cho nhi nữ hài lòng.
-Bệ hạ.
Bạo quân bước vào trong.Đám hạ nhân thấy Thánh Nhan đến trực tiếp bỏ đạo cụ xuống hành lễ chu toàn.Bạo quân trực tiếp hỏi tên gần đó.
-Tô Tiểu Thư đâu.?
-Dạ bệ hạ,Tô Tiểu Thư đang ở bên trái chịu phạm.
-Đứng lên đi.
-Tạ bệ hạ.
-Dẫn.!
-Bệ hạ,mời.
Bạo quân đi theo tên chỉ đường,một lúc lâu đã thấy.Hồ Ma Ma đang ở bên cạnh tra tấn dã man.
-Ả ta thế nào rồi.?
Hồ Ma Ma nghe tiếng nói có chút quen vội quay ra nhìn thánh nhan.Hồ Ma Ma vứt đạo cụ xuống hành lễ với bạo quân.
-Đứng lên đi
-Tạ bệ hạ.
-Xem ra dậy dỗ đủ rồi.Lôi ra cho sói ăn đi.
-Vâng bệ hạ.
-Đi thôi.Xem con bé tỉnh chưa.
-Dạ
-Khởi giá Dưỡng Tâm Điện.
-Chúng thần cung tiễn bệ hạ.
Rời khỏi Thận Hình Ti,bạo quân liền về Dưỡng Tâm Điện.Hắn bước vào nhìn thấy nhi nữ vui cười trong lòng ấm áp bao nhiêu.
-Vi Vi của cha dậy rồi sao?
Nghe tiếng bạo quân,Kỳ Liêu Ngữ Tranh hành lễ chu toàn.