Đối với thái độ kỳ lạ của con gái, vợ chồng ông Bạch đều rất lo lắng.
Không phải nói khi một người đột ngột thay đổi thì khả năng cao là mắc bệnh tâm lý hay trầm cảm gì hay sao?
Bà Bạch sợ hãi cầm tay con gái, nói:
“Con đừng vội chia tay với Quý Thần.”
Bạch Nhiễm không hiểu mẹ mình đang nghĩ gì, cô bình tĩnh nắm tay bà:
“Mẹ, con đã nhìn thấu người đàn ông kia rồi, sẽ không ngu ngốc yêu anh ta nữa.”
Ánh mắt của cô vô cùng kiên định, cho dù mẹ cô có hỏi thế nào, cô cũng lắc đầu nói nhất định phải chia tay với Quý Thần.
Ba của cô lúc này cũng hắng giọng:
“Con chắc chưa?”
Bạch Nhiễm chậm rãi gật đầu.
Kiếp trước, cũng chính vào ngày hôm nay, cô đã cãi nhau một trận với ba mẹ và cuốn gói bỏ đi theo Quý Thần, ngây thơ tin tưởng rằng tình yêu sẽ chiến thắng tất cả mọi thử thách.
Thấy cô không muốn nhắc đến chuyện Quý Thần nữa, ông bà Bạch cũng thôi, nhưng trong lòng họ vẫn ngờ ngợ có chuyện gì xảy ra rồi, quyết định im lặng theo dõi.
Bạch Nhiễm trở về phòng, ngồi trước gương nhìn chằm chằm vào chính mình.
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy khó tin, cô thật sự đã quay về lúc còn trẻ rồi.
Lần này, cô chỉ muốn sống một cuộc sống thật bình lặng.
Lúc này, Quý Thần đang ở công ty bận việc đột nhiên nhận được tin nhắn chia tay của Bạch Nhiễm.
Hắn cố gắng gọi điện thoại cho cô nhưng phát hiện cô đã chặn hắn!
“Chuyện gì vậy anh?” Một cô gái đứng bên cạnh nhỏ giọng hỏi.
“Bạch Nhiễm vừa nhắn tin chia tay với anh.”
Công ty chỉ vừa mới đi vào hoạt động chưa lâu, sự hỗ trợ của Bạch Nhiễm rất quan trọng, không chỉ tiền vốn, mà ngay cả năng lực quản lý của cô cũng mạnh.
Tuy rằng cô học mỹ thuật, nhưng cô đã học được rất nhiều thứ từ người người cha là thương nhân của mình.
Quý Thần không biết lý do đằng sau là gì, chỉ nghĩ chắc gia đình Bạch Nhiễm ngăn cản.
Từ trước đến giờ họ luôn tỏ thái độ ghét bỏ hắn.
“Thần, có phải cô ta đã phát hiện ra rồi không?” Cô gái bên cạnh lo lắng nói.
“Lẽ ra em nên ẩn mình thêm một thời gian nữa…”
Gừng càng già thì càng cay, ông bà Bạch tuy rằng không biết ở phía sau Quý Thần có một người con gái khác, nhưng họ lại cảm nhận được sự âm hiểm và không thật lòng từ trong ánh mắt của hắn.
Đó là lý do trước giờ họ luôn phản đối mối quan hệ của Bạch Nhiễm và hắn.
Quý Thần đi đến trước cửa nhà, hít sâu một hơi rồi đưa tay nhấn chuông cửa.
Cho dù bị mắng thì hắn cũng phải gặp được Bạch Nhiễm.
Lần đầu tiên kể từ khi quen nhau đến giờ cô chặn số của hắn, ngoài việc trực tiếp đến tìm ra, hắn không còn cách nào khác để liên lạc cho cô nữa.
Lúc này, Quý Thần rất hồi hộp, sợ người đi ra mở cửa là cha mẹ của Bạch Nhiễm thì hắn sẽ khó mà qua được ải này.
Nhưng may mắn thay, hắn đã nhìn thấy bóng dáng Bạch Nhiễm đang tiến về phía hắn.
Bạch Nhiễm lần nữa gặp lại người đàn ông mà mình từng yêu, trái tim không nghe lời bắt đầu co rút dữ dội.
Cô mím chặt môi, cách một song cửa cắt cố gắng bình tĩnh hỏi: