Ông Chồng Tổng Tài Không Dễ Chọc

Chương 10: Bế Công Chúa



Lâm Vi bị thương, nên cảnh quay bị tạm dừng.

Lâm Vi trở lại xe bảo mẫu để nghỉ ngơi.

Tay được chườm túi đá, Lâm Vi dựa lưng vào ghế, cô ta hỏi trợ lý Tiểu Thiến: "Vừa rồi lúc đang quay, em có nhìn thấy người đứng ngoài cửa sổ không?"

"Em không để ý nữa."

"Đi hỏi thăm một chút đi!"

Trợ lý cũng không hỏi lý do, lập tức xoay người xuống xe chạy đi hỏi thăm, một lát sau, đầu cô ta tràn trề mồ hôi mở cửa xe bảo mẫu ra rồi ngồi vào: "Chi Vi, em đã hỏi thăm rõ ràng rồi. Họ nói là hôm nay Lí đạo diễn đã tìm được người đóng vai Thần phi rồi, vừa rồi là nhân viên công tác dẫn theo nữ diễn viên kia đến làm quen hoàn cảnh đó."

"Nữ diễn viên đó tên là gì?" Vẻ mặt Lâm Vi trở nên gấp gáp.

"Cái này thì không nghe được."

"Bây giờ người đó đã đi rồi sao?"

Trợ lý nhỏ cũng không biết tại sao Lâm Vi lại để ý đến nữ diễn viên kia như vậy, nhưng cô ta cũng không dám giấu diếm cái gì, nhỏ giọng nói: "Họ nói là sau khi đã làm quen hoàn cảnh xong liền rời đi.. Chị Vi, chị không cần lo lắng, em nghe bọn họ nói, ngày mai nữ diễn viên đóng vai Thần phi kia sẽ tiến tổ, hẳn là ngày mai chúng ta có thể gặp được rồi."

Ngày mai?

Một phút cô ta đều không thể chờ được!

Cô ta muốn biết rõ ràng, người phụ nữ kia.. Rốt cuộc có phải là Lâm Oản Oản hay không!

"Đúng rồi chị Vi, buổi thử vai Thần phi hôm nay không phải tổng tài công ty Tinh Quang của chúng ta cũng tham gia sao, chị hỏi tổng tài một chút chẳng phải sẽ biết hay sao!"

Đúng vậy!

Sao cô ta có thể quên mất chuyện này chứ!

Ba năm trước đây, Lâm Vi và Tiêu Dục đã công khai chuyện tình cảm của bọn họ, bởi vì Tiêu Dục là thanh niên tài tuấn của Vân Thành, cho nên tình cảm của hai người bọn họ rất được mọi người chú ý, hơn nữa Lâm Vi còn tìm thủy quân, phóng đại tình cảm của hai người lên rất nhiều lần, đoạn thời gian đó hai người nhận được rất nhiều sự chú ý của giới truyền thông.

Thừa dịp nhiệt độ lần đó, Lâm Vi thuận thế tiến vào giới giải trí.

Ba năm trước đây, cô ta vừa mới vào giới giải trí liền ký hợp đồng năm năm với truyền thông Tinh Quang, có được sự đầu tư của Tiêu Dục, hơn nữa cô ta vốn là tốt nghiệp đại học khoa diễn xuất, ba năm trở lại đây cô ta đều diễn mấy bộ phim thanh xuân vườn trường, trở thành một hoa đán nổi tiếng ở trong nước.

Sau ba năm, cô ta đã trở thành chị cả thực lực của truyền thông Tinh Quang, cũng có một ít giao tình với tổng tài Dư Niên của Tinh Quang.

Nghĩ một lúc, Lâm Vi lập tức bấm số của Dư Niên rồi gọi qua đó.

"Alo, Dư tổng.."

"Là Vi Vi à, tìm anh có việc gì không?"

"Vừa vặn có một chuyện muốn hỏi anh một chút, Dư tổng, buổi thử kính hôm nay của Lí đạo anh cũng đi, em muốn hỏi anh một chút, nữ diễn viên được chọn kia tên là gì vậy?"

Nói xong, Lâm Vi xiết chặt điện thoại trong tay, khẩn trương chờ đợi câu trả lời của Dư Niên.

Bang bang bang!

Cô ta cơ hồ có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình.



Tựa hồ trải qua cả một thế kỷ vậy, cô ta rốt cuộc cũng nghe được giọng nói hưng phấn của Dư Niên: "Em nói là cái người Lâm Oản Oản kia sao?"

Lâm Oản Oản!

Sắc mặt Lâm Vi nháy mắt trở nên trắng bệch!

Quả nhiên là Lâm Oản Oản!

Dư Niên còn đang nói cái gì đó, nhưng cô ta đã hoàn toàn không nghe được gì nữa, toàn bộ đầu óc của cô ta chỉ có một ý nghĩ-Lâm Oản Oản vẫn chưa chết!

Cô thế nhưng chưa chết!

Cô biết rõ cô ta là nữ chính của bộ phim, lại còn tham gia buổi thử kính, là muốn trở lại trả thù sao!

"Vi Vi, Vi Vi?"

Trợ lý nhỏ đẩy cánh tay của Lâm Vi, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chị Vi, tổng tài đang gọi chị đấy!"

Lâm Vi giật mình một cái, nháy mắt hoàn hồn lại.

"Dư tổng?"

"Anh nói chuyện với em cả nửa ngày rồi sao em lại không nói gì thế?"

"Em đang suy nghĩ, vừa rồi anh nói anh muốn ký hợp đồng với Lâm Oản Oản sao?"

"Đúng vậy!" Nhắc tới chuyện này giọng của Dư Niên lại trở nên kích động hơn: "Anh sáng lập Tinh Quang nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua hạt giống nào tốt đến như thế! Kỹ thuật diễn tốt, lại còn vô cùng xinh đẹp, quan trọng nhất là còn rất trẻ tuổi nữa, một cô gái trẻ tuổi như vậy, sau này nhất định sẽ có một tương lai sáng lạn! Lúc này vừa mới xuất đạo lại có thể đóng phim của đạo diễn Lí Mưu, còn có thể đóng vai nữ số 3 trong bộ phim này, khởi đầu cũng đủ cao, tiền đồ của cô gái này thật không thể đo lường trước được, quan trọng nhất chính là.. Cô ấy còn chưa có công ty quản lý nào, anh nhất định phải nghĩ biện pháp ký hợp đồng với cô ấy!"

Lâm Vi cau mày!

Ký hợp đồng với Lâm Oản Oản?

Nếu ở chung trong một công ty, thế sau này cô ta và Lâm Oản Oản chẳng phải là ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp mặt hay sao?

Lâm Vi vừa định làm cho Dư Niên đánh mất cái chủ ý này, nhưng đột nhiên cô ta lại nghĩ lại.. Ở cùng chung một công ty có cái gì không tốt đâu? Cùng một công ty với cô ta, dưới mí mắt của cô ta, Lâm Oản Oản còn có thể tạo ra được chút bọt nước gì chứ? Ba năm trước đây cô ta có thể tính kế hại cô chỉ còn hai bàn tay trắng, ba năm sau Lâm Oản Oản lại càng không phải là đối thủ của cô ta!

Nhất là Dư Niên!

Dư Niên là một con quỷ đói điển hình. Trừ bỏ cô ta có anh A Dục làm chỗ dựa ra, Dư Niên mới không dám động vào cô ta, nhưng các nữ nghệ sĩ trẻ tuổi xinh đẹp khác ở trong công ty có người nào mà ông ta còn chưa nhúng chàm qua chứ? Lâm Oản Oản di truyền từ người mẹ tiện nhân kia của cô, lớn lên xinh đẹp như vậy. Vào trong công ty rồi, cô còn có thể trốn thoát ma trảo của Dư Niên sao?

Tưởng tượng như vậy, Lâm Vi ngay lập tức bình tĩnh lại.

Cô ta nắm lấy di động, dựa người vào ghế sau, cười nói: "Thế thì Dư tổng phải nhanh chóng xuống tay đi, người có thể lọt vào mắt xanh của Lí đạo, thì người diễn vai Thần phi này, nếu tin tức bị lọt ra ngoài, khẳng định sẽ có không ít công ty quản lý vươn cành ô-liu ra với người đó đâu, anh muốn nhanh chóng nắm chặt thời gian mới được đó!"

Sau khi ngắt máy, Lâm Vi liên tục cười lạnh.

"Lâm Oản Oản, nếu cô còn sống thì tốt nhất nên kẹp chặt cái đuôi của mình đừng để cho tôi phát hiện ra, nhưng bây giờ cô lại dám xuất hiện trước mặt tôi, thì cô cũng đừng trách tôi tâm ngoan thủ lạt! Ba năm trước đây cô không phải là đối thủ của tôi, thì ba năm sau.. cũng như vậy thôi!"

* * *

"Dì xinh đẹp!"



Vừa rời khỏi trường quay, cô chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc, Lâm Oản Oản vừa quay đầu sang, liền nhìn thấy bé con mà cô gặp phải vào ngày vừa mới về nước.

Bé con trông rất mũm mĩm, mặc một chiếc váy công chúa xinh đẹp, trên váy vẫn đính những viên kim cương cực kỳ lộng lẫy như trước, bé vung cánh tay mập mạp của bé, bước đến bằng hai cái chân nhỏ ngắn cũn cỡn, trên môi nở một nụ cười thật tươi chạy về phía cô.

Trái tim của Lâm Oản Oản nháy mắt bị hòa tan một nửa.

Đột nhiên-

Phía sau bé con, một con ngựa mất kiểm soát đang phi nước đại đến chỗ bé!

Lâm Oản Oản kinh hãi!

"Cẩn thận!" Nhân viên công tác hét ầm lên: "Ngựa bị sợ hãi, nhanh chạy đi!"

Dựa theo tốc độ của con ngựa, bé con sẽ bị giẫm đạp dưới vó ngựa chỉ trong vài giây nữa!

Trong đầu của Lâm Oản Oản vang lên một tiếng "Oong", cô không kịp suy nghĩ nhiều, một bước lao tới, dang tay ôm lấy bé, thuận thế lăn một vòng ngay tại chỗ!

"Phanh!"

Lực đạo quá lớn, đầu cô bị đập thật mạnh vào tường, trước mắt Lâm Oản Oản nháy mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.

Trước khi hôn mê, trong đầu cô đột nhiên hiện lên một ý niệm-cô còn chưa kịp báo thù nữa đó, đừng dễ dàng treo như vậy mà!

"Máu! Chảy máu rồi!" Tiêu Tâm Can được Lâm Oản Oản bảo vệ ở trong lòng ngực, không bị một chút thương tích nào, bé vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bộ dáng đầu đầy máu của Lâm Oản Oản, bé con nhất thời bị dọa đến mức khóc nức nở: "Dì ơi! Dì ơi dì đừng chết mà! Dì còn phải làm ma ma của Tâm Can nữa mà!"

Một đống nhân viên công tác tập trung lại đây.

"Chảy máu rồi, nhanh tìm người đến đây!"

"Tìm người cái gì chứ, nhanh chóng gọi xe cứu thương đến đây!"

Có người muốn ôm Lâm Oản Oản lên, bé con giống như một con sư tử nhỏ đang tức giận, bé đẩy mọi người ra với đôi mắt đỏ hoe: "Không được chạm vào ma ma của cháu! Không ai được động vào ma ma của cháu hết!"

Nhưng đúng vào lúc này, Tiêu Diễn đột nhiên đẩy mọi người ra một bên, mạnh mẽ tách ra một con đường, Tiêu Dạ Lăng cả người lạnh như băng sải bước đi tới.

Nhìn thấy Tiêu Dạ Lăng, đôi mắt của bé con nháy mắt đỏ bừng: "Papa.."

"Đừng sợ! Sẽ không có việc gì đâu!"

Tiêu Dạ Lăng cau mày nhìn thoáng qua Lâm Oản Oản đầu chảy đầy máu, anh xoay người, ngồi xuống rồi bế cô lên.

Tròng mắt của Tiêu Diễn đều trợn trừng cả lên!

Bế công chúa!

Một người yêu thích sạch sẽ như anh trai của anh ta, thế mà lại bế một người trên người dính đầy máu!

Còn là một người phụ nữ!

OMG!

Một cây vạn tuế như anh trai anh ta, cuối cùng cũng sắp nở hoa rồi à!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.