Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương

Chương 21: Vuốt ra



Ngay hôm sau khi xác định quan hệ với Cố Duyên, hắn đã đi Nam Thành, dựa theo kế hoạch đoàn phim thì phải lưu lại Hoành Điếm hai tháng, sau đó đến Tân Cương tiếp tục thêm một tháng nữa.

Nói thật, sắp xếp như vậy cũng khiến Bì Dập An thở phào nhẹ nhõm một hơi, đêm đó xúc động đáp ứng Cố Duyên, sau khi trở về cả bản thân cô cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, nghĩ kỹ lại Bì Dập An cô nhiều năm nay chưa từng làm qua chuyện không có đầu óc như vậy, chỉ yêu một người, còn là một nam minh tinh, ngẫm lại liền cảm thấy đau đầu.

Cũng may Cố Duyên làm việc bận rộn, cô vẫn còn không gian riêng tư cho mình.

Điều không nghĩ tới chính là, Cố Duyên tuy rất bận, nhưng cũng không lơi lỏng chuyện liên lạc với cô, tin nhắn và điện thoại, mỗi lần gọi điện thoại cũng không nói nhiều, chủ yếu ý tứ của tên kia là muốn nghe giọng nói của cô, giống như phải nghe cô nói chuyện thì mới có thể ăn cơm.

Nhưng Bì Dập An cũng không phải là loại người khi yêu đương thì sẽ nói chuyện ngọt ngào với bạn trai. Có rất nhiều thời điểm, hai người chỉ bắt điện thoại lên, rồi đều im lặng không nói gì. Thập Nhị chê cười hai người bọn họ là nhạt nhẽo, nghe tiếng thở là đủ rồi.

Chuyện này lão Thành không biết, Bì Dập An cũng cố tình bảo Cố Duyên giấu người đại diện của hắn, bản thân mình cũng không để lộ ra dấu vết. Tưởng Đông bên kia thì có hỏi cô bóng gió về chuyện của Cố Duyên, Bì Dập An một câu hỏi thì đã hết ba câu không biết, cho nên cũng không làm anh ta hoài nghi.

Đang vắt hết óc viết kế hoạch, thì tiếng chuông di động lại vang lên, Bì Dập An mấy hôm nay đã bị Cố Duyên làm phiền thành quen, cũng tưởng rằng là hắn, ngay cả màn hình cũng không xem, đã bắt máy: “Anh có thời gian thì nghỉ ngơi đi, không mệt sao?”

“Bì Dập An, anh là Giản Chiếu Nam.”

Bì Dập An thiếu chút nữa thì ném điện thoại ra, cô sao lại cảm thấy bản thân đã quên chuyện gì đó nhỉ, “... Bác sĩ Giản? Anh tìm tôi có chuyện gì sao?”

Giản Chiếu Nam nghe giọng điệu của cô rõ ràng là xa cách, trong lòng có chút khó chịu, sau đêm đó hắn còn tưởng rằng sẽ có một khởi đầu tốt đẹp, lại không ngờ thế sự khó lường như vậy.

“Tối nay em có thời gian không, chúng ta trò chuyện một chút, được không?”

Nếu người gọi là Lạc Nhất, Bì Dập An sẽ hoàn toàn không có nửa điểm không đành lòng, nhưng Giản Chiếu Nam thì không giống vậy, hắn từ đầu tới đuôi đều chẳng hay biết gì, không có điểm gì phải xin lỗi cô, ngược lại là cô, đầu tiên chủ động trêu chọc người ta, sau lại lập tức phủi tay, Giản Chiếu Nam đã bị cô và Lạc Nhất làm rối rắm.

Nghĩ vậy, Bì Dập An liền đồng ý.

Địa điểm hẹn gặp là tiệm ăn gia đình lần trước, Bì Dập An từ chối Giản Chiếu Nam đề nghị tới đài truyền hình đón cô, bản thân tự lái xe qua, vốn dĩ tan tầm đã trễ, hơn nữa lại kẹt xe, lúc cô tới thì đã muộn gần một tiếng đồng hồ.

Giản Chiếu Nam không hề mất kiên nhẫn, giúp cô dịch ghế, lại hỏi cô muốn ăn gì, vẫn thân sĩ như bình thường, có thể nói là hiểu ý cực điểm.

Bì Dập An vừa định mở miệng nói chuyện Lạc Nhất với hắn, thì người này đã ngăn cô lại.

“Ăn cơm trước đi, ăn xong rồi nói, không cần vội.” Giản Chiếu Nam dùng đũa gắp một miếng thịt bò gắp qua cho Bì Dập An, giọng điệu ôn hòa.

Lời sắp nói ra lại bị nuốt xuống theo miếng thịt bò.

Bì Dập An thì thật ra không sao cả, cô từ trước đến nay không tim không phổi, là một kẻ ích kỷ tư tưởng cực đoan, bản thân mình vui vẻ là quan trọng nhất.

Sau khi ăn xong, người phục vụ tiến vào thu dọn, lại châm trà mới cho hai người, một ly còn chưa uống xong, thì Bì Dập An có điện thoại.

Cúi đầu nhìn xem, không ngoài sở liệu chính là Cố Duyên, nghĩ rằng một ngày hắn cũng gọi một tá cuôc điện thoại, nên Bì Dập An liền tắt máy, nghĩ thầm lát nữa sẽ gọi lại.

Không ngờ, hắn vẫn bám riết, điện thoại reo liên tục không ngừng cho nên cô nàng đành nghe máy.

Giản Chiếu Nam bộ dạng hoàn toàn không ngại, nói: “Nghe đi, có thể có việc gì quan trọng.”

Bì Dập An nói câu xin lỗi rồi liền đi ra cửa.

Đợi mười mấy phút vẫn không thấy cô quay lại, Giản Chiếu Nam có chút tò mò, đẩy cửa đi tìm cô, Bì Dập An đưa lưng về phía hắn đứng cuối hành lang chỗ cửa sổ.

Cô hôm nay mặc tây trang kẻ ô vuông, loại bó eo, khiến vòng eo càng thêm thon nhỏ đến mức cảm giác một tay có thể ôm hết, Giản Chiếu Nam còn nhớ rõ cảm xúc lúc hắn xoa xoa chỗ đó, mịn màng như ngọc,

tóc dài rũ xuống, cô không kiên nhẫn vén ra sau tai, có vẻ bối rối, Giản Chiếu Nam hoảng hốt.

Bởi vì hắn nghe thấy cô nói với người trong điện thoại: “Ừ, lát nữa trở về sẽ gọi điện thoại video cho anh, em đang bận chút việc, cúp máy đây.”

Không biết người kia lại nói gì đó, chọc Bì Dập An bật cười, nói: “Thích, thích anh, được chưa.”

Vất vả lắm mới ứng phó xong Cố Duyên, quay người lại đã thấy Giản Chiếu Nam.

“Tôi nói lâu lắm hả, xin lỗi nhé.” Bì Dập An chủ động đi qua, cố ý xem nhẹ sắc mặt của Giản Chiếu Nam rõ ràng không tốt, lại nói: “Về chỗ đi, đừng ở chỗ này cản đường.”

Giản Chiếu Nam bỗng nhiên giữ chặt cánh tay Bì Dập An, chằm chằm vào mắt cô, hỏi: “Nếu không có Lạc Nhất, em có suy nghĩ chọn anh không?”

Bì Dập An cực kỳ kinh ngạc, sau khi sửng sốt lại bất đắc dĩ nói: “Bác sĩ Giản, anh xác định muốn bàn chuyện này ở hành lang thế này sao?”

Thật ra cho dù không có Lạc Nhất, Bì Dập An đối với Giản Chiếu Nam vốn chính là nghe giọng nảy lòng tham, sau lại phát giác người này thật sự quá đứng đắn, vì vậy đã tính toán từ bỏ, không ngờ hắn lại tự mình đưa tới cửa. Bì Dập An cảm thấy thú vị, lại thích người ta ôn hòa nhã nhặn, cho nên mới lăn lộn với hắn một hồi.

Nhưng lăn lộn thì lăn lộn, cô thật sự không tính toán nói chuyện yêu đương đứng đắn với Giản Chiếu Nam, Giản Chiếu Nam người này quá chính trực, tính cách lại rất tốt, cái gì cũng chiều ý cô, ngược lại làm Bì Dập An cảm thấy hơi chán.

Nói trắng ra chính là thiếu gì đó, Bì Dập An tính tình quái lạ, chiều chuộng dịu dàng quá thì cô lại thấy không thú vị, thuận tiện vui vẻ một trận thì có thể, thời gian dài cô liền cảm thấy ngọt ngấy, cô sợ mình sẽ tạo thành thói quen,cô thích mới mẻ, thích khiêu chiến, thích những thứ ngoài dự đoán.

Mấu chốt nhất là, Giản Chiếu Nam cô đã ngủ rồi, tuy rằng còn chưa có chán ngán, nhưng vẫn không mới mẻ như Cố Duyên chưa ngủ lần nào.

“Lúc em hoài nghi Lạc Nhất, vì sao lại không hỏi anh?” Giản Chiếu Nam hỏi.

Bì Dập An nghĩ thầm lúc ấy tôi còn chưa ngủ được với anh, nhưng ngoài miệng sao có thể nói như vậy, sẽ khiến Giản Chiếu Nam tức chết thì sao, cô chần chờ nửa ngày, rồi nói: “Thật ra thì tôi không quá để ý chuyện này,cậu ta có phải là em trai anh hay không đối vối tôi không quan trọng, bác sĩ Giản, tôi nói như vậy anh đã hiểu chưa, chúng ta không phải là loại quan hệ này, không phải đã nói rõ sao, mặc kệ sinh hoạt cá nhân của nhau mà.”

Kỳ thật Giản Chiếu Nam cũng hiểu, Bì Dập An đối với hắn không có tâm tư này, hắn cũng không có tư cách là bạn trai đúng nghĩa để chỉ trích cô cái gì, Bì Dập An từ lúc bắt đầu đã nói rõ ràng với hắn, nếu hứng thú có thể quan hệ thì quan hệ, còn lại không bàn tới.

Nhưng lời tuy là nói như vậy, Giản Chiếu Nam vẫn không qua được điểm mấu chốt, từ đáy lòng hắn vẫn trách Bì Dập An, hắn không rõ cô vì sao có thể dứt khoát lưu loát nói ra lời nói tổn thương người khác như vậy, rõ ràng hai người cũng đã từng rất ngọt ngào...

Hắn hỏi: “Chúng ta về sau...”

Bì Dập An lộ ra một nụ cười xin lỗi, nói: “Bác sĩ Giản, có lẽ vừa rồi anh cũng đã nghe được, tôi đã có bạn trai, sau này chúng ta vẫn là không cần gặp mặt thì tốt hơn...”

......

Sau khi cô về đến thì trong nhà không có ai, ba Thập Nhị mới vừa kết hôn, yêu cầu con gái về nhà bồi dưỡng tình cảm với mẹ kế. Thập Nhị và Chiêu Sác Cập gần đây thân thiết nóng bỏng, cũng liền mượn cơ hội về nhà bồi dưỡng ‘tình cảm’ với em trai mới.

Sống 25 năm mới có bạn trai lần đầu, Bì Dập An không thể ngăn cản, cũng đành tùy cô ấy, trong nhà bây giờ chỉ có một mình cô, quạnh quẽ, đột nhiên cảm thấy không quen.

Cũng may còn có người dán sát cô, Bì Dập An tắm rửa xong sử dụng máy tính gọi điện video cho Cố Duyên.

Hình như hắn cũng vừa tắm gội xong, tóc ướt dầm dề, mái rũ trên trán, vừa ngoan ngoãn lại dễ dãi, một đôi mày kiếm sạch sẽ lưu loát, phía dưới cặp mắt phảng phất như ngôi sao lấp lánh, mũi như đao khắc thẳng tắp tươi đẹp, càng miễn bàn tới đôi môi kia, mang theo độ ẩm sau khi tắm gội, bị hơi nóng làm đỏ thắm.

Chỉ bằng gương mặt này, Bì Dập An cũng không hối hận tạm thời thắt cổ treo trên cái cây là hắn một thời gian.

“Hôm nay quay xong sớm như vậy sao?” Bì Dập An hỏi, diễn viên quay phim đến rạng sáng đều là chuyện bình thường, Cố Duyên có thể có thể tắm rửa nghỉ ngơi trước 11 giờ đã là chuyện hiếm lạ.

Cố Duyên lau tóc phía dưới, cười đáng yêu cực kỳ với Bì Dập An, dùng sức gật đầu.

Bì Dập An muốn cười nhưng vẫn nghẹn lại, nhìn cái áo sơ mi trắng trên người hắn, lại hỏi: “Sao vẫn còn mặc áo sơ mi? Lát nữa còn phải đi ra ngoài sao?”

Cố Duyên ngượng ngùng kéo kéo cổ áo, nói: “Lần trước em nói thích anh mặc áo sơ mi trắng.”

Bì Dập An sửng sốt, cô chỉ thuận miệng nói một câu, Cố Duyên diễn vai nam chính trong một phim điện ảnh thành danh của hắn, có một cảnh hắn mặc sơ mi trắng đánh nhau trên màn ảnh, gò má tuấn tú bị chém một vết thương, áo sơmi cổ áo lỏng lẻo, trên cổ có dấu vết mồ hôi chảy qua.

Cảnh tượng kia, có thể nói là quyến rũ đến cực điểm, trên các diễn đàn bát quái thời điểm đó còn có chủ đề nói là, có một cô gái oán hận nói bạn trai mình chính là nhân viên trong đoàn làm phim của bộ phim điện ảnh đó, sau khi xem Cố Duyên đánh nhau xong, thì trở thành cong rồi...

Bây giờ nghĩ lại cũng thật không lạ gì, chứng kiến người đẹp cảnh đẹp như vậy trên thực tế không cong mới là lạ...

Bì Dập An đột nhiên muốn ôn lại cảnh sắc kia một lần, bầu không khí hiện tại, vừa vặn rất tốt.

“Cố Duyên.” Giọng nói mềm mại mềm mại, Bì Dập An gọi tên hắn, mặt cười cong cong, không có vẻ tự đắc vênh váo ngày thường, mà là một loại dịu dàng nũng nịu rất con gái, thật là cảnh đẹp ý vui.

Cô nói: “Em thích sơ mi trắng nhưng không phải mặc như vậy.” “Vậy... mặc như thế nào?”

“Ngoan, cởi bỏ ba cúc áo phía trên.” Bì Dập An dụ dỗ, cảm thấy mình y như một tên đàn ông cặn bã đang lừa gạt con gái nhà lành lên giường.

Cố Duyên trên màn hình rõ ràng sửng sốt vài giây, sau đó cúi đầu, rũ mắt cười, từ góc độ của Bì Dập An mà xem, khóe môi nhoẻn lên đẹp kỳ lạ, giống đóa hồng mai phủ tuyết sau khi tà dương chiếu khắp, đẹp kinh tâm động phách.

Khi hắn ngẩng đầu, đầy mắt đều là tươi cười, cũng rõ ràng có chút e lệ, nhưng lại cực lực che dấu, ôn hòa nói với Bì Dập An: “Chỉ cởi bỏ ba cái thôi sao? Cơ bụng của anh luyện tập rất tốt, cho em xem, được không?”

Giọng nói chưa dứt, hắn đã bắt đầu đưa tay cởi cúc áo, cái thứ nhất, cái thứ hai...

Áo sơ mi trắng không nhiễm bụi trần mở ra, lộ ra vòm ngực tuổi trẻ trai tráng to lớn, từng khối từng khối bám lấy, lại có đường cong đúng chỗ, không quá khoa trương, ngược lại thon thả rắn chắc, ở Thái Lan thì cô đã biết hắn dáng người tốt, nhưng Bì Dập An cũng không nghĩ có thể tốt đến như vậy, mỗi một khối cơ bắp đều phập phồng có lực, đường cong duyên dáng như điêu khắc ra.

Bì Dập An đối với thân thể đàn ông thích nhất là phần eo, cô đặc biệt thích đàn ông eo đẹp, mà Cố Duyên, không thể nghi ngờ gì chính là nhân tài kiệt xuất trong số đó.

Bì Dập An cảm thấy mình cả người nhũn ra, cơ hồ là nức nở thở dài, cô không hề che dấu dục vọng của mình đối với Cố Duyên, trực tiếp đề cập: “Cố Duyên, khi nào anh rảnh, em muốn ngủ với anh.”

Cố Duyên dựa vào trên ghế ngưỡng mặt ngoác miệng cười, hắn cố ý dùng tay chậm rãi mơn trớn mỗi một khối cơ bắp trên cơ thể mình, cộng thêm gương mặt kia, Bì Dập An cảm thấy lần đầu tiên khi mình xem phim đen thì cũng không có kích thích đến như vậy.

“Cuối tuần này em đến Hoành Điếm tìm anh được không, anh cho em ngủ với anh.” Cố Duyên cắn môi, nhìn về phía Bì Dập An trong mắt đã nhiễm điểm điểm màu đỏ tươi dục vọng.

Bì Dập An còn chút do dự, Cố Duyên lại bỏ thêm một quả bom. “Đến lúc đó, em muốn chơi thế nào, anh cũng đều chiều em.”

Trong đầu lập tức hiện lên cảnh tượng mình cưỡi lên người Cố Duyên cắn cơ ngực hắn, Bì Dập An cảm thấy sự dụ dỗ này thật sự quá lớn, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Nhưng mà, cô có một điều kiện.

“Cố Duyên, bây giờ em muốn nhìn anh tự mình vuốt ra.”

Cố Duyên lúc này thật sự có chút há hốc, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, xấu hổ đến tai ửng đỏ, lắp bắp nhỏ giọng mắng Bì Dập An: “Bì Dập An, em thật là... có biết không xấu hổ không vậy!”

Bì Dập An nếu biết xấu hổ thì không phải là Bì Dập An rồi, cô vẻ mặt đương nhiên, hứng thú dạt dào nhìn chằm chằm Cố Duyên trên màn hình: “Vuốt hay không hả, không vuốt thì em không đi, em thấy anh phía dưới đã cứng rồi, đừng mạnh miệng nữa.”

Cố Duyên cơ hồ theo bản năng che lại đũng quần, nhưng Bì Dập An thẳng tắp nhìn chằm chằm hắn, hắn khống chế không được càng ngày càng cứng, dục vọng dâng trào, hắn cũng muốn tiết ra.

“Vuốt cho em xem, được không?” Bì Dập An thấy hắn thả lỏng, càng tiến thêm một bước dụ dỗ.

Điều chỉnh tốt góc độ video, để Bì Dập An có thể nhìn thấy toàn thân mình, Cố Duyên trong diễn xuất từ trước đến nay cực kỳ thiên phú, làm thế nào bày ra tư thế quyết rũ nhất, không ai hiểu biết hơn so với hắn, huống hồ, đối phương là người hắn moi hết tâm huyết muốn dụ dỗ bằng được.

Sơ mi trắng lỏng lẻo treo trên thân, hắn vẫn ngồi trên ghế, cởi quần ra, tùy tiện ném ra mặt đất, cái cây cực lớn kia bên trong căng quần lót phồng to vô cùng, hắn đầu tiên là cách quần lót xoa nhẹ mấy cái, thoáng nhìn đôi mắt Bì Dập An lấp lánh tỏa sáng trên màn hình.

Hắn bất đắc dĩ cười nhẹ một tiếng, cảm thấy vô cùng may mắn cô ấy lại có dục vọng mãnh liệt như vậy đối với thân thể mình.

Cô tiếp tục thúc giục: “Mau cởi đi.”

“Đừng nóng vội.” Cố Duyên nói: “Đều là của em.”

Quần lót góc bẹt bị hắn kéo xuống từ trên người, đồ vật kia bỗng nhiên nhảy ra, hơi hồng hồng mịn mịn, hình dạng lại dọa người, cách màn hình Bì Dập An cũng có thể cảm nhận được sự cứng rắn của nó, vừa dài vừa thô, dữ tợn nhô đầu ra, phía dưới là hai hòn trứng dái cực lớn.

Bì Dập An âm thầm mắng một câu trong lòng, mẹ kiếp, quả thực là cực phẩm.

Tay phải hư hư nắm thành một vòng tròn, Cố Duyên từ đỉnh chóp vuốt xuống dưới, ngưỡng mặt nhỏ giọng thở ra, tưởng tượng Bì Dập An đang nhìn chằm chằm xem hắn, hắn liền càng thêm không thể tự chủ, tốc độ tay càng lúc càng nhanh, trên đỉnh đã chảy ra chút nước, vòng tay khớp xương rõ ràng từ đầu vuốt tới đuôi, vuốt cả cây đều nhiễm ánh nước nhè nhẹ, thoạt nhìn đặc biệt dâm dục.

Góc áo sơ mi trắng đong đưa theo động tác Cố Duyên, cơ bắp ở phần eo bởi vì động tác này cũng động đậy, gân xanh trên cánh tay Cố Duyên đã vô cùng rõ ràng, cánh tay và bắp tay bên trong sơ mi trắng cũng nhảy lên từng đợt theo động tác lên xuống, ngay cả cơ ngực cũng căng chặt cứng rắn như đá.

“... A.” Cố Duyên thoải mái rên rỉ phát ra trong cổ họng, động tình kêu tên cô: “... A... Bì Dập An... em đừng nhìn chằm chằm anh như vậy...”

Tuy Bì Dập An là tay già đời trong tình trường, thế mà xem đàn ông tự sướng xem đến đỏ cả vành tai, đột nhiên nghe thấy hắn thở hổn hển gọi tên cô, cả người đều nhịn không được run lên, nàng có thể cảm nhận được mình miệng khô lưỡi khô, phía dưới cũng ướt nhầy nhụa.

Thật là muốn chết cho xong, Bì Dập An lần đầu cảm thấy mình đây là mua dây buộc mình, hắn thì có thể thoải mái sung sướng, còn cô thì làm sao bây giờ?

Đã rất nhiều năm không tự mình giải quyết, Bì Dập An đâu thể chịu nổi loại tội tình muốn lại không có này?

Bên kia Cố Duyên đã sắp đến cao trào, hơi thở càng ngày càng nặng, tốc độ tay nhanh đến mức Bì Dập An chỉ thấy bóng chồng lên nhau.

Cố Duyên ngưỡng mặt rên rỉ, cơ bắp phập phồng vô cùng khủng khiếp, sau mấy chục cái cấp tốc qua lại, hắn run rẩy, bắn...

Cái gì gọi là “Tẫn kham hoạt sắc sinh hương, ủng cố song tê quá nhất xuân”, Bì Dập An giờ này khắc này, đã hiểu rõ rồi...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.