Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương

Chương 11: Trong phòng học



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong phòng học lớn, phía trước có năm dãy bàn đều đầy ắp học sinh, trường học đã đặc biệt mời giáo viên người Hàn Quốc đến giảng dạy về một số kỹ thuật diễn trước ống kính, mọi người đều vô cùng hứng thú.

Chỉ là cuối lớp, sát vách tường có một người ngoại lệ, à không, có hai người.

Chàng trai trẻ tuổi ngồi trên chỗ của mình, hốt hoảng không biết làm sao, nhìn cô gái xinh đẹp đang ngồi xổm giữa hai chân mình.

Hắn cầm lòng không đậu sờ lên mặt nàng, xúc cảm trơn mềm làm hắn hoảng hốt, muốn nói cái gì đó, nhưng bất kể làm sao cũng không mở miệng nổi, chỉ có thể hung hăng trút lên thân thể cô.

Ngón trỏ cắm vào miệng cô, quấy phá bên trong khoang miệng ướt nóng của cô, cảm nhận được cái đầu lưỡi nhỏ mềm mại làm thế nào khiến người ta căng thẳng, có nước miếng theo khóe miệng chảy ra, hắn bắt chước phương thức tính giao, ngón tay thọc vào rút ra trong miệng cô, nghe cô mơ màng không rõ gọi tên hắn.

“... A... Cố Duyên.”

Tay cô vuốt ve phần bên trong đùi hắn, không có gì bất ngờ xảy ra, sờ đến đáy quần jean thì thấy một khối to phồng lên, hơi dùng chút sức lực, quả nhiên nghe thấy Cố Duyên cố gắng đè nén hơi thở dồn dập.

Ngón tay Cố Duyên cũng đã quên động đậy, cô gái biến bị động thành chủ động, đầu lưỡi mềm mại từng chút từng chút xẹt qua đầu ngón tay hắn, dùng răng nhẹ nhàng cắn, dùng khoang miệng ngậm lấy rồi gợi tình mút vào, tiếng nuốt nước miếng truyền vào tai Cố Duyên hắn càng thêm khó nhịn.

Cô gái sung sướng cười, tay phải chậm rãi kéo dây kéo quần hắn xuống, tay trái thăm dò vào bên trong áo thun trắng của hắn, sờ lên vòng eo thon nhỏ, theo đường cong cơ bụng hướng lên trên lướt qua, thẳng đến sờ đến hai điểm nho nhỏ nhô lên trên cơ ngực Cố Duyên, cô dùng ngón tay cái và ngón trỏ nhẹ nhàng bóp chặt, không ngừng trêu chọc.

Nhìn mặt Cố Duyên sớm đã động tình, cô gái câu môi cười, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua môi trên chính mình, dùng lại âm thanh vừa nhẹ vừa thấp nói với hắn: “Cố Duyên, thật muốn cắn chỗ này của cậu một cái, nhất định mùi vị rất ngon.”

Trên bục giảng thầy giáo còn đang mặt mày hớn hở nước miếng bay tứ tung, hàng ngũ học sinh phía trước căn bản không ai chú ý tới phía sau có hai người ban ngày ban mặt, ở giữa phòng học làm chuyện đó.

Khóa kéo rốt cuộc cũng bị mở ra, Cố Duyên gấp gáp khó dằn nổi tự mình kéo dây lưng và cúc áo ra, hơi thở cực kỳ khó khăn, dục vọng trong đáy mắt rõ ràng có thể thấy được.

Một cây to lớn bắn ra, bởi vì chưa trải qua quan hệ tính giao, nhan sắc vẫn còn có chút hơi hồng, non tươi, trên đỉnh đã kích động chảy ra chút nước trong suốt, dưới ánh đèn dây tóc mơ hồ lập loè ánh sáng quyến rũ.

Cô gái trời sinh đã rất hấp dẫn, huống chi hiện giờ đang lấy tư thế như vậy quỳ gối giữa hai chân hắn, ngón tay mảnh khảnh nắm lấy vật cao cao kiên quyết kia, ngón trỏ còn cố ý chạm một cái lên đỉnh mã mắt.

Không hề bất ngờ nghe thấy Cố Duyên rên rỉ khó dằn, hắn cố ngăn chặn cái loại khoái cảm được cô nhìn chằm chằm hạ thể mình, sợ bị người khác phát hiện mình không biết xấu hổ, thân dưới trần trụi ngồi trong phòng học.

Cô gái nhẹ giọng cảnh cáo hắn: “Cố Duyên, lát nữa nhớ kêu nhỏ thôi nhé.”

Nói xong, cô cúi đầu, đầu lưỡi từ hệ rễ bắt đầu liếm lên trên, cho đến khi cả một cây đều nhuốm ra ánh sáng trong suốt, mới ngậm lấy đầu tròn trên đỉnh, dùng đầu lưỡi qua lại cọ xát, khoang miệng xoắn chặt, từng chút từng chút mút vào.

Cố Duyên tức khắc lồng ngực trên dưới phập phồng, tay phải cắm vào tóc cô, không chịu khống chế ấn cô xuống, khoái cảm kinh người từng đợt từng đợt dồn dập lan tràn, gương mặt hắn khô nóng ửng hồng, cổ họng phát ra từng tiếng nức nở.

Rốt cuộc ở thời điểm cao trào gọi tên cô. “Bì Dập An...”

Tinh d*ch trắng sữa toàn bộ bắn vào miệng cô, cô cũng không giận, ngược lại vươn đầu lưỡi cho hắn xem, lưỡi màu hồng nhạt, môi đỏ thắm và tinh d*ch trắng đục hình thành kích thích thị giác vô cùng lớn, chất lỏng sền sệt theo khóe miệng cô chảy xuống, dâm uế vô cùng.

Trong nháy mắt khi tay Cố Duyên chạm vào môi cô. Thì tỉnh mộng...

Không đếm được đã lần thứ mấy mơ thấy cô ấy, dường như lần nào cũng là mộng xuân, cô giống như yêu tinh cuốn lấy hắn, sử dụng đủ mọi biện pháp đa dạng chồng chất tra tấn hắn, nhưng mà chưa bao giờ nói với hắn một câu âu yếm.

Mình sắp không nhịn nổi nữa rồi, Cố Duyên nghĩ thầm, thật sự quá muốn cô ấy, tốt nhất là nhốt cô ấy trong nhà, dùng dây xích buộc vào giường, mặc áo sơ mi của mình, mỗi đêm đều chỉ có thể thở hổn hển dưới người mình.

Nhưng mà tình trạng hiện tại là, Cố Duyên nhìn thân dưới rối tinh rối mù, thống khổ đè lại huyệt thái dương, phải làm thế nào xử lý đây.

······

Kịch bản quay hôm nay là các khách mời tham gia lễ hội té nước địa phương của Thái Lan.

Hồng Tiểu Hoa có chút không vui, trước khi quay cứ luôn hỏi đạo diễn Lý rằng mình có thể không tham gia không, sợ trôi lớp trang điểm.

Đạo diễn Lý không biết đã ứng phó qua bao nhiêu chuyện như thế rồi, lấy tám lạng bạt thiên cân, giảng giải cho Tiểu Hoa: “Em xinh đẹp như vậy cho dù dính một chút nước thì cũng là xuất thủy phù dung, em không muốn tham gia cũng không sao nhưng miệng lưỡi của dân mạng bây giờ có bao nhiêu độc địa không phải em không biết, sau này khi tiết mục của chúng ta được phát sóng, rating tăng lên, thì rất có thể hình tượng của em sẽ bị hao tổn đó.”

Tiểu Hoa xuất thân phim đen, bây giờ vừa mới có xu hướng được tẩy trắng, cô ta cũng không dám gây chuyện nghe vậy liền ngoan ngoãn chuẩn bị quay.

Bì Dập An còn đang dặn dò Ngôn Tinh Đồ: “Lát nữa hiện trường có thể rất hỗn loạn, khi giả vờ bị ngã phải chú ý an toàn, tốt nhất là trong toàn bộ quá trình phải đi theo Cố Duyên, hiểu không?”

Với quan hệ nhân sự của Cố Duyên, sau khi cắt ghép làm hậu kỳ thì khả năng anh ta xuất hiện trên màn hình là rất nhiều phân cảnh, đi theo anh ta mà nói thì chỉ có lợi, huống hồ hiện tại người xem rất thích những cặp đôi, khi phát sóng có thể tạo nên sự tò mò.

Vốn cô có chút sợ Ngôn Tinh Đồ không đồng ý, nhưng không ngờ cậu ta nghiêm túc gật đầu, lại còn an ủi Bì Dập An: “Yên tâm đi chị! Em hiểu ý.”

Thật là một đứa bé ngoan, Bì Dập An vui mừng cực kỳ, cảm thấy mình vô cùng may mắn vì lần này được phụ trách Ngôn Tinh Đồ.

Cách đó không xa Cố Duyên đang ở cùng Tiếu Tinh cười nói, hai người kề vai sát cánh, kẻ xướng người hoạ, chọc Văn Huệ Di che miệng cười lớn, dùng tiếng phổ thông bập bẹ nói ‘ hậu sinh khả uý ’.

Các khách mời đều mặc trang phục bản địa của Thái Lan, dựa theo thẩm mỹ của người Trung Quốc thì có hơi kỳ quái ngoài sức tưởng tượng, Tiểu Hoa đã oán trách hết nửa ngày nhưng đối diện với máy quay vẫn khoa trương kêu ‘quần áo này thật xinh đẹp’.

Nhưng Cố Duyên mặc thì lại tạo ra một loại thẩm mỹ khác, vải thô đoản khâm ngược lại có chút cảm giác hoang dã, khiến cho các cô gái chung quanh liên tiếp nhìn lại

Bì Dập An không hiểu vì sao lại cảm thấy rất phản cảm cô xoay người không nhìn nữa.

Địa điểm quay là một khu nhà cũ, bên trong có rất nhiều chùa miếu. Ngày hôm nay vô cùng náo nhiệt, trên đường có rất nhiều du khách tóc vàng mắt xanh, trong tay bọn họ đều cầm một cây súng bắn nước rất lớn, ven đường còn có rất nhiều thùng nước dùng để cung ứng cho du khách chơi đùa.

Trên đường còn có hai đội ngũ các cô gái trẻ tuổi mặc trang phục truyền thống Thái Lan vừa đi vừa múa, trên mười ngón tay đều mang theo hộ giáp nhòn nhọn, cầm theo một cái mâm trên đó có rất nhiều hoa tươi, phía sau còn đi theo mấy chục tăng nhân tay cầm tràng hạt, giống như đang cử hành một nghi thức đặc thù nào đó, bên đường có sáu bảy người khi ăn mặc giống nhau vẻ mặt tươi tắn đang biểu diễn nhạc cụ.

Bảy khách mời cầm súng bắn nước vọt vào trong đám người bắt đầu hỗn chiến, phía sau đi theo một đống nhiếp ảnh gia, người của tổ biên tập

nhanh chóng trốn vào các quán ăn ven đường, chỉ sợ cửa thành bốc cháy vạ lây cá trong ao.

Bì Dập An hai mắt nhìn chằm chằm Ngôn Tinh Đồ, thằng nhóc này vô cùng thức thời, chơi rất vui vẻ, thậm chí còn cùng một du khách khỏe mạnh người nước ngoài chiến đấu với nhau, sau khi bị bắn cho ướt nhẹp như con gà rớt vào nồi canh thì vội vàng tránh ở sau lưng Cố Duyên, ôm lấy eo hắn không chịu buông ra khiến cho du khách ngoại quốc kia vẫn cứ huýt sáo về phía hai người bọn họ.

Chà, muốn bao nhiêu tin đồn thì sẽ có bấy nhiêu tin đồn.

Tiểu A kéo tay Bì Dập An kích động đến mức nhảy dựng lên, biểu tình mê mẩn nói với cô: “Cậu mau xem đi, cơ bụng của Cố Duyên thật sự quá mê người, ông trời ơi tớ sắp chết rồi.”

Bì Dập An vỗ vỗ vai cô ấy: “Đừng nhìn, nhìn cũng không phải của cậu. Cậu còn nhớ rõ lần trước cậu mê mẩn nam chính của cái phim đam mỹ kia không cuối cùng cũng dan díu với một bà sếp tổng công ty đấy thôi.”

Tiểu A trắng mắt liếc cô một cái: “Thật là đáng ghét, cậu đừng nói nữa!”

Sau khi quay được ba tiếng, ngoại trừ Văn Huệ Di và Tiểu Hoa thể lực không chống đỡ nổi, đã ra khỏi màn hình thì còn lại 5 người đều chơi đến khi kết thúc. Ngôn Tinh Đồ đã mệt đến thở không nổi.

Bì Dập An lâm thời đảm đương chuyên viên trang điểm, cõng cameras giúp cậu ta sửa sang lại tóc, vừa mới làm xong thì lại bị Đông ca bắt lấy, thì ra từ lúc nào bộ phận hóa trang không biết đã chạy đi đâu hết, đành nhờ Bì Dập An giúp đỡ sửa soạn cho Cố Duyên một chút.

Bì Dập An kêu lên, “Bảo Tiểu A đi, cô ấy nhất định rất vui!”

Đông ca nói: “Em làm tốt hơn, con nhóc kia ngay cả chính mình còn chưa sửa soạn tốt, trông cậy vào nó hay sao?”

Nói như thế nào Bì Dập An cũng tránh không khỏi chuyến này, đành phải căng da đầu mà làm.

Cố Duyên cả người ướt đẫm, ngồi trên ghế nghỉ ngơi, hắn cúi đầu không biết suy nghĩ gì, ngọn tóc không ngừng có nước rơi xuống, quần áo cũng thấm ướt hết, trên bụng nhỏ vải quần áo dán sát vào da, càng thêm hiện ra dáng người hoàn hảo.

Bì Dập An đứng trước mặt hắn, hơi hơi khom lưng, nói: “Cố tiên sinh, có cần tôi sửa lại tóc cho anh không?”

Thái Lan những ngày này vô cùng nóng bức, chỗ Bì Dập An đứng vừa lúc thay Cố Duyên che bớt nắng, Cố Duyên chậm rãi ngẩng đầu, người trong mộng đứng sờ sờ trước mặt hắn, phía sau có một vầng sáng vàng rực rỡ, giống như nữ thần.

Bì Dập An hiếm khi thấy Cố Duyên lộ ra biểu tình ‘yếu ớt’ như vậy, mê man như trẻ con bị lạc.

Hắn ngơ ngẩn nhìn Bì Dập An, nói: “Được.” Đó, vẫn là Cố Duyên tích chữ như vàng.

Bì Dập An dùng khăn lông lau khô đầu tóc cho hắn, Cố Duyên lúc này thật rất ngoan, không có chút không phối hợp nào, hắn ngồi thẳng tùy ý Bì Dập An muốn làm sao thì làm.

Cố Duyên đẹp tự nhiên, hôm nay cũng không có trang điểm, chỉ vẽ một chút đuôi mắt, Bì Dập An một tay nâng cằm hắn, chuẩn bị dùng khăn

giấy lau vết nước trên mặt hắn, nhưng Cố Duyên mở to mắt nhìn chằm chằm cô, giống như là nhìn con mồi, ánh mắt hơi đáng sợ.

Bì Dập An khẽ nhíu mày, hỏi một câu: “Cố tiên sinh, tôi có quá nặng tay không?”

“Không có.” Đôi mắt đen như lưu ly của Cố Duyên dưới ánh mặt trời đột nhiên phát ra những tia sáng kỳ lạ.

Bì Dập An nhịn xuống, nghĩ thầm làm cho nhanh để hắn đi, cách hắn xa xa chút, giống như một kẻ bệnh tâm thần vậy.

Làm qua loa cho xong, Bì Dập An ngay cả một câu ‘ chuẩn bị cho tốt ’ còn chưa nói xong đã muốn đi, nhưng mới vừa xoay người đã bị Cố Duyên kéo tay lại.

Có không ít người đang nhìn lại bên này mang theo ánh mắt tò mò ghen tị và chế giễu.

Nhưng Cố Duyên lại làm như không thấy, hắn nắm chặt tay Bì Dập An đến mức phát đau, muốn giũ ra cũng giũ không được.

“Anh còn có chuyện gì sao?” Bì Dập An cau mày, vẻ mặt không kiên nhẫn.

Cố Duyên hơi hơi nghiêng đầu nhìn cô, nói: “Thái độ làm việc của cô thật kém.”


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.