Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 796



Chương 796

Trong phòng tắm truyền tới tiếng nước ào ào, có lẽ Hoàng Trường Minh đang tắm ở bên trong.

Cô mím môi đi tới bên cửa sổ, nhìn màn đêm tối đen ở bên ngoài.

Trong lúc Lam Ngọc Anh đang thất thần, đột nhiên cảm thấy trên vai ấm áp, tiếng nước trong phòng tắm đã ngưng từ lúc nào không biết, Hoàng Trường Minh chỉ quấn một chiếc khăn tắm, dáng người cao lớn đứng ở phía sau cô, trước ngực vẫn còn lấm tấm vài giọt nước đọng lại, thật là cảnh tượng khiến người ta bối rối.

Cô nuốt nước bọt, nhưng không đỏ mặt như mọi lần nữa.

“Nước vẫn còn nóng, đi vào tắm đi

Lam Ngọc Anh vẫn không chuyển động, cô đứng đó nhìn vào mắt anh: “Hoàng Trường Minh, em có chuyện muốn hỏi anh!

Hoàng Trường Minh nghe vậy, tay phải đang cầm khăn lau khô tóc chợt dừng lại.

“Những chuyện vừa rồi Tiêu Thành Vân nói đều là sự thật sao?” Lam Ngọc Anh nhíu mày, cuối cùng cũng nói ra chuyện mà cô luôn giữ trong lòng từ nãy đến giờ: “Anh chia tay với em chỉ vì bức bức ảnh đó?”

“Ừ” Hoàng Trường Minh do dự nói. Anh không phủ nhận, bởi vì năm đó anh thật sự vì nguyên nhân đó mà làm vậy.

Tuy rằng khi gặp được Nguyễn Phong ở New York, họ đã xóa bỏ được toàn bộ hiểu lầm nhưng lúc Tiêu Thành Vân nói ra mọi chuyện ngày hôm nay, anh cũng rất bất ngờ, không ngờ mọi chuyện lại là do người em cùng cha khác mẹ của anh gây ra.

Nghe được câu trả lời của anh, Lam Ngọc Anh thoáng buồn. Hoàng Trường Minh nằm lấy vai cô một lần nữa, lần này anh hơi dùng sức, tự trách nói: “Chuyện chia tay năm đó, là anh không tốt.

Lam Ngọc Anh cần môi.

Bây giờ cuối cùng cô cũng hiểu ra, bốn chữ này có ý nghĩa gì.

Thật ra, nếu nghĩ theo chiều hướng khác, cô cũng có thể hiểu được suy nghĩ của anh, bức ảnh đó ái muội như vậy, một người đàn ông sao có thể chịu được sự phản bội, nhất là với người đàn ông kiêu ngạo như anh.

Lam Ngọc Anh có thể hiểu được, không phải cô là một người cứ muốn tính toán chi li chuyện cũ, thế nhưng vẫn không thể nào ngăn bản thân không tức giận.

Bởi vì anh không tin cô, đơn phương phán cho cô một án tử hình.

Mọi cảm xúc tràn ngập trong lòng, Lam Ngọc Anh đẩy tay anh ra, sau đó đi lướt qua anh, cũng không vào phòng tắm mà trực tiếp đi thẳng tới giường, cầm lấy lấy chăn và gối.

Hoàng Trường Minh thấy vậy, biết cô muốn làm gì, anh vội vàng đuổi theo cô.

“Ngọc Anh, em làm gì vậy?”

Lam Ngọc Anh không thèm để ý tới anh, chỉ ôm chặt chăn và gối tiếp tục đi ra ngoài.

Hoàng Trường Minh vứt khăn tắm trong tay đi, nhíu mày nói: “Ngọc Anh, anh biết trong lòng em không vui, em đang trách anh, có gì thì em cứ nói thẳng ra với anh, đừng có giữ trong lòng! Phòng ngủ của chúng ta ở đây, giường cũng ở đây, em cầm chăn và gối đi thì muốn ngủ ở đâu?”

Từ trước đến giờ anh luôn có năng lực xem lòng người, anh cũng xem thấu tâm trạng của cô. Bây giờ trong lòng Lam Ngọc Anh đang cực kỳ mất hứng, hơn nữa cũng không thoải mái, hỏi cô làm gì, đi chỗ nào ngủ?

Dù sao cô cũng không muốn ngủ với anh!

Lông mày Hoàng Trường Minh nhíu đến mức có thể kẹp chết một con ruồi.

Cả đời anh không biết làm sao để dỗ dành người khác, bình thường cũng là người khác nịnh nọt anh, lúc này anh không biết nên làm cái gì mới phải.

Dựa theo thói quen bình thường của anh hẳn là dùng sức mạnh, tay anh cũng đã chuẩn bị có ý định muốn giật lại gối và chăn của cô, sau đó sẽ trực tiếp bá đạo vác cô lên vai, ném lên giường một cái, trực tiếp dùng vũ lực giải quyết!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.