Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1945



‘’Sau khi cô ấy bật thốt ra gọi tên cậu, Thẩm Quân Sơn đã đi đến ‘giường bệnh của cô, vứt cặp sách đang đeo trên vai xuống ghế sô pha bên cạnh, sau đó lười biếng ngồi xuống mép giường: “Cậu có khỏe không? Chẳng trách sáng hôm qua cậu không đi học, làm tôi còn tưởng.

cậu trốn học ấy chứ, nhưng không ngờ hôm nạy lại nghe tin cô chủ nhiệm nói cậu xin nghỉ phép vì ốm, phải nhập viện! “

Không cần nghĩ cũng biết nhất định là Trần Văn Sáng xin phép hộ cô.

Lý Lan Hoa nhìn người bạn tốt đang mặc đồng phục học sinh kia, không khỏi nhíu mày: “Hôm nay thứ hai, giờ này đang là tiết học buối sáng, sao cậu lại chạy đến đây vậy?”

“Tớ cũng xin cô giáo Lý nghỉ ốm” Thẩm Quân Sơn nhún vai “Nghỉ ốm?” Lý Lan Hoa ngạc nhiên, nhìn cậu ta đang rung chân, nhìn thế nào cũng thấy đây là vẻ mặt rất bất cần đời, chẳng thấy ốm ở đâu ra cả.

Thẩm Quân Sơn đắc *..” Lý Lan Hoa lườm cậu một cái.

Không cần phải nghĩ, trăm phần trăm là cậu ấy cúp học trốn ra khỏi Ừ, chú nhỏ của tớ đến rồi!”

Bỗng nhiên cô chợt nhận ra điều gì đó, bèn nghỉ ngờ hỏi cậu ấy: “Mà này, Quân Sơn, làm sao cậu biết tớ đang ở bệnh viện này?”

Thẩm Quân Sơn nhướng mày, khoanh tay hất cảm lên: “Chuyện này.

cũng không đơn giản lắm. Cậu đây chỉ cần tùy tiên nhấc tay là có thể tìm ra được!”

Lý Lan Hoa nghe cậu ta nói vậy thì gật đầu.

Thẩm Quân Sơn không chỉ là cậu chủ của một gia đình giàu có mà gia thế nhà cậu ấy cũng rất quyền thế, từ khi vào trường THPT Thanh Diệp cho đến nay cậu ấy vần luôn để tóc vàng nổi bật thế này, nếu đổi lại là một bạn nam khác thì đã bị ban giám hiệu bắt đi cắt tóc và nhuộm tóc lại rồi.

Cũng bởi vì cậu lười học và cũng hay chơi bời, vả lại cũng đang trong lứa tuổi nổi loạn nên thường xuyên gây rối, còn bị bố mẹ phạt cho nên mới ném cậu xuống thị trấn, cũng là vì như vậy cho nên hai người mới gặp nhau.

Lúc này cửa phòng rửa tay bị đấy ra, cả người bên ngoài đều sửng sốt Dáng người cao lớn rần chắc của Trần Văn Sáng từ bên trong đi ra, anh ta vừa mới rửa mặt xong, râu mọc trên cảm đã được cạo sạch, đường nét khuôn mặt sắc sảo cộng thêm thân hình rắn chắc, trông càng thêm nam tính. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Vãi chưởng?” Thẩm Quân Sơn sửng sốt, bật dậy từ trên giường bệnh, chạy ra xem: “Anh là ai, sao lại dám dọa cậu đây hả? Anh từ đâu xuất hiện vậy?”

Lý Lan Hoa hạ giọng nói: “Này này, cậu chú ý một chút, đó là chú nhỏ của tới”

Thẩm Quân Sơn lập tức đổi thành gương mặt tươi cười: “Cháu xin lỗi, vừa nấy cháu phản ứng hơi thái quát”

“Không sao đâu” Trần Văn Sáng nhàn nhạt.

‘Thấm Quân Sơn bước tới, vươn tay ra bắt giống như người lớn, nghiêm túc nói: “Cháu chào chú nhỏ, cháu là mối tình đầu của Lan Hoa!”

“Cậu đang nói nhảm cái gì vậy!” Lý Lan Hoa suýt nữa nôn ra máu.

Không ngờ cái tên này lại lật tẩy lịch sử đen tối kia ra, cô vừa hồi hộp.

vừa lo lắng, vội vàng giải thích: “Chú nhỏ, chú đừng có nghe cậu ấy nói vớ vẩn! Cậu ấy chỉ là một người bạn học thân thiết của cháu. Trước đây đi học ở thị trấn chúng cháu quen biết nhau, cậu ấy giống như một người bạn rất thân ạ!”

“Ù” Trần Văn Sáng trầm giọng nói.

Lý Lan Hoa quan sát biểu hiện trên mặt của anh ta, trong lòng cảm thấy thấp thỏm vì sợ anh ta sẽ hiếu lâm mình, nhưng nhìn thấy sắc mặt của anh ta không chút dao động không chút thay đối nào, trong lòng lại cảm thấy có hơi mất mát Ánh mắt của Trần Văn Sáng rơi trên người cô, trầm ngâm nói: “Chú đã tìm được một cô hộ lý đến chăm sóc cháu rồi. Sau này cô ấy sẽ chăm sóc cho cháu.”

“Chú nhỏ, chú phải đi rồi sao?” Lý Lan Hoa nghe vậy lập tức bặm môi hỏi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.