Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1757



“Vì có rất nhiều đồng nghiệp trong bệnh viện nên dịp này không thể tránh khỏi việc họ sẽ uống nhiều hơn. Nhiều người nâng cốc chúc mừng bác sĩ Trần nên họ đã uống rất nhiều! Nhưng các đồng nghiệp trong bệnh viện đều đã về hết, còn lại chỉ có cl ‘Sau khi Ngô Mai nói xong, cô ấy nói với cô: “Cô Trương, cô có thể đưa anh ấy về không?

Tuy là đang hỏi Trần Phong Sinh, nhưng không đợi Trương Tiểu Du trả lời thì bảo vệ Phạm Ân đã dìu anh đi về hướng chiếc xe Cayenne.

Sau đó mở cửa sau ra trực tiếp để anh ngồi vào trong xe Trong chớp mắt, bảo vệ Phạm Ân đã bước chậm trở về cầm lấy tay vợ mình, mượn cớ nói tiệc cưới còn có chuyện tiếp theo cần phải xử lý. Ngô Mai cũng để lại một câu: “Cô Trương, bác sĩ Trần giao cho cô nhé Trương Tiểu Du còn đang ngây ngẩn chưa kịp phản ứng lại thì đôi vợ chồng mới cưới đã biến mất không còn nhìn thấy đâu.

Dịch Kỳ Nhiên dịu dàng hỏi: “Cá nhỏ, tiếp theo phải làm gì đây?”

Trương Tiểu Du thu ánh mắt lại nhìn về chiếc Cayenne trước mặt.

Dưới ánh đèn đường, xuyên qua cửa kính xe có thể nhìn thấy dáng vẻ Trần Phong Sinh đang tựa đầu lệch qua dựa vào lưng ghế, chỉ để lại đường nét nửa bên sườn mặt, dáng vẻ đã hoàn toàn say đến bất tỉnh nhân sự.

Ném người cho cô, cô lại không thể bỏ mặc không quan tâm được.

Khóe miệng Trương Tiểu Du giật giật, lấy điện thoại trong túi xách ra: “Em gọi điện cho người lái xe thuê”

Bình thường gần khách sạn đều có tài xế lái xe thuê đợi ở đó. Sau khi đặt trên app xong, rất nhanh đã có người mặc đồng phục đi xe đạp đến. Trương Tiểu Du liếc mắt nhìn Trần Phong Sinh ở bên trong xe, giao cả xe và người cho tài xế lái xe thuê, cũng vung tay mà đi.

Sau khi rời khỏi khách sạn, chiếc BMW chạy về nhà trọ.

Trương Tiểu Du cởi dây an toàn, vẫy tay tạm biệt chồng chưa cưới Nhiên, trên đường anh lái xe chậm một chút!”

“Được!” Dịch Kỳ Nhiên mỉm cười Nhìn theo chiếc BMW rờ nhà trọ.

Trương Tiểu Du xoay người đi vào trong khu ‘Sau khi vào nhà cô bật đèn lên, một đôi dép lê nữ khác đặt ở trên giá giày.

Hình như đêm nay Lý Lan Hoa trực ca đêm, mai mới có thế trở về, trong nhà chỉ có mình cô.

Trương Tiểu Du thay áo ngủ xong liền nhận được tin nhắn của chồng chưa cưới bảo đã về đến nhà. Cô đang muốn trả lời “ngủ ngon” thì đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

“Ai vậy?” Trương Tiểu Du nghi hoặc đi ra cạnh cửa.

Đã tối rồi không biết ai lại chạy đến gõ cửa.

Ngoài cửa theo đó truyền đến một giọng nói của đàn ông: “Tôi là tài xế lái xe thuê vừa rồi”

Tài xế lái xe thuê?

Trương Tiểu Du vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, không hiểu sao đột nhiên đối phương lại chạy đến nhà cô. Cô mang theo nghỉ hoặc mở cửa ra, nghênh đón chính là một mùi rượu nồng nặc.

Còn chưa đợi cô nhìn kỹ xem có chuyện gì thì đã có một bóng đen phủ xuống Trương Tiểu Du theo bản năng đưa tay đỡ, dáng người cao ngất kia giống như một con chó lớn bị vứt bỏ hướng về phía cô.

Tài xế lái xe thuê đứng sau lên tiếng: “Tiên sinh này uống nhiều, kiên quyết phải đưa cậu ấy đến đây, tôi không còn cách nào chỉ có thể lái đến chỗ này thôi.”

Trương Tiểu Du trừng to mắt nhìn.

Tài xế lái xe thuê tiếp đến đưa chìa khóa xe cho cô: “Người đã đưa đến rồi, nhớ đánh giá tốt cho tôi đó!”

“Này, anh đợi chút..” Trương Tiểu Du vội lên tiếng gọi.

Nhưng không cho cô cơ hội, tài xế lái xe thuê để lại câu đó xong liền xoay người chạy mất, bước chân đã đi vào trong thang máy rt Cảnh tượng này không hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc thế nhỉ ‘Vẻ mặt Trương Tiểu Du đen sì nhìn Trần Phong Sinh đang dựa trên người cô. Cũng không thể vứt anh lại trên hàng lang được, cô chỉ đành đóng cửa đỡ anh đến phòng khách vứt lên ghế sô pha.

“Cầm thú, anh tỉnh lại đi!” Cô cúi người nhấc chân đá đá Trần Phong Sinh.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.