Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1718



Giọng nói dịu dàng truyền đến, mang theo nụ cười Dịch Kỳ Nhiên đang xách vali đứng ở cửa, anh ta đã thay một bộ vest, dáng vẻ khác hẳn với lúc bình thường mặc quân phục, giống như một cậu ấm nhà giàu sang được sống an nhàn sung sướng vậy.

Trương Tiểu Du không dám nhìn anh ta, có chút ngốc nghếch nói: “Kỳ Nhiên, anh sao lại…”

“Lại bị dọa giật mình rồi phải không?” Dịch Kỳ Nhiên cười bước đến chào đón cô.

Trương Tiểu Du thật sự đã bị dọa, vô cùng kinh ngạc với người chồng chưa cưới bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống này, một lúc lâu có mới tìm lại được giọng nói của mình, nói: “Kỳ Nhiên, anh trở về lúc nào vậy? Anh sao lại trở về Sài Gòn thế? Không phải nói thời hạn điều quân của anh còn chưa hết, trong thời gian ngản anh không được phép rời khỏi Nam Phi sao?”

Sau khi Dịch Kỳ Nhiên nghe xong những câu hỏi liên tiếp không ngừng của cô, cười cưng chiều hỏi lại: “Em một hơi hỏi nhiều câu như vậy, rốt cuộc anh nên trả lời câu nào đây?”

Trương Tiểu Du cau mày, cô vẫn đang trong trạng thái mông lung.

Lầu trên ký túc xá của Lý Lan Hoa, vali tạm thời được đặt ở hành lang, Dịch Kỳ Nhiên và Trương Tiểu Du đang ngồi song song ở trên ghế sô pha.

Lý Lan Hoa kéo lệt xệt chiếc dép lê bước đến, đặt cốc nước trà trong tay đến trước mặt anh ta: “Anh Dịch phải không? Mời uống nước!”

“Cảm ơn!” Dịch Kỳ Nhiên lịch sự đáp lại “Đừng khách sao, hai người cứ trò chuyện đi!” Lý Lan Hoa nói xong, chân như quét đầu chạy về phòng ngủ, nhưng trong quá trình chạy về thường xuyên quay đầu nhìn lại, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, tò mò, cùng với sự đánh giá Trong phòng khách chỉ còn hai người bọn họ, Trương Tiểu Du vẫn tràn đầy nghỉ hoặc về chuyện trở về nước của chồng chưa cưới của mình: “Kỳ Nhiên, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

“Anh xin nghỉ!” Dịch Kỳ Nhiên trả lời.

“Xin nghỉ?” Trương Tiểu Du vô cùng kinh ngạc, có chút lo lắng nói: “Không phải nói không thể rời khỏi Nam Phi sao? Anh rời đi thế này, vậy chuyện thăng chức làm sao đây?”

“Em đừng gấp, nghe anh nói đã!” Dịch Kỳ Nhiên vươn tay nhẹ nhàng cầm lấy tay cô, trong mắt hiện lên sự dịu dàng lấp lánh: “Anh thật là đã xin nghỉ phép, sẽ không ảnh hưởng đến chuyện thăng chức, bởi vì lần này lần này anh xin nghỉ báo cáo kết hôn”

“Anh nói sao?” Trương Tiểu Du ngạc nhiên.

Cô ngạc nhiên đến mức quên cả nuốt nước bọt, mắt trợn to lên.

Dịch Kỳ Nhiên thấy thế, vội vàng mở miệng: “Xin lỗi cá nhỏ, anh làm như vậy có vẻ quá tự chủ trương, không hỏi ý kiến em trước, cũng không bàn bạc với em, em nhất định cảm thấy anh làm thế này rất đường đột phải không?”

“Em..” Trương Tiểu Dung há miệng.

Trên thực tế, cô thực sự không biết phải nói gì.

Chồng chưa cưới đột ngột trở về nước, cùng với tin tức đi theo khiến cô trong thời gian ngắn không thể tiêu hóa, không che giấu được cảm xúc bởi vì kinh ngạc mà mất khống chế.

Dịch Kỳ Nhiên dừng lại, có chút bất lực và khó xử nói: “Trong nhà thực sự thúc giục quá gấp, hi vọng năm nay chúng ta có thể mau chóng kết hôn! Tình hình của bà nội càng lúc càng không tốt, mặc dù có thể bà không có cơ hội được ôm cháu trai, nhưng bố mẹ anh vẫn hy vọng bà có thể nhìn thấy anh lập gia đình!”

Thấy cô sau một lúc lâu cũng không hề nói gì, trong lòng Dịch Kỳ Nhiên không biết thế nào, vẻ mặt cũng có chút lo lắng.

Hai tay nằm chặt cô, anh ta do dự hỏi: “Cá nhỏ, lúc trước em đồng ý kết hôn với anh, chỉ đơn giản là vì báo đáp thôi sao? Bởi vì lúc đó anh kịp thời ra tay cứu em khỏi tay buôn ma túy đang lên cơn nghiện, em vì cảm ơn anh mới đồng ý giúp anh hoàn thành chuyện bị người trong nhà thúc giục cưới xin, thật ra trong lòng em không thật sự muốn kết hôn với anh sao?”

Trương Tiểu Du liếm cánh môi đã trở nên khô khốc của mình: “Kỳ Nhiên, em thật sự rất cảm ơn anh..”

Lúc đó khi săn tin trong núi sâu, kết quả lúc trở về gặp phải mấy tên buôn ma túy, trong đó có một tên buôn ma túy đang lên cơn nghiện, bị ảo giác, rút dao ở trong người ra vùng vẫy lao về phía bọn họ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.