Thật ra thì anh cũng lười viết, vở cũng chưa chuẩn bị nhưng Chúc Vãn ngồi cạnh thấy anh không mang theo vở thì quan tâm hỏi có phải anh để quên hay không rồi còn xé hai trang giấy cho anh.
Cô gái nhỏ muốn đưa giấy, ai lại không nhận bao giờ nên anh bày ra bộ dáng cảm động muốn rớt nước mắt nhận lấy nên tâm tình rất tốt, lấy bút ra điền xong bài.
Ngẩng đầu lên, thấy cô gái nhỏ vẫn dừng ở mấy câu, mặt cô hơi nhăn lại, không viết ra được thì theo thói quen mà cắn cắn đầu bút.