Ở Rể - Tiêu Lâm

Chương 317: Loại kiếm này được coi như thần khí




Tế đao là một phong tục cổ xưa. Nó có nghĩa là ném người sống vào những lò nung cực nóng khi rèn vũ khí mới.

Người xưa tin rằng động vật không có linh tính, chỉ có con người mới có linh tính và tinh khí đó được tích trữ trong máu. Chỉ khi dùng tinh khí đó để chế tạo. một thanh kiếm thì thanh kiếm mới có linh khí, thậm chí nếu có thể dùng máu của người thân để tế đao thì sế rèn ra được thanh kiếm có linh tính cực mạnh.

Loại kiếm này được coi như thần khí.

Các tướng lĩnh thời cổ đại phát hiện ra rằng những chiến binh có được loại thần khí này thường có thể dựa vào lòng dũng cảm và kỹ năng chiến đấu của mình để xuyên thủng áo giáp của quân thù và giết chết hàng chục, thậm chí hàng trăm kẻ thù. Đồng thời, bọn họ đều được người đời tôn kính, khen ngợi.

Ở Hoa Hạ, những thanh kiếm nổi tiếng như Can Thương, Mạc Da và Ngô Câu đều được tạo ra thông qua việc hiến tế con người.

Nhiên liệu dùng cho luyện kim thời xưa là than củi, nhiệt độ cao nhất của ngọn lửa này vào khoảng 1100~1200 độ C, vượt quá nhiệt độ nóng chảy của đồng (800 độ ©). Tuy nhiên, nó chưa đạt tới nhiệt độ nóng chảy của sắt là 1535 độ C.

Tuy nhiên, trong cơ thể người có rất nhiều chất dễ cháy như protein, chất béo, một phần xương, v.v. Nếu ném một người vào lò nung, ngọn lửa vượt quá nhiệt độ nóng chảy của sắt sẽ được tạo ra.

Vì vậy, thời điểm một người nhảy vào lò đã định sẵn rằng có thể rèn ra một vũ khí xuất sắc.

Nhưng không phải tất cả vũ khí đều yêu cầu phải hiến tế con người.

Rốt cuộc, vũ khí của nhà Ngụy đã được Dịch Vô Lý cải tiến và có thể cực kỳ sắc bén mà không cần phải hy sinh con người.

Vũ khí cũng đang được sản xuất hàng loạt, nếu mỗi vũ khí hy sinh một người thì quá tàn nhẫn, hoàng đế đương nhiên sẽ không làm ra hành động tàn ác như: Vậy.

Vì vậy, thông thường thanh kiếm đầu tiên của lò luyện vũ khí, hoặc một vũ khí có ý nghĩa đặc biệt thì nhà Nguy mới tiếp nối truyền thống hiến tế người này.

Người sống bước vào lò nung nóng đến hàng nghìn độ, dù ý thức chỉ tỉnh táo trong vài giây cũng vô cùng đau đớn và đáng sợ, như thể đang ở địa ngục.

Gã giang hồ có kêu oan với hoàng đế cũng vô ích, gã vừa thừa nhận đã vô tình giết Văn Hàn.

Ngộ sát cũng là giết người. Hoàng đế đem gã ra tế đao là quá hợp lý rồi.

Bởi vì bất ngờ thẩm vấn gã giang hồ này nên tất cả văn võ bá quan đều còn ở đó, vẻ mặt đắc ý của Tiêu Lâm đã bị Thừa tướng chú ý.

Thông thường Nguy giám quốc đều lên triều, nhưng hôm nay ông ta đã xin nghỉ phép. Sau khi Tiêu Lâm phụng mệnh hoàng thượng đem gã giang hồ đi tế đao, Thừa tướng cũng rời cung. Nhưng ông ta không đi về nhà mà đi đến vương phủ của Ngụy giám quốc.

Tất cả các vương gia của nhà Ngụy đều không sống ở kinh thành và mỗi người đều có thái ấp riêng.

Chỉ có Nguy Thiên Thu vẫn còn ở kinh thành.

Thừa tướng toát mồ hôi lạnh, con gái ông ta gả cho Ngụy giám quốc, xét về bề phận thì ông ta là bố vợ, lại là Thừa tướng dưới một người trên vạn người. Thế nhưng, Thừa tướng lại có vẻ dè dặt và rất cung kính đối với Ngụy giám quốc: “Giám quốc, chúng ta đã tìm được cao nhân đã chỉ điểm cho Tân phủ”.

Một mỹ nữ xinh đẹp dịu dàng đang bóp chân cho Nguy Thiên Thu năm mươi tuổi, những đầu ngón tay mảnh khảnh cẩn thận xoa xoa những ngón chân phủ đầy da chết.

Nguy giám quốc nhiều năm luyện võ, bàn chân đầy vết chai. Bàn tay khéo léo của người đẹp nhẹ nhàng và cẩn thận loại bỏ những vết chai ở chân.

Tần Cối chết ở Tống phủ, điều đó khiến cho Ngụy Thiên Thu căng thẳng. Tân Cối không phải nhân vật quan trọng, quân cờ chết là chuyện thường tình.

Mấu chốt là thân phận của Tần Cối quá bí mật, ẩn giấu rất kỹ, một con cờ được cài cắm cẩn thận đến nỗi ông ta cho rằng không thể bị phát hiện giờ lại bị phát hiện. Làm sao Nguy giám quốc có thể không lo lắng được?

Tần phủ có thể phát hiện ra quân cờ hiểm thứ nhất này thì chắc chắn có thể phát hiện ra quân cờ hiểm thứ hail

Nếu không giết kẻ đang giúp đỡ nhà họ Tần, bản thân Nguy giám quốc sẽ gặp nguy hiểm! Cho nên phải cảnh giác! Loại bỏ mọi khả năng gián điệp bọn chúng dày công cài cắm bị phát hiện!

Bọn chúng sao có thể ngờ tới, cho dù có che đậy cẩn thận đến đâu, Tiêu Lâm chỉ cần nghe tên là biết.

"Kẻ nào đang giúp Tần phủ? Ai nói cho Tân phủ, thân phận của Tân Gối?" Ngụy Thiên Thu tức giận bẻ ngón tay kêu răng rắc!

"Bẩm Giám quốc” Thừa tướng cúi đầu:“Là... Dịch Quy".

"Ta biết ngay hậu duệ của Dịch Vô Lý chắc chắn không phải thứ tốt lành gì!” Ngụy Thiên Thu quát lên!

Nếu có Tiêu Lâm ở đây, hắn sẽ cười đau bụng, đám người vô dụng lúc nào cũng tự cho mình là đúng này!

"Hôm nay có chuyện xảy ra trong buổi thiết triều”. . Truyện Việt Nam

Sau đó, Thừa tướng đem chuyện Côn Ngô Các mở lò và Tiêu Lâm đem người tế đao thuật lại một lượt.

Dịch Quy và Tiêu Lâm hợp tác để tạo ra một thanh đao mới. Dịch Quy rất thân thiết với Tân phủ, y còn rất nhiều tiền và nắm được nhiều tin tức.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.