Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 255: Cứ như vậy đi



Phía bên kia, tuy rằng Tần Thanh Vi rất tức giận, nhưng vẫn coi Tần Tư Viễn là em trai, vẫn khắc chế đôi chút.

“Tư Viễn, chị sẽ nói rõ từ đầu tới cuối việc này cho cha, nói với em trước, để em chuẩn bị tinh thần thôi.”

Tần Tư Viễn cũng không phản đối: “Chị, em biết nên làm thế nào.”

Tần Thanh Vi nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại hỏi sang chuyện Cố Nam Thư: “Em định làm thế nào bây giờ?”

Tần Tư Viễn trầm mặc.

“Nghe chị khuyên một câu, cắt đứt đi. Hai đứa không thích hợp.”

“Chị cũng cảm thấy cô ấy không xứng với em à?”

“Không! Chị nói là không thích hợp, không liên quan tới xứng hay không xứng, chỉ là không thích hợp. Em biết đó, chị rất thích người nhà bọn họ. Dù là Cố Nam Sóc từng cứu Quang Lâm và Tiểu Ngạn, hay là Cố Nam Huyền Cố Nam Thư. Thậm chí, chị còn thường xuyên tiếp xúc với Cố Nam Thư, một năm qua, chị với cô ấy thường xuyên thư từ qua lại, có thể nói, chị đã tận mắt nhìn cô ấy thay đổi, trưởng thành từng bước một. Chị rất thưởng thức cô ấy. Trong lòng chị, để cô ấy làm em dâu mình, không có gì không tốt, nhưng…”

Tần Thanh Vi thở dài: “Nhưng mà gia đình như chúng ta, không thể hoàn toàn làm theo ý mình. Dì La dễ giải quyết, nhưng cha thì sao? Cha là người có nguyên tắc và điểm mấu chốt của mình. Ông ấy sẽ không làm ra chuyện như dì La làm với nhân nhân nhà mình, những sẽ không lạm dụng chức quyền, gậy đánh uyên ương. Nhưng ông ấy cũng sẽ không đồng ý cho em và Cố Nam Thư ở bên nhau. Cố Nam Thư không phù hợp với tiêu chuẩn chọn con dâu của ông ấy.”

Tần Tư Viễn hít sâu một hơi, tay nắm chặt ống nghe.

“Tư Viễn, tình cảm không được cha mẹ đồng ý và chúc phúc sẽ không hạnh phúc. Trong cái vòng luẩn quẩn này, cha đã coi như tiến bộ rồi. Ông ấy có thể đồng ý để em hai mươi chín tuổi vẫn chưa kết hôn, cũng có thể cho chúng ta tự lựa chọn đối tượng, nhưng lựa chọn này phải trong phạm vi nhất định. Ông ấy có thể không cần chúng ta lựa chọn người có khởi điểm như chúng ta, chọn người môn đăng hộ đối. Nhưng ít ra không thế kém quá xa, đặc biệt là Nam Thư từng có một đời chồng. Bây giờ hai đứa vừa mới bắt đầu, dừng lại vẫn còn kịp.”

Thấy bên kia không nói lời nào, Tần Thanh Vi lại nói tiếp: “Tư Viễn, em còn nhớ rõ sau chuyện Thẩm Tố Tâm, em đã nói gì không?”

Tần Tư Viễn há miệng thở dốc: “Nhớ rõ.”

Năm anh ta mười mấy tuổi từng có cuộc tình đầu tiên. Người nọ là bạn học cấp ba của anh ta. Đáng tiếc tình cảm vừa mới đ.â.m chồi đã bị mẹ anh ta phát hiện ra. Bà Tần lừa anh ta rời khỏi thủ đô, khi quay về, nhà gái đã gả chồng vì không chịu nổi áp lực.

Thẩm Tố Tâm là bạn gái thứ hai của anh ta. Cô ấy là lứa sinh viên đầu tiên sau khi quốc gia khôi phục thi đại học, gia cảnh bình thường, nhưng tích cực hướng về phía trước. Bọn họ quen biết nhau trong nhà một người bạn, em gái của người bạn kia là bạn học cùng lớp với Thẩm Tố Tâm.

Có vết xe đổ lần trước, lần này anh ta cẩn thận hơn, cố gắng che dấu mối tình này hai năm, cố gắng làm việc, ra sức giao tranh. Anh ta định sau khi làm được công trạng, chứng minh được năng lực của mình với cha mẹ, chứng minh mình không cần nhà vợ trợ giúp, mới thông báo cho cả nhà.

Đúng là anh ta đã thành công, sự nghiệp nhảy vọt, nhưng trong lúc anh ta tràn đầy vui sướng định dẫn Thẩm Tố Tâm về nhà ra mắt cha mẹ thì… Mẹ anh ta biết chuyện. Anh ta không ngờ, bản thân càng thành công, mẹ anh ta càng sợ Thẩm Tố Tâm sẽ hủy hoại tiền đồ của anh ta. Bà ta dùng lợi ích dụ dỗ, mua chuộc anh trai chị dâu và cha mẹ Thẩm Tố Tâm, để bọn họ tự đứng ra đính hôn cho con gái, còn kéo cả đối tượng tới trường học Thẩm Tố Tâm làm ầm ĩ.

Nhất thời tin đồn “Thẩm Tố Tâm bất hiếu”, “Thẩm Tố Tâm chê nghèo yêu giàu, bắt cá hai tay” “Thẩm Tố Tâm thấy người sang bắt quàng làm họ”… tung bay khắp nơi.

Tần Tư Viễn đứng ra giải thích, nhưng hiệu quả cực nhỏ, mới quyết định ra tay từ người nhà họ Thẩm. Mẹ anh ta có thể dùng lợi ích dụ dỗ, anh ta cũng có thể. Thậm chí anh ta còn có thể tra ra được chân tướng phía sau, lấy được chứng cứ. Nhưng anh ta không ngờ, chỉ một mưu kế của mẹ mình, đã kéo cả anh ta vào cuộc.

Khi anh ta đang cãi cọ với người nhà họ Thẩm, mẹ anh ta dắt theo một cô gái nói là vợ sắp cưới của anh ta tới gặp Thẩm Tố Tâm, đứng trước mặt mọi người chỉ trích Thẩm Tố Tâm phá hoại gia đình người khác.

Cuối cùng, đứng trước lời đồn đãi, cộng thêm thanh danh “Hồ ly tinh” “Kẻ thứ ba” “Không biết xấu hổ” …vân vân. Thẩm Tố Tâm không chịu nổi đả kích, trong cơn tức giận, để chứng minh trong sạch đã nhảy từ nhóc nhà xuống. Tính cách cương liệt cộng thêm thủ đoạn cực đoan, khiến người ta không kịp trở tay.

Điều đáng mừng duy nhất chính là, được đưa tới bệnh viện kịp thời, không mất mạng. Nhưng chuyện đã đến nước này, bọn họ đã không còn khả năng tiếp tục ở bên nhau. Mặc dù anh ta có chứng minh được bản thân chưa hề đính hôn, không có vợ sắp cưới. Nhưng căn bản vấn đề giữa bọn họ không nằm ở đó.

Cuối cùng, anh ta vẫn phải xin cha mình giúp đỡ, nhờ cha mình thay đổi hộ khẩu, thay đổi trường học cho Thẩm Tố Tâm, cắt đứt quan hệ với gia đình kia, cuộc sống mới lại lần nữa được yên bình.

Khi đó, anh ta nản lòng thoái chí, từng nói với Tần Thanh Vi: “Em không muốn làm theo sắp đặt của mẹ mình, đem hôn nhân ra giao dịch. Nếu không tìm thấy người con gái nào cả hai bên đều vừa lòng, khả năng cả đời này em sẽ không kết hôn, miễn gieo tai họa cho con gái nhà người khác.”

Nhắc lại chuyện xưa, ký ức trong quá khứ ùa về mãnh liệt, cổ họng Tần Tư Viễn run rấy, nhất thời không biết nên nói gì.

Mấy năm trước, đúng là anh ta từng nghĩ như vậy. Mấy năm qua, anh ta cũng làm như vậy. Mãi cho tới khi gặp được Cố Nam Thư.

Tình cảm là thứ đôi khi con người hoàn toàn không thể khống chế nổi. Anh ta thích, nên muốn dùng hết khả năng tranh thủ.

Anh ta cảm thấy bản thân đã không còn là cậu nhóc năm đó, cánh chim đã cứng rồi, anh ta có thể làm tốt hơn so với năm đó nhiều, anh ta có thể bảo vệ được Cố Nam Thư…

Nhưng sự thật chứng minh, anh ta vẫn chưa mạnh mẽ như những gì mình nghĩ. Lời Tần Thanh Vi nói, đã khơi dậy ký ức chôn sâu trong lòng anh ta không dám đối mặt, bày ra chói lọi trước mặt anh ta.

Anh ta không có bản lĩnh ép được mẹ mình, cũng không thắng nổi cha anh ta.

Cha sẽ không chấp nhận Cố Nam Thư.

Tần Thanh Vi vô cùng bất đắc dĩ, lại có chút đau lòng, nhưng nên nói vẫn phải nói: “Tư Viễn, chấm dứt đi. Như vậy tốt cả cho em, tốt cả cho Nam Thư. Nam Thư là cô gái tốt, cô ấy đã từng trải qua một cuộc hôn nhân bất hạnh, đừng để cô ấy phải chịu thêm lần nữa.”

Tần Tư Viễn há miệng thở dốc, gian nan nói: “Em…… Em biết rồi.”

Đến giây phút này, anh ta không thể không thừa nhận, Cố Nam Thư gả cho người khác, sẽ hạnh phúc hơn gả cho anh ta.

Cứ… Cứ như vậy đi!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.