“Nghe lời ông nói, con người Lưu Đại Đệ có vẻ sẽ không cẩn thận được như vậy.”
Kỹ sư Nghiêm nhíu mày: “Không phải Lý Thủ Nghĩa sao? Lý Thủ Nghĩa mới mở xưởng, vẫn làm nghề cũ, cũng sản xuất đồ chơi.”
“Ông làm việc dưới trướng Lý Thủ Nghĩa ba năm, cảm thấy đối phương là người thế nào?”
Kỹ sư Nghiêm sửng sốt, lâm vào trầm tư.
Cố Nam Sóc tự mình trả lời: “Tôi tiếp xúc với Lý Thủ Nghĩa không tính nhiều, nhưng theo hiểu biết của tôi về ông ta, ông ta sẽ không làm ra chuyện kiểu này.”
“Đúng là không giống phong cách làm việc của Lý Thủ Nghĩa. Vậy thì là ai?” Kỹ sư Nghiêm cũng nghi hoặc theo.
Về điểm này, thật ra Cố Nam Sóc không sốt ruột. Hắn vung vẩy mấy tờ bản thảo thiết kế trong tay: “Biết vì sao tạm thời tôi không có dự định chế tạo mấy thứ trên bản thiết kế này, nhưng lại thả tin tức ra khắp nhà xưởng trước hay không?”
“Không phải vì để mọi người yên tâm sao?” Trên đầu Kỹ sư Nghiêm đầy dấu chấm hỏi.
Lần trước khi mấy xưởng đồ chơi kia phỏng chế đồ chơi nhà bọn họ, lao vào cuộc chiến về giá, tình hình tiêu thụ của Nam Lân đình chỉ hơn hai mươi ngày, công nhân trong xưởng đều lo lắng. Tuy rằng bọn họ đã sản xuất ra món đồ chơi mới, nhưng ai biết sau này ông chủ có còn thiết kế nào khác có thể cứu vãn cục diện hay không? Thả ra tin tức trong tay mình còn vài bản thiết kế khác trong xưởng, cũng dễ ổn định lòng người hơn.
Cho dù nói dối, vẫn có tác dụng.
Cố Nam Sóc lại hỏi: “Biết vì sao mấy ngày nay tôi và phó tổng giám đốc Lương đều ở lại văn phòng không về nhà không? Việc chúng tôi qua đêm ở văn phòng, ngay cả bảo vệ cũng không biết.”
Kỹ sư Nghiêm chấn động, nháy mắt lập tức trợn trừng: “Cậu… Nói vậy là các cậu cố ý?”
“Chuyện vài ngày trước ồn ào huyên náo như vậy, mấy xưởng đồ chơi kia đều tổn thất không nhỏ, tôi cũng không dám phỏng đoán lòng người theo chiều hướng quá tốt. Ai biết trong số bọn họ, có người nào vì trong lòng ôm tức giận, sẽ giở ám chiêu với tôi hay không? Tôi không thể ngày nào cũng đề phòng được, chỉ có đạo lý ngàn ngày làm tặc, nào có đạo lý ngàn ngày phòng cướp?”
Kỹ sư Nghiêm hít sâu một hơi, chẳng trách trong cuộc họp toàn xưởng lần trước, Cố Nam Sóc lại nhấn mạnh tầm quan trọng của bản thảo thiết kế như vậy, hắn còn nói đồ chơi thiết kế lần này mới lạ hơn trước kia rất nhiều, nhưng tới cuối cùng lại nói tạm thời để đó đợi ngày sau thả ra chiêu lớn, trước mắt sẽ không đưa vào sản xuất.
Tin tức này truyền ra, có nhà ai là không muốn cướp được mấy bản thiết kế kia? Nếu thành công chế tạo ra được trước Nam Lân, chiếm lĩnh thị trường trước, chiêu lớn Cố Nam Sóc chuẩn bị sẽ biến hành d.a.o nhọn tự đ.â.m mình. Như vậy, vừa chiếm được lợi ích, vừa trả được mối thù, một công đôi việc.
Nhưng mà ai có thể nghĩ đến, hóa ra Cố Nam Sóc cố ý nói như vậy.
Đây đâu phải bản thiết kế tốt đẹp gì, rõ ràng là mồi câu Cố Nam Sóc ném ra mà. Đáng tiếc ông ta ngu xuẩn, tình nguyện làm con cá mắc câu.
“Nếu hồ ly đã lộ ra cái đuôi của nó, vậy thì chúng ta phải lôi nó ra ánh sáng, nhìn rõ xem nó là ai…”
Ngón tay Cố Nam Sóc gõ nhẹ lên bàn, khóe miệng cong lên: “Kỹ sư Nghiêm, tôi có thể không truy cứu chuyện đêm nay, nhưng ông phải giúp tôi một việc mới được.”
********
Kỹ sư Nghiêm gặp mặt Lưu Đại Đệ ở địa điểm hai người đã hẹn trước.
“Tôi đã lấy được bản thảo thiết kế rồi.”
Lưu Đại Đệ mừng rỡ: “Mau đưa tôi!”
Kỹ sư Nghiêm không d.a.o động: “Tôi muốn gặp người mua!”
“Tôi chính là người mua!”
Kỹ sư Nghiêm lắc đầu: “Chúng ta quen biết nhau cũng nhiều năm rồi, tôi còn không hiểu cậu sao? Chúng ta đi thẳng vào vấn đề nhé, giấu diếm cũng không ý nghĩa gì. Ai bảo cậu tới tìm tôi mua bản thiết kế? Mang tôi đi gặp người đó.”
Mặt Lưu Đại Đệ nhăn lại: “Ông có ý gì?”
“Năm tờ bản thảo thiết kế, mỗi tờ đều có thể tạo ra sản phẩm gây tiếng vang lớn trên thị trường. Tôi đã xem qua rồi, Cố Nam Sóc không hề khoa trương, mấy bản thiết kế này, tốt hơn mấy bản thiết kế trước kia không chỉ một tí một tẹo. Trước đây xe đồ chơi, s.ú.n.g giả, con quay… Bán thế nào, trong lòng cậu hiểu rõ. Chỉ cần lấy được mấy bản thiết kế này, lợi nhuận nó mang tới có thể lên tới hàng vạn. Cậu chỉ cho tôi năm trăm đồng, muốn lừa ai chứ? Tôi muốn gặp người mua chân chính, tự mình thương lượng với đối phương.”
Kỹ sư Nghiêm liếc mắt nhìn Lưu Đại Đệ: “Yên tâm, nếu thành công, tuyệt đối không thiếu phần của cậu.”
Thiếu chút nữa Lưu Đại Đệ đã tức chết: “Ông không tin tôi hả? Cảm thấy tôi đứng giữa kiếm chác được nhiều hơn ông à?”
Kỹ sư Nghiêm không đáp, xem như cam chịu.
Mẹ kiếp!
Lưu Đại Đệ tức đến mức dậm chân.
Kỹ sư Nghiêm vẫn bình tĩnh như cũ: “Nếu cậu không quyết định được, có thể đi hỏi người mua đứng sau lưng một chút. Đương nhiên, nếu đối phương không muốn cũng không sao, còn nhiều người ở Bằng Thành muốn mua bản thiết kế này lắm, cũng có nhiều người trả nổi tiền.”
“Ông! Ông đừng quên, kế hoạch là tôi đưa ra, người dạy ông mở khóa cũng dô tôi tìm tới. Nếu không có tôi, ông cho rằng ông có thể thuận lợi vào được văn phòng, trộm được bản thiết kế sao?”
“Cho nên tôi mới nói, sau khi thành công sẽ không thiếu phần của cậu.”