Thời gian trôi qua rất nhanh, thoắt cái đã tới tháng sáu.
Cố Nam Sóc lại tới Bằng Thành một chuyến. Thứ nhất hắn muốn nhờ ông chủ Trần giúp đỡ, để ý giúp hắn xem có nơi nào bán máy móc giá rẻ hay không, sau này mở xưởng sẽ dùng tới.
Thứ hai hắn phải tới Phong Hoa đưa bản thiết kế quý này. Dựa theo yêu cầu của Tôn Khải Nghĩa, tổng cộng có tất cả năm bản thảo thiết kế, ngoài một bản giá ổn định ra, bốn bản còn lại đều là sản phẩm cao cấp. Sau khi đưa bản thảo xong, trong túi hắn lại có thêm chín ngàn đồng.
Sau khi trở lại Nguyên Hoa, Cố Nam Sóc nghỉ ngơi một khoảng thời gian, ngoài hợp tác với Vinh Đạt, dạy dỗ ba đồ đệ ra, những việc khác gần như đều mặc kệ.
Hắn đang đợi, đợi tới ngày xé tờ lịch đầu tiên của tháng bảy, trên đó bị vạch rất nhiều đường vòng.
Chính là tử kiếp của hắn.
Hắn từng lật tiểu thuyết rất nhiều lần. Trong nguyên tác chỉ nhắc tới hắn c.h.ế.t vào tháng 7 năm 1983, lại chưa từng nhắc tới cụ thể là ngày nào. Hắn không thể cả tháng đều trốn trong nhà không ra khỏi cửa, vẫn phải sống bình thường chứ. Hơn nữa có một số việc, không phải trốn trong nhà là có thể tránh được.
Nếu tất cả đều phát triển như trong tiểu thuyết, vậy thì dễ làm rồi. Hắn chỉ cần không chạy đi cứu người là được, chỉ sợ cốt truyện có biến hóa, dù hắn có làm gì, việc phải tới vẫn sẽ tới, cùng lắm là đổi sang phưng thức khác, ví dụ như vị thiếu gia họ Nguyên kia không xuất hiện, lại đổi sang thiếu gia họ Trương. Hoặc có thể là, thay vì c.h.ế.t dưới đao kiểm lại đổi sang c.h.ế.t bởi lũ lụt. Với tình huống này, dù hắn ngốc cả tháng trong nhà, trời vẫn có thể giáng tai họa bất ngờ.
Đương nhiên, Cố Nam Sóc không cảm thấy mọi chuyện sẽ phát triển tới nước này, dù sao nhìn từ vài chuyện từng phát sinh trong quá khứ là biết, cốt truyện có thể thay đổi. Nhưng để phòng ngừa bất cứ biến cố nào, hắn vẫn phải đưa ra phỏng đoán xấu nhất. Hắn đã viết di thư, cũng để lại đủ tiền tài cho người nhà, cũng nói rõ tình hình hợp tác với mấy đối tượng hợp tác của mình, cũng để lại phương án giải quyết tốt hậu quả đối với công việc hợp tác chưa hoàn thành, cũng nói rõ mạng lưới quan hệ nào có thể dùng, điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất, chính là bảo Cố Nam Thư mang cả nhà chuyển đi nơi khác, cách Cố Kiều càng xa càng tốt.
Sắp xếp xong tất cả, Cố Nam Sóc bỏ tất cả đồ vào trong ngăn kéo khóa chặt lại. Nếu tránh được tử kiếp, hắn sẽ tự mình tiêu hủy mấy thứ này, nếu không tránh được, khi người nhà dọn dẹp đồ đạc hắn để lại sẽ phát hiện ra. Việc có thể làm đều đã làm, Cố Nam Sóc không cố tình trốn tránh, vẫn tiếp tục sinh hoạt như ngày thường.
Mùng chín tháng bảy, đúng vào cuối tuần.
Hôm nay, Diệp Thành Đức đã hoàn thành bước xây dựng hạng mục công trình chính phủ, đợi sau khi xây dựng xong là có thể tiến hành trang hoàng bên trong. Đúng vào lúc này, dựa theo phương án trước đó Cố Nam Sóc đưa cho, ông ấy lại nhận được một hạng mục trang hoàng nhà cửa cho đơn vị khác, cộng thêm dạo này tiến độ học tập của Diệp Anh, Diệp Hùng và Lương Chấn Bang vô cùng khả quan, Diệp Thành Đức vui mừng bèn mở một bàn tiệc rượu ở nhà.
Cố Nam Sóc nhận lời mời tới uống rượu, bị Diệp Thành Đức lôi kéo tâm sự suốt vài tiếng đồng hồ, khi ra về đã là bốn giờ chiều. Thấy thời gian còn sớm, đường về nhà cũng không xa, Cố Nam Sóc định đi bộ về nhà, tiện thể hóng gió giải rượu luôn.
Đường về nhà đi qua một cánh rừng rậm, cây xanh rợp bóng, gióng lạnh thổi đến khiến cả người vô cùng sảng khoái, nào ngờ giữa rừng cây tươi tốt đó lại sắp diễn ra cảnh tượng nguy hiểm kinh tâm động phách, còn Cố Nam Sóc đang ôm tâm trạng vui vẻ ngâm nga câu hát, vẫn chưa biết gì cả, dù có phát hiện ra cũng không sao, bởi vì hắn hoàn toàn không có ý định đi sâu vào trong rừng.
Phía bên kia, ở một góc hắn không nhìn thấy, Cố Kiều ngồi xổm sau gốc cây, tay nắm chặt thành nắm đấm, sắc mặt căng thẳng.
“Ký chủ, hệ thống kiến nghị ký chủ mau chóng rời khỏi nơi nguy hiểm này, để tránh bị lan đến.”
Cố Kiều lắc đầu. Không được. Cô ta phải bỏ ra hơn một tháng, cuối cùng mới công lược được bạn học nam kia, thu được đủ điểm năng lượng mua được thẻ đạo cụ, bây giờ chỉ còn thiếu một cơ hội mà thôi.
Cô ta quan sát Cố Nam Sóc rất lâu rồi, mấy ngày nay, hắn chỉ qua lại giữa nhà họ Diệp và nhà họ Cố, ngoài ra ngay cả Dĩ Nam hắn cũng ít đi chứ đừng nói đặt chân tới nơi khác.
Cô ta cũng đã xem xét rất lâu, kiên nhẫn chờ đợi nhiều lần, chờ cơ hội nguy hiểm kéo đến. Vất vả lắm mới chờ được tới ngày hôm nay, thời cơ cô ta mong chờ đã tới, sao cô ta có thể ra về?
“Hệ thống, chuẩn bị thả thẻ đạo cụ. Nhân vật chỉ định: Cố Nam Sóc.”
“Ký chủ chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn!”
“Được! Hệ thống nhắc nhở ký chủ thêm lần nữa, xác suất thành công của thẻ đạo cụ đều là 50%, mục tiêu tạo thành tính thương tổn càng nhỏ, xác suất thành công càng cao, tính thương tổn càng lớn, xác suất thành công càng thấp.”
Cố Kiều cười nhạo: “Ta rất rõ điểm này, nếu không vì sao ta phải chờ đợi tới bây giờ? Ngươi không hiểu, có những chuyện xảy ra ở thời điểm khác nhau, địa điểm khác nhau, sẽ tạo ra hậu quả khác nhau. Ví dụ như, ta chỉ khiến Cố Nam Sóc té ngã, nhưng nếu địa điểm và thời gian hắn té ngã, trùng hợp có một chiếc xe chạy qua đó thì sao? Chuyện này không liên qua tới ta, đúng không?”
“Đúng vậy! Chỉ cần sự việc ký chủ xác định lên Cố Nam Sóc không phải bị xe đâm, mà là Cố Nam Sóc té ngã. Như vậy thẻ đạo cụ cũng chỉ tính xác suất theo tỉ lệ té ngã thành công, còn chuyện sảy ra sau đó sẽ không tính bên trong.”