Đúng lúc này tổng giám đốc bước vào phòng, thì ra anh và tổng giám đốc Lý đã bàn xong công việc. Anh nhìn thấy nét mặt khổ sở của Song Nhi, nhất thời đã hiểu rõ mọi chuyện, dịu dàng hôn lên má cô, anh nói: “Song Nhi, anh kiểm tra cổ tử cung của em đã.” Đã mở được ba ngón tay, anh biết là vẫn chưa tới lúc. Sau khi lập tức giúp cô thay một chiếc quần tất đen dự phòng, anh nhẹ nhàng hôn lên cái bụng bầu đã trĩu xuống rất thấp của cô: “Em chưa sinh đâu. Theo anh tới cuộc họp thường kỳ nào, họp xong anh đưa em đi bệnh viện.” Nói rồi, anh kéo Song Nhi đang khổ sở vật lộn với những cơn đau ra khỏi phòng nghỉ.