“Ôn Oanh luôn là một cô gái giả thiện lương, để cố tình lăng xê hay là quyết tâm chuyển hình?”
Sáng sớm mở TV lên, tin tức giải trí chính là mạnh bạo như vậy.
Trước đó vài ngày người đại diện của cô đem tới một kịch bản, cô đã xem qua đại khái một lần sau đó lập tức liền đồng ý diễn, kịch bản tốt, đoàn chế tác tốt, đạo diễn tốt, biên kịch cũng tốt luôn, cô không lý do gì để không đồng ý chứ.
Theo như người đại diện nói lần này là đạo diễn tự mình gọi điện thoại cho cô, chỉ tên nói muốn cô Ôn Oanh tới diễn vai nữ chính nhất phiên, nghe nói là bị kỹ thuật diễn xuất bùng nổ của Ôn Oanh cô thuyết phục, bởi vậy kịch bản vừa ra lò ông ấy lập tức gọi điện thoại tới đây.
“Em đặc biệt muốn biết, đạo diễn là bị kỹ thuật diễn xuất trong bộ phim nào của em thuyết phục?” Cô còn đang đắp mặt nạ, môi chỉ có thể hơi hơi động nhẹ, phát ra thanh âm cũng ồm ồm.
Bên kia điện thoại Vương Đan Hiểu đang vô cùng kích động: “Nghe nói đạo diễn ngày nọ ở trên TV xem em diễn xuất, cảm thấy em diễn cái vai nữ phản diện kia thật là làm người khác hận đến ngứa răng, vì thế tìm tất cả tác phẩm của em từ khi xuất đạo đến nay để nghiên cứu, ông ấy nói ông ấy đã lâu không thấy một nữ diễn viên có thể diễn vai phản diện khiến ổng muốn bay lại tát cho hai cái.
Đến tên bộ phim cũng không cần nhớ nữa nó chính là một bộ siêu cấp máu chó, thật không biết năm đó Quảng Điện* làm sao mà xét duyệt bộ phim qua được…… Bộ phim truyền hình này thuộc đề tài ân oán hào môn tại thời điểm đó rất được hoan nghênh nên cô liền thuận thế quay một bộ, cô đóng vai phụ một cô gái bạch liê hoa bề ngoài cao quý bên trong tâm lý vặn vẹo biến thái, vì để được đến với nam chính không từ thủ đoạn thậm chí còn dùng dao gọt trái cây rạch mặt nữ chính. Lúc đó, sau khi diễn xong Ôn Oanh có một đoạn thời gian dài bị bóng ma tâm lý, nhưng cũng không gì đáng trách, đây là bộ phim truyền hình giúp cô thu về một giải thưởng bách hoa vô cùng có trọng lượng trong giới, làm cho con đường diễn xuất của cô bởi vậy mà ngày càng thuận lợi.
Quảng điện*: cục kiểm duyệt phim ảnh của Trung Quốc
Nhưng từ khi cô diễn vai đó về sau, kịch bản tìm tới cô đều không có nhân vật gì tốt.
Vậy cũng được đi, không sao cả, cô tin tưởng 100% fans cô yêu thích chính là con người của mình.
Thuận tiện nhắc tới hội hậu viện có khẩu hiệu là “Người phụ nữ xấu xa kia chúng tôi yêu chị muốn chết moah moah ~”.
Thật mệt tim.
“Em nhớ rõ thời điểm em xuất đạo con đường đã định không phải cái này……” Ôn Oanh có chút u buồn “Rõ ràng là con đường cô gái nhỏ hồn nhiên vô tư mà.”
" Em xác định cái vai diễn nằm vùng ngôi sao Nhật Bản dựa bản lãnh và nhan sắc đoạt được tình báo Trung Quốc thì hồn nhiên sao?" Vương Đan Hiểu đi theo cô nhiều năm như vậy, cô diễn vai nào thì người đại diện này đều biết rõ.
Trên TV còn đang chiếu tin tức về bộ phim truyền hình mà cô diễn đó, kịch bản bộ phim truyền hình này còn chưa viết xong không có viết xong mà độ chú ý lại rất cao, Ôn Oanh tuy rằng là nữ minh tinh đang nổi nhưng so với loại phim chính kịch này mà nói cô còn chưa với tới cho nên bộ phim truyền hình này khi nghe nói đến cô thiệt sự không thể tưởng tượng được, hiện tại cô muốn lấy được kịch bản này, tất nhiên là phải toàn lực ứng phó đem vai diễn hoàn thành tốt.
MC trong TV còn đang suy đoán nam chính và nam phụ là do ai diễn, Vương Đan Hiểu ở bên kia điện thoại cũng đang xem tin tức này, vì thế thuận miệng hỏi: “Nữ chính, em hy vọng ai sẽ diễn nam chính nam chủ?”
“Sao cũng được, đương nhiên là em hy vọng là một người siêu cấp đại bài đến diễn là tốt nhất, đặc biệt là loại nam thần cổ trang á……” Ôn Oanh thật ra cũng không để ý lắm, trong lòng chỉ hy vọng là một vị tiền bối diễn, có thể giúp đỡ cô học tập thêm là được.
MC trong TV giống như cũng nghĩ như vậy, nói ra mấy nam diễn viên cô vừa thấy thật đúng là loại mỹ nam cổ trang, thậm chí là có một tiểu thịt tươi hai năm gần đây đặc biệt nổi tiếng, Ôn Oanh tuy rằng tuổi vẫn còn trẻ, nhưng nói đến lí lịch thì lại là tiền bối của mấy tiểu thịt tươi, thật ra cô cũng rất chờ mong thấy được màn tiếp ứng đặc biệt của nhóm fans chị gái, fans mama.
“Tuy rằng nói bộ phim truyền hình này nội dung kịch bản, đội sản xuất tạm thời còn chưa công bố, nhưng vừa thấy nhân vật này thì liền khẳng định sẽ là mỹ nhân giang sơn, phúc lợi nhiều đến không thể nhiều hơn, đạo diễn Lưu Khúc Giang cũng có ý nam chính nam phụ của bộ phim sẽ được tuyên bố bỏ phiếu trên mạng, đã đủ tôn trọng ý kiến của mọi người chưa. Nếu số phiếu cao thì sẽ có khả năng diễn bộ phim này, có phải rất hấp dẫn không, trước mắt chúng ta chỉ có thể đi bỏ phiếu thôi~” MC hưng phấn nói, màn hình tiếp theo liền biến thành một tấm ảnh của minh tinh soái ca.
“Đứng nhất là Lâm Tự Ngôn, quả thực không thể chờ đợi nữa a……” Lâm Tự Ngôn nam thần cổ trang trong giới, có thể nói bất kể là phim cổ trang hay phim hiện đại đều đẹp trai, anh cùng với ba nghệ sĩ khác ở các diễn đàn lớn có danh là “Cổ trang tứ mỹ”. Xuất đạo nhiều năm như vậy, không hề có tai tiếng, phim truyền hình hay điện ảnh chỉ cần anh tham gia diễn thì thực tích đều rất không tệ, bởi vậy anh cũng là khách quen của các giải thưởng lớn. Có người ở giới giải trí thống kê, Lâm Tự Ngôn là một trong số ít người được người trong và ngoài giới đánh giá cao.
Nhìn trên màn hình khuôn mặt Lâm Tự Ngôn thanh tuấn nho nhã, Ôn Oanh chỉ muốn cùng anh đối diễn không cần nói đến học tập cái gì nữa, đây đã là phúc lợi tràn đầy rồi a.
Dù sao cũng là người lấy được vài cái giải ảnh đế vinh dự rồi đó.
“Gần đây em ở nhà nghiên cứu kịch bản cho tốt đi, thời gian này trừ bỏ mấy cái hoạt động thương hiệu không có lịch trình khác, vừa lúc em cũng có thể nghỉ ngơi.” Vương Đan Hiểu nói xong liền tắt máy.
Ôn Oanh tắt TV sau đó liền mở notebook ra, sau đó ở trên trang web tìm kiếm chữ “Sơn” phía dưới từng hàng đề cử liền được đưa ra, xem ra nhân khí thật sự rất cao.
Đăng nhập Weibo, lần gần nhất đăng bài đã là nửa tháng trước, khi đó vai diễn của cô vẫn còn ở trạng thái bảo mật tam thời không thể công khai với bên ngoài, cho nên cô lúc ấy cũng không thể đăng bài về phim truyền hình đó được. Cái Weibo này vốn là nhiều hơn 8000 bình luận, hiện tại vừa nhìn, bình luận đã vọt tới hơn 3 vạn, cô click mở bình luận, thế nhưng tất cả đều là như vầy:
Ôn Oanh v: Lịch trình gần nhất hủy bỏ, làm tui có thể nghỉ ngơi nghỉ ngơi. [ cười trộm ]/[ cười trộm ]/[ cười trộm ]/
“Nữ vương a chị còn nghỉ ngơi cái gì a a a, mau đi theo đạo diễn mãnh liệt yêu cầu Lâm đại thần diễn đi a a a a [ cười khóc ]/[ cười khóc ]/”
“Nữ vương đại nhân rốt cuộc cũng diễn chính vai nữ thiện lương, rải hoa chúc mừng ~~~”
“Mãnh liệt yêu cầu nữ vương cùng đại thần lập CP, giá trị nhan sắc cao đến đọt cây [ cười trộm ]/[ cười trộm ]/”
“Nữ vương đại nhân xông lên! ~~”
“Nữ vương đại nhân bộ phim truyền hình này muốn nhận thầu cả nam chủ và nam phụ sao [ cười xấu xa ]/”
Cô chọn một ít bình luận thú vị trả lời, sau đó dùng nick phụ vote cho Lâm Tự Ngôn một phiếu. Lâm Tự Ngôn cũng coi như tiền bối ở giới giải trí, nhiều năm như vậy cơ hồ không thấy anh ấy có tin đồn gì, Ôn Oanh vào thời đại học và những người xung quanh cô đều rất mê luyến Lâm Tự Ngôn, có một đoạn thời gian cô đem Lâm Tự Ngôn tôn lên làm nam thần, lúc này có cơ hội nam thần năm đó sùng bái diễn chung, cớ sao mà phải bỏ qua.
Đạo diễn Lưu Khúc Giang lúc này cũng gửi cho cô một tin nhắn: “Ôn Oanh, cô cảm thấy nam chính nên chọn ai?”
Khó có khi được đạo diễn hỏi ý kiến đó. Cô khách quan phân tích một chút, lúc sau liền nói dựa theo yêu thích thì cô vẫn hy vọng diễn cùng Lâm Tự Ngôn.
Vòng tuyển trọn này oanh oanh liệt liệt tiến hành một tháng, rốt cuộc toàn bộ nhân vật cũng được ấn định
Nói đơn giản đây chính là câu chuyện tình yêu thời kì Nam Bắc, nữ chính dựa vào năng lực chính trị cường đại lo việc hai quốc gia Bắc Chu và Bắc Tề một cách chu toàn, cũng có một tình yêu hoàn mĩ cùng một người đàn ông ưu tú. Cho nên bộ phim này lúc định ra nữ chính là Ôn Oanh, ở trên mạng có không ít người chế giễu nhưng suy nghĩ kĩ thì loại nhân vật bàn tay vàng như vậy, bất luận là nữ minh tinh nào tới diễn đều sẽ bị mắng điên cuồng. Ôn Oanh nghĩ như vậy, trong lòng cũng dễ chịu chút.
Hôm nay phải đi chụp ảnh tạo hình, tiếng tăm trên mạng càng ngày càng cao, bên chế tác cũng không thể không nhanh chóng bắt tay vào chế tác phim, các vai diễn đều được xác định, mấy vai chính lập tức phải đi chụp ảnh tạo hình.
Ôn Oanh là nữ chính, trong đó tạo hình rất nhiều, chỉ riêng quần áo cũng có hơn 20 bộ, nhà tạo hình cố ý căn vào khí chất cá nhân của Ôn Oanh mà thiết kế trang phục và kiểu tóc cho cô, làm Ôn Oanh thử tạo hình đầu tiên cũng hóa trang mất bốn giờ đồng hồ.
Lúc Ôn Oanh mặc xong quần áo, chậm rãi đi ra khỏi phòng thử đồ, mọi người giống như đều bị lóa mắt.
Thật là, quá xinh đẹp!
Tướng mạo của Ôn Oanh rất xuất sắc, mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, một đôi mắt đào hoa lớn mang vẻ mị hoặc, môi anh đào nhỏ lúc này thoa màu hồng đào kiều diễm ướt át, trên người mặc áo váy tím đậm càng có vẻ khí chất cao quý, không thể xâm phạm.
Lúc này các diễn viên khác cũng đã thay trang phục xong
Thật sự là thị giác rất sướng, nam chính là đạo diễn tốn một số tiền lớn mời đến, nam chính nam phụ liền mời đủ “Cổ trang tứ mỹ” Lâm Tự Ngôn, Nghiêm Lạc An, Gì Càn Dư, Kiều Văn Dịch. Nữ phụ càng là một người lại đẹp hơn một người, làm Ôn Oanh không nghĩ tới chính là, trong đó còn có con cưng thảm đỏ gần đây Lục Nhã và ngôi sao một đường đi lên Ngôn Nhan Chi.
Ôn Oanh vô cùng xấu hổ, những đại bài này toàn bộ đều đảm nhân làm vai phụ cho cô, cô có chút không ổn a. Trợ lý thấy Ôn Oanh có chút ngây ngốc, liền biết cô suy nghĩ cái gì, đi đến bên người cô lặng lẽ thì thầm: “Này chỉ là diễn viên chủ yếu thôi, còn có rất nhiều diễn viên gạo cội còn chưa đến, Ôn tỷ chị thật là có phúc.”
Ở đây Ôn Oanh chỉ cùng Nghiêm Lạc An và Kiều Văn Dịch từng hợp tác, còn lại đều là đụng mặt ở trên thảm đỏ hoặc là chơi gameshow hoặc ở trên Weibo tương tác, tuy rằng trước khi chụp ảnh đã chào hỏi qua, nhưng rốt cuộc là cũng không phải thân thiết, cô cũng không thể đi bắt chuyện với người ta, sau đó lại thấy Nghiêm Lạc An hướng cô nháy nháy mắt, không nhịn được bật cười, trong lòng lại thả lỏng một chút. Lúc này đạo diễn đi đến, nhìn đến mỗi bước đều là tuấn nam mỹ nữ, cũng không thể không cảm thán: “ Thế này thì khán giả còn xem TV gì nữa, toàn bộ đều nhìn chằm chằm mặt mấy người thôi.”
Đầu tiên chụp chính là tạo hình nam chính và nữ chính, lần này sở dĩ sắp xếp tất cả nhân viên chủ yếu lại với nhau trừ việc chụp tạo hình thì còn chụp ảnh cốt truyện, như vậy cũng sẽ gợi lên lòng hiếu kì của người xem, làm cho độ chú ý của bộ phim tăng cao thêm một chút. Ôn Oanh đối với các diễn viên khác không thể nói là quá quá xa lạ, chỉ có Lâm Tự Ngôn bởi vì lịch trình dày đặc, đừng nói đến gặp mặt, gửi một tin nhắn thôi cũng không có trả lời, cô và Lâm Tự Ngôn có thể nói là không có tiếp xúc gì, nói vài câu cũng chưa hề có.
Lúc cô cùng Lâm Tự Ngôn chụp xong ảnh tạo hình riêng, liền phải cùng nhau chụp ảnh nam nữ chính, cô hơi khẩn trương đi đến bên cạnh Lâm Tự Ngôn, lễ phép chào hỏi: “Xin chào Lâm lão sư, em là Ôn Oanh.”
Lâm Tự Ngôn cười ôn hòa: “Chào em, tôi lúc trước có xem qua phim của em, diễn xuất rất xuất sắc, tôi rất chờ mong lần hợp tác này.”
Thấy Lâm Tự Ngôn nói lời khách sáo như vậy, Ôn Oanh cũng không có gì để nói tiếp.
Nam chính Vũ Văn Hi cùng nữ chính Tô Nhược Chiêu có quan hệ vừa là địch vừa bạn quan, chính là chán ghét lẫn nhau rồi lại thưởng thức lẫn nhau quan hệ mâu thuẫn như vậy gần đây rất được người xem hoan nghênh, so với nam nữ chính phong hoa tuyết nguyệt, thì người xem càng có thiên hướng nghiêng về loại hoan hỉ oan gia, biết rõ đối phương là kẻ thù nhưng lại không nhịn được nảy sinh tình yêu.
Đương nhiên cũng rất thách thức kỹ thuật diễn, nhiếp ảnh gia yêu cầu bọn họ đưa lưng về phía bối cảnh xung quanh, Ôn Oanh nghĩ nếu vừa là địch vừa là bạn, liền dứt khoát đem cơ thể toàn bộ đưa lưng về phía Lâm Tự Ngôn, mà ánh mắt lại không tự giác hướng về phía sau lưng, Lâm Tự Ngôn kĩ thuật diễn trải qua so với Ôn Oanh nhiều hơn rất rất nhiều, Ôn Oanh nghĩ được như vậy anh cũng tự nhiên phối hợp. Một bộ ảnh được chụp xong, hầu như là không có tạm dừng gì, nhiếp ảnh gia cũng chụp rất sướng.
Bộ ảnh kế tiếp tương đối khiến người khác mơ màng. Nhiếp ảnh gia yêu cầu nam nữ chính làm ra động tác hôn môi nhưng thật thì không hôn đến, như vậy đã có thể xây dựng ra không khí hường phấn lại có thể gợi lên cảm xúc người xem.