Tiền thiếu phu nhân nguyện ý dùng mấy trăm vạn để mua một gốc cây hoa lan này.
Mà giới thiệu một vị ảo thuật gia, từ lý luận mà nói cũng không đáng giá.
Bởi vì giới thiệu được không đại biểu có thể thành công, nói khó nghe, chính là lấy mấy trăm vạn đổi lấy một cơ hội gặp mặt.
Khi người ta bán đấu giá một bữa cơm với một người nào đó ít nhất còn có thời gian dùng một bữa cơm.
Còn cái này lại không có cái gì để bảo đảm.
[Nhà ảo thuật gia đỉnh cấp không thể lấy tiền để đổi.]
Giản Nhất Lăng yêu cầu chính là mối quan hệ.
Một ai đó có thể giúp giới thiệu người.
Gặp được người có điều kiện phù hợp khả năng tính rất thấp, nhưng Giản Nhất Lăng không ngại, cô cũng không vội mà đem cây hoa lan này đưa đi.
Cô còn có con đường khác để tìm vị ảo thuật gia phù hợp.
Tiền thiếu phu nhân trầm tư một hồi lâu: [Nếu như vậy, Phó tiên sinh, ngài trước từ từ, cho tôi một chút thời gian, tôi đi tìm người liên hệ, còn nhờ Phó tiên sinh trong khoảng thời gian ngắn đừng bán cây hoa lan này.]
[Ai đáp ứng điều kiện trước thì hoa lan thuộc về người đó.]
Giản Nhất Lăng không có đáp ứng Tiền thiếu phu nhân giữ lại cây hoa lan.
Mặc dù Tiền thiếu phu nhân thất vọng khi thấy câu trả lời này nhưng lại cũng không có cách nào, đồ vật là của đối phương, người ta muốn bán thế nào liền bán thế đó.
[Vậy được, tôi hiện tại liền đi liên hệ. 】
Cha của Tiền thiếu phu nhân là chủ tịch một công ty giải trí, cho nên tiền Thiếu phu nhân ở giới giải trí vẫn có bối cảnh cùng tài nguyên nhất định.
Ngành ảo thuật tuy rằng không thuộc về giới giải trí, nhưng vẫn có một chút ít giao thoa.
Tiền thiếu phu nhân liên hệ cha của mình, không nghĩ tới cha mình thật đúng là có biện pháp có thể liên hệ với một vị ảo thuật gia đứng đầu trong nước.
Sau khi nhanh chóng xác định vị ảo thuật gia này nguyện ý giúp Tiền thiếu phu nhân, Tiền thiếu phu nhân vội vàng liên hệ người bán hoa lan.
[Phó tiên sinh, tôi đã giúp ngài liên lạc với một vị ảo thuật gia, là Tô Nhứ nữ sĩ, ngài xem có thích hợp không? ]
Giản Nhất Lăng biết người này, lúc bắt đầu tìm kiếm ảo thuật gia đỉnh cấp, Giản Nhất Lăng cũng đã tra qua các vị ảo thuật gia đứng đầu trong nước, trong đó liền có tin tức của vị này.
Tô Nhứ nữ sĩ năm nay hơn bốn mươi tuổi, ở ngành ảo thuật trong nước xem như lão tiền bối.
Vị trí cùng năng lực của bà ở ngành ảo thuật trong nước đều được mọi người biết đến.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, Tô Nhứ nữ sĩ đến nay không có thu nhận đồ đệ.
Có thể nói vị này vốn dĩ chính là người Giản Nhất Lăng muốn tìm đến đầu tiên.
Tiền thiếu phu nhân liên hệ được bà ấy tự nhiên là không thể tốt hơn.
[Được, sau khi bà ấy đến thành phố Hằng Viễn, cô hãy liên hệ với tôi, tôi sẽ mang hoa lan cùng bà ấy gặp mặt. 】
[Một lời đã định.]
Tiền thiếu phu nhân nhìn màn hình máy tính, cảm thấy vui mừng vì nhận được điều bản thân mong muốn.
Trùng hợp chính là, Tô Nhứ hiện tại đang tham gia một sự kiện ở thành phố bên cạnh thành phố Hằng Viễn.
Cho nên bà ấy sáng sớm hôm sau liền đến thành phố Hằng Viễn.
Sau đó gặp mặt ở một quán ăn Tiền thiếu phu nhân đã an bài.
Tiền thiếu phu nhân cùng Tô Nhứ nữ sĩ cùng nhau xuất hiện, Giản Nhất Lăng thì cùng Giản Vũ Tiệp cùng nhau xuất hiện.
Giản Vũ Tiệp cũng không biết Giản Nhất Lăng kêu cậu ấy ra đây làm gì, em gái nói cậu cùng nhau đi, cậu liền đi theo.
"Nhất Lăng muội muội, em muốn ăn ở quán này sao?"
Giản Nhất Lăng không có lập tức trả lời Giản Vũ Tiệp, mà mang Giản Vũ Tiệp đến chỗ bọn họ đã hẹn.
Tiến vào phòng, Giản Vũ Tiệp liền lập tức ngây dại.
Làm một người mê ảo thuật, Giản Vũ Tiệp không có khả năng không biết Tô Nhứ.
Nhưng trước đây đều chỉ có thể nhìn qua màn hình, hiện tại lại là người sống sờ sờ đứng ở trước mặt cậu.
"Nhất Lăng muội muội, em nhéo anh một chút, em nhìn xem anh có phải đang mơ hay không." Giản Vũ Tiệp nói với Giản Nhất Lăng ở bên cạnh.