Châu Thư Nhiên nhẹ giọng nhắc nhở người đàn ông đang làm càn trên người mình.
Anh gật gật đầu như đứa trẻ, ôm chặt hơn rồi rúc rúc đầu vào cổ cô cọ qua cọ lại.
Rốt cuộc là tên này say đến mức nào đây?!
Nhiều khi ngẫm lại câu hỏi của chị Giai, cô lại thở dài thắc mắc giống chị ấy. Tại sao cô lại chịu thân mật với cái tên này nhỉ?
Là do hai bên tự nguyện? Là vì lợi ích đôi bên? Cô đều thấy đúng cả. Cô bán mình cho Bạch Tử Hàn, anh ta bán tài nguyên cho cô.
Nhưng mà hình như càng ngày cảm xúc của bản thân cô cứ như chệch khỏi quỹ đạo vậy. Nó giống kiểu ham muốn cuồng nhiệt của tuổi trẻ, cũng giống cảm giác hơi e dè, ngại ngùng của lần đầu gặp định mệnh của cuộc đời.
Mẹ nuôi cô từng nói bà đã rất hối hận khi hồi trẻ bỏ lỡ một người, sau này dù bà có tìm kiếm hay nhớ cũng chẳng thế thấy người đó nữa bởi vì mối thù và sức nặng của cuộc sống như đang lấy đi thị giác của chính bản thân bà.
Châu Thư Nhiên chẳng phải là người biết yêu hay người từng trải, cô ngây ngô đối mặt với những cảm xúc mới. Vừa sợ nó đi mất, vừa sợ bản thân không đủ dũng cảm tiếp nhận...
_________________
Sáng sớm hôm sau, bên phía Giai Đường Đường gọi điện đến cho Châu Thư Nhiên sắp nát cả đường dây điện. Mới sáng sớm bao nhiêu việc đột ngột xảy ra làm cho cả phim trường lẫn giưới giải trí loạn cào cào một phen.
Bên ngoài lộn xộn, bên trong kia, Châu Thư Nhiên vẫn nhắm mắt ngủ mặc kệ sự đời. Đến khi Bạch Tử Hàn buông người cô ra đứng dậy mở rèm thì cô mới dứt được cơn thèm ngủ mỗi sáng.
"Điện thoại... "
Anh khẽ nhắc cô rồi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Lúc này cô nửa tình nửa mê, tay với lấy chiếc điện thoại rồi mở lên mới giật bắn mình. Chưa gọi điện lại cho chị quản lý vội, theo thói quen cô mở nhanh weibo ra lướt từng bản tin một mới đờ cả mặt.
Đệch! Đêm qua cả thế giới xoay vòng vòng, ai ai cũng thức giấc xem tin hóng từng chút một còn cô thì lăn quay ra ngủ mặc kệ trời đất! Không nói nhiều, Châu Thư Nhiên bấm vội số máy gọi cho Giai Đường Đường.
"Thư Nhiên! Hỏng rồi, nay bắt buộc lịch quay thay đổi, em mau đến đi. Còn cái vụ trên mạng em xem chưa? "
Chẳng là tối hôm qua, khi nhà nhà say giấc, trên mạng có mấy cú đêm đang dạo xem phim lướt bản tin thì tự nhiên công ty chủ của Châu Thư Nhiên đăng bài thông báo chấm dứt hợp đồng với nghệ sĩ Tử Hoàn Vũ - nhân vật nam số một đóng chung phim với Châu Thư Nhiên. Lượng fan của Tử Hoàn Vũ vô cùng lớn mạnh, đa số là fan não tàn và fan cuồng vì sắc đẹp của anh ta đã bình luận chửi rủa, đe dọa dưới bài viết liên tiếp 2 giờ đồng hồ.
Cuộc chiến đang căng thẳng bỗng sở cảnh sát Dương Hải đăng tin nghệ sĩ Tử Hoàn Vũ dùng chất kích thích liều lượng lớn tham gia giao thông gây tai nạn liên hoàng làm ba người tử vong còn bản thân vừa đưa vào phòng cấp cứu trong cơn nguy kịch.
Lúc này tự nhiên đám fan của Tử Hoàn Vũ câm nín không nói được gì, mấy người qua đường lại nổi lên và vô số fan của Lô Uẩn Uẩn lẫn Châu Thư Nhiên nhảy vào đối chất chửi fan của Tử Hoàn Vũ bênh kẻ sát nhân.
Từ khoảng 1 giờ sáng đến 5 giờ sáng toàn bộ weibo như sập trong lời chửi mắng Tử Hoàn Vũ, đồng loạt các nghệ sĩ của công ty đều chia sẻ lại bài viết theo quy định.
Đến 6 giờ sáng, quản lý của Tử Hoàn Vũ dùng tài khoản chính của anh ta đăng bài xin lỗi kèm theo cam kết sẽ vĩnh viễn không bước chân vào giới giải trí nữa rồi cũng xin nghỉ việc quản lý. Do vừa gây thiệt hại lẫn tiền bù hậu quả và vô số phí, số tiền mà Tử Hoàn Vũ phải trả cho công ty ước chừng sắp cán mốc 8 con số! Người thì chưa phẫu thuật xong đã mang nợ chồng chất, thêm cả việc sẽ có nguy cơ cả đời này chim vào vũng bùn, tất cả mọi người đều đưa ra cùng một câu nói: "Chấm hết cuộc đời! "
Giai Đường Đường vừa cúo máy, sếp lớn Đặng Tu Hoành của EMV đã gọi điện đến. Nhanh thật đấy!
"Sếp à? "
"Châu Thư Nhiên! Em lập tức lăn tới công ty cho tôi! Ngay! Lập! Tức! "
Nghe qua giọng điệu là cô đã biết sếp lớn đang bị chọc giận bởi vụ của Tử Hoàn Vũ, thêm cả chị Giai có bắn tin qua là sáng nay toàn bộ nghệ sĩ trên dưới công ty phải đi xét nghiệm, kết quả đích thân sếp lớn sẽ xem!
Quá bá đạo! Quá đề phòng!
"Ây, sếp à... tôi không nghiện chất kích thích, tôi nghiện thuốc! "
"Châu Thư Nhiên! "
"Biết rồi, biết rồi! "
Đặng Tu Hoành thở hồng hộc day trán, lúc 11 giờ đêm qua anh vẫn còn đang trên giường ôm mỹ nhân, 30 phút sau đã phải kéo quần chạy đến công ty lấy hợp đồng cùng thư kí đến sở cảnh sát. Sau đó phải điều động truyền thông lẫn báo trí để trì hoãn tin tức, rồi lại chạy về công ty mở cuộc họp hội đồng khẩn cấp. Nếu Tử Hoàn Vũ mất số tiền tám con số thì chính Đặng Tu Hoành sẽ mất đến 9 con số!
Là người làm ăn và cũng có sở thích giàu có hơn người khác tất nhiên Đặng Tu Hoành sẽ còn lâu mới nuốt trôi cục tức để mất số tiền và gây tổn hại công ty nên lúc 5 giờ sáng toàn bộ nghệ sĩ đã phải vác mặt mày chưa tỉnh ngủ lết tấm thân đến công ty lấy máu. Còn riêng Châu Thư Nhiên á? Mọi người khỏi cần biết, đây vốn dĩ là đặc quyền của "hàng cưng" nhà sếp lớn!
"Tôi cho em 30 phút! Nếu em không đến thì tôi sẽ mang cả đội y tế đến chỗ em lấy máu trực tiếp! Mẹ kiếp, còn nữa, nếu mà dương tính với chất kích thích thì ông đây sẽ đốt kết quả rồi thủ tiêu em! "
"Điên à?! Thần kinh vừa thôi Đặng não ngắn. Còn lâu bà đây mới dính! "
Đầu dây bên kia lập tức cúp máy sau khi chửi cô được thêm vài câu nữa. Lần này Đặng Tu Hoành quát cô cũng nghe bởi cô hiểu những công sức của anh bỏ ra cho công ty vô cùng lớn, vì một vụ mà kéo theo tất cả xuống bùn thì không ai có thể chịu nổi.
Bạch Tử Hàn đúng lúc mở cửa phòng tắm bước ra, đằng sau làn khí bay ra cùng. Anh lau lau mớ tóc rối ướt nhẹp, đảo mắt nhìn về hướng điện thoại của cô cất tiếng hỏi:
"Có chuyện gì vậy? "
"À, có nghệ sĩ ở công ty dính chất kích thích gây tai nạn chết người. Hiện giờ khá loạn nên Đặng Tu Hoành muốn tôi đến để lấy mẫu máu xét nghiệm. "
"Ừ. Không dương tính đâu nên khỏi đi cũng được! "
"Boss ơi! Tôi không đi chắc anh ta đánh gãy chân tôi mất! "
"Dám? " Anh nhếch mày đầy khiêu khích.
Tất nhiên là Đặng Tu Hoành không dám rồi! Nhưng cô sợ anh ta sẽ đến đây bám dính không rời nếu như chưa có kết quả xét nghiệm mất. Tốt nhất vì tương lai hòa bình, vì một căn phòng không có sự chết chóc nên cô sẽ đi.
Người đưa cô đi vốn dĩ là chị Giai nhưng nghe nói đang có cuộc họp quản lý cấp cao nên không đến được và chuyển vai trò cho boss nhà cô.
Trên xe vốn dĩ điều hòa mát đến lạnh người nhưng cô vẫn cảm giác có gì đó nó thực sự làm nhiệt độ tăng cao, sắp lấn áp được cả điều hòa rồi. Châu Thư Nhiên lấy điện thoại ra cố gắng tìm thứ gì vui vui nhưng sau đó ánh mắt vẫn chuyển qua bướng Bạch Tử Hàn nhìn anh chằm chằm.
Dù lái xe hay nhìn thẳng về phía trước nhưng Bạch Tử Hàn vê cùng nhạy bén, anh liếc mắt qua đã thấy cô bé bên cạnh quay luôn mặt đi. Anh nhịn cười. Cô lại quay qua nhìn rồi bị anh bắt gặp lại quay vội mặt đi.
Cứ thế lặp đi lặp lại không biết đến bao giờ xong thì may mắn đã đến nơi.
Cô xuống xe với bộ dạng kín mít, định bụng sẽ vào một mình nhưng Bạch Tử Hàn lại muốn vào cùng liền bị từ chối thẳng.
"Anh mà vào là chết tôi mất! Vậy nên làm ơn đừng vào nhé? Coi như tôi cầu xin anh đi..."
"Ừa"
Vậy là cô thành công đi vào.
Bước vào bên trong cô đã bị sốc bởi cái sảnh của công ty. Bình thương nó vắng đến nỗi người ta tưởng công ty này sắp đến đường phá sản, nay lại như mở hội. Toàn bộ những ngôi sao giải trí trong nước lẫn quốc tế tụ tập đông đủ, có gương mặt cô quen, có gương mặt không quen. Quan trọng là cô tự nhiên cảm giác sai lầm khi đến đây, biết vậy lúc ấy mặt dày để Đặng Tu Hoành cho người đến tận nhà.
Ở một góc sảnh, quay quanh chiếc bàn trà là mấy nghệ sĩ nữ mới nổi, duy chỉ có một người thuộc dân lão làng là Lô Uẩn Uẩn. Cô ta không biết nói những gì tự nhiên bật khóc nức nở, mắt đỏ hoe vẻ mặt vô cùng hối lỗi, mấy cô em bên cạnh lập tức dịch ghế sang vỗ vai an ủi hết mức. Nếu không đọc tin tức trước khi đến đây cô còn tưởng Lô Uẩn Uẩn là người bị hại!