- Vâng, nếu người đã nói vậy thì con xin nhận tấm lòng của Lý tể tướng vậy!
Hai cha con họ Lý lúc này vui mừng ra mặt, tên Lý Tâm Duy liền nói:
- Vậy Hắc công tử đi theo ta, ta dẫn ngươi đi xem quà luôn!
Gia Nhĩ đứng dậy, quay qua Hồng Nguyệt nói:
- Ta đi một chút rồi về!
- Ừ, chàng đi đi! – Hồng Nguyệt cười đáp lại
Vậy là cha con Lý Cốc Tùng cùng Gia Nhĩ đi ra khỏi phòng tiệc, mọi người vẫn vui vẻ cười đùa với nhau trong phòng tiệc.
Đến phòng trước phòng ngủ dành cho khách mới được sửa lại, Lý Cốc Tùng nói:
- Con và Hắc công tử ở đây, để ta đi ra kêu người đưa quà vào!- hắn vừa nói vừa nhìn về phía Lý Tâm Duy
-Vâng, thưa cha!
Nói rồi Lý Cốc Tùng rời đi, khi hắn rời đi được một lúc thì Lý Tâm Duy nói với Gia Nhĩ:
- Hai chúng ta vào phòng này ngồi tạm trong lúc chờ đợi vậy!
- À, được. Ngươi vào trước đi, ta đi đằng này chút đã.- Gia Nhĩ nói
- Ngươi đi Nhanh nhé, chắc cha ta cũng sắp quay lại rồi!
- Được, ta về ngay mà! – Gia Nhĩ quay người đi và đáp
Nói rồi tên Lý Tâm Duy đi vào phòng. Rồi một lúc lâu sau thì có một cô gái xuất hiện và đi vào phòng, khi cô ta vừa vào thì ngọn nến chiếu sáng trong phòng tắt vụt đi làm căn phòng tối om khiến cô ta chưa kịp định hình, như cô ta vẫn không hề sợ mà đóng cửa lại rồi nói với giọng cố tỏ ra e thẹn với người đàn ông ngồi trên giường :
- Hắc công tử à, chắc giờ người đang khó chịu lắm, để tì nữ tới giúp người!
Cô ta vừa dứt câu thì người đàn ông kia vụt tới đè cô ta xuống giường cùng những tiếng thở mạnh của người đó, và sau đó chỉ thấy y phục của cả hai nằm ngổn ngang dưới đất và những tiếng rên rỉ cùng âm thanh thở dốc phát ra từ căn phòng. Lúc này thì Lý Cốc Tùng cũng trở về, đứng ngoài cửa căn phòng đó và nghe thấy những âm thanh ấy thì hắn bỗng nở một nụ cười quái dị. Hóa ra hắn và con trai hắn lên kế hoạch hạ xuân dược Gia Nhĩ trong bữa tiệc này, hắn nhớ lại lúc bàn kế hoạch với con trai vào hôm qua:
- Ngày mai, khi tới yến tiệc con hãy tìm cách tiếp cận rồi đưa cho tên Gia Nhĩ đó chén rượu có chứa xuân dược, khi hắn đã uống thì chúng ta sẽ dụ hắn ra ngoài tới phòng ngủ dành cho khách trong hoàng cung, sau đó ta sẽ lấy cớ rời đi trước để kêu con tì nữ kia tới, còn con dụ hắn vào phòng rồi sau đó kiếm cớ chuồn đi
- Được, việc hạ xuân dược cứ để cho con!
Tên Lý Cốc Tùng nói tiếp:
- Sau đó t sẽ quay lại kiểm tra một lần, khi chắc chắn là tên Gia Nhĩ đã " hành sự " thì ta sẽ tới tiệc để dụ mọi người tới! – Hắn vừa nói vừa nở một nụ cười bỉ ổi.
- Và sau đó khi hoàng đế đang đau lòng vì thấy hắn đang lăn lộn trên giường với nữ nhân khác thì con sẽ tới an ủi người, vậy là vừa chiếm được tình cảm của hoàng đế mà vừa có thể làm tên Gia Nhĩ thân danh bại liệt! – Hắn nói với vẻ phấn khích.
Kết thúc hổi tưởng của Lý Cốc Tùng, lúc này vì chắc chắn rằng bên trong phòng Gia Nhĩ và ả tì nữ kia đang hành sự thì hắn cười thầm trong bụng rồi chạy tới phòng tiệc. Khi tới phòng tiệc, hắn giả vờ hốt hoảng:
- Khởi … khởi bẩm hoàng thượng, mới nãy thần đi cùng Hắc công tử nhưng mới rời mắt một chút mà đã chả thấy đâu, trong lúc đi tìm thần nghe thấy có tiếng động lạ phát ra từ phòng ngủ cho khách và cả giọng của cô nương nào đó. Không chừng Hắc công tử cũng ở trong đó …
Đến đây, Hồng Nguyệt liền bật dậy và tức tốc đi tới căn phòng kia, mọi người cũng chạy theo. Khi tới trước của phòng thì những âm thanh kia vẫn vọng ra cùng giọng nói bị ngắt quãng:
- A~~ Công tử à chàng nhẹ thôi ~~ A!
Nghe thấy những âm thanh đó mặt Hồng Nguyệt tối sầm lại, mọi người ở bên cạnh cũng xì xào bàn tán theo. Thái Thượng Hoàng cũng giận tím người, nghiến răng:
- Thật không ra gì mà, chốn hoàng cung uy nghiêm mà lại dám làm những chuyện như vậy!
Hoàng Thái Hậu lúc này cũng như ngất đi, mấy cô tì nữ phải vội tới dìu để người khỏi ngã. Hồng Nguyệt vẫn đứng đó, mặt mày tối sầm, tay nắm chạt lại và run lên. Công chúa Minh Trang bước tới lo lắng:
- tỷ tỷ à …
Sĩ công tử cũng nói với sự lo lắng:
- Hoàng đế bệ hạ, người …
Khi này thì Hồng Nguyệt mới lên tiếng, nới với quân lính:
- Mở cửa cho ta!
Quân lính nhận lệnh liền kéo cửa ra kêu sầm một cái, ánh sáng từ bên ngoài và từ những ngọn đèn trên tay quân lính rọi vào căn phòng làm khung cảnh trong phòng hiện lên rõ hơn. Khi nhìn thấy rõ tình hình trong phòng thì đám đông lại xì xào còn to hơn lúc nãy. Còn Hồng Nguyệt thì kinh ngạc trước cảnh tượng mình đang nhìn thấy, Minh Trang lúc nay cũng phải câm nín không thốt lên lời, Sĩ Toản thì ngạc nhiên:
- Cái này …
Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu cũng ngạc nhiên nhưng sau đó thì khi hoàn hồn lại thì mặt mũi tối sầm, trông rất tức giận nhưng cũng không nói gì. Tên Lý Cốc Tùng tưởng kế hoạch đã thành công thì cười thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt thì lại giả bộ ngạc nhiên cùng mọi người dù hắn cũng chưa nhìn rõ người trong phòng là ai nhưng vẫn đinh ninh trong bụng đó là Gia Nhĩ và kế hoạch của cha con hắn đã thành công và dáo dác nhìn quanh tìm con trai mình để hoàn thành nốt kế hoạch. Nhưng rồi khi hắn nhìn được người đang nằm ở trong phòng qua đám đông thì mặt hắn cũng tối sầm lại, quay ngoắt đi. Thái Thượng Hoàng Lúc này cũng mới lên tiếng:
- Rốt cuộc chuyện này là sao hả? – Giọng của ồng hơi gằn xuống.