Chương 35: Kiểm Tra Xi Măng và Tiếp Nhận Qủa Darkleaf
Trời sáng dần, họ cùng nhau đi đến khu xưởng. Bầu không khí ẩm ướt khiến tiếng bước chân của họ vang lên rõ ràng trên nền đất ướt. Khi tới gần xưởng, Dorig và Brutus nhanh chóng tiến tới kiểm tra bức tường nhỏ bên ngoài xưởng mà họ đã xây từ hôm qua.
Dorig gõ nhẹ vào bề mặt tường, cảm nhận sự cứng rắn của nó.
"Đại ca, bức tường này thực sự rất vững chắc," Hắn nói với ánh mắt đầy ngạc nhiên.
"Em không nghĩ rằng xi măng lại mạnh mẽ như vậy. Nó còn hơn cả bột làm từ Lumina stone."
Brutus hơi nghi ngờ nên đã thử dùng chân đạp mạnh vào tường nhưng kết quả là bức tường ngã xuống mà không bị tan vỡ.
Thấy vậy hắn tấm tắc khen ngợi.
“Xi măng này quả thật tuyệt vời."
Còn Vương Cường chỉ đứng đó, quan sát và đánh giá chất lượng cũng như đặc tính của mẻ xi măng này. Hắn suy nghĩ.
‘Nếu so sánh thì mức độ này là kém so với các loại xi măng trước kia, còn nếu so sánh với mấy loại bột ở đây thì có lẽ là tốt nhất rồi, nhưng vấn đề là xi măng khô quá nhanh so với dự đoán của mình.’
Hắn bắt đầu ngẫm nghĩ về một số thông tin liên quan.
Ở thế giới trước, thạch cao thường được thêm vào xi măng nhằm điều chỉnh thời gian đông kết của xi măng. Để đạt được thời gian đông kết như mong muốn và đảm bảo tính chất cơ học tốt nhất của xi măng .
Khi có thời gian, hắn dự tính sẽ thử kết hợp bột Lumina stone với xi măng thử xem sao.
Đúng lúc đó, những chiếc xe vận chuyển các thùng quả Darkleaf đến khu xưởng, Vương Cường đứng chờ ở lối vào xưởng, chăm chú quan sát từng chiếc xe một.
Với những cơn mưa phùn nhẹ, không gian ẩm ướt khiến tiếng bánh xe lăn trên đường trở nên rõ ràng hơn.
Khi những chiếc xe dừng lại, một người vận chuyển hàng, một con quỷ trung niên với bộ quần áo màu nâu bước tới, trên tay hắn cầm một bảng danh sách hàng hóa.
Vương Cường tiến tới, chào hỏi lịch sự.
"Chào, ta là Brian thuộc đội hậu cần. Ta đã được đội trưởng cho phép tiếp nhận đơn hàng này."
Người vận chuyển hàng gật đầu, đưa bảng danh sách cho Vương Cường kiểm tra.
"Chào ngươi, đây là danh sách các thùng quả Darkleaf chúng ta vận chuyển tới. Xin xác nhận giúp."
Vương Cường kiểm tra từng thùng, đối chiếu với danh sách. Hắn cẩn thận mở từng thùng, kiểm tra kỹ lưỡng từng quả Darkleaf bên trong. Mùi thơm đăng đắng của Darkleaf lan tỏa khắp không gian.
"Được rồi, mọi thứ đều ổn," Vương Cường nói, gật đầu hài lòng. Hắn ấn ngón tay vào bảng danh sách và trả lại cho người vận chuyển hàng.
"Cảm ơn các ông đã vận chuyển đúng hẹn."
"Không có gì. Nếu cần gì thêm, cứ liên hệ với chúng tôi. Thương đoàn vận chuyển “Chó đỏ” chúng tôi sẽ sẵn sàng hỗ trợ."
"Chắc chắn rồi. Cảm ơn các ông," Vương Cường đáp, bắt tay người vận chuyển hàng.
Sau đó, hắn quay lại hướng dẫn Dorig và Brutus tiếp tục công việc vận chuyển các thùng Darkleaf vào bên trong xưởng.
Dorig nhanh nhẹn lấy từng thùng quả Darkleaf từ xe xuống, Brutus dùng sức mạnh của mình để nâng và vận chuyển các thùng vào bên trong xưởng.
Họ làm việc một cách nhịp nhàng và hiệu quả, nhanh chóng hoàn thành việc chuyển hàng.
Khi tất cả các thùng đã được đưa vào trong, Vương Cường nhìn quanh, hài lòng với công việc đã hoàn thành. Hắn quay sang Dorig và Brutus, nói.
"Tốt lắm. Bây giờ, ta sẽ hướng dẫn các ngươi cách ép quả Darkleaf để lấy dầu."
Vương Cường dẫn Dorig và Brutus đến khu vực làm việc, nơi có sẵn các dụng cụ ép dầu. Hắn cầm một quả Darkleaf lên, giải thích tỉ mỉ từng bước.
"Trước tiên, chúng ta phải rửa sạch quả để loại bỏ bụi bẩn. Sau đó, dùng dao cắt quả ra làm đôi rồi đặt vào máy ép. Hãy cẩn thận khi ép để không làm hỏng máy."
Dorig và Brutus lắng nghe chăm chú, gật đầu liên tục khi Vương Cường hướng dẫn. Họ bắt đầu thực hiện theo từng bước, từ việc rửa quả cho đến cắt và ép. Mỗi quả Darkleaf được ép ra, dầu chảy xuống bình chứa, tạo thành những dòng dầu màu xanh lục.
"Thật đơn giản khi đã biết cách làm," Brutus nói, vừa cắt một quả Darkleaf.
"Đúng vậy, nhưng cần phải cẩn thận để không lãng phí dầu," Vương Cường nhắc nhở.
Sau khi hướng dẫn xong, Vương Cường nhìn sắc trời, hắn biết rằng đã đến lúc phải gặp đội trưởng để báo cáo việc nhận hàng.
"Ta phải đi gặp đội trưởng để báo cáo. Các ngươi tiếp tục làm việc và nhớ theo dõi quy trình cẩn thận."
"Đừng lo, đại ca, chúng ta sẽ làm tốt," Dorig đáp, nở nụ cười tự tin.
"Ừ, hãy cẩn thận," Vương Cường dặn dò lần cuối, rồi quay lưng rời khỏi xưởng, hướng tới khu vực của đội trưởng Dozik. Mưa phùn vẫn rơi nhẹ trên những con đường đất của doanh trại.
…
Vương Cường tiến tới văn phòng đội trưởng Dozik, lòng đầy suy nghĩ về nhiệm vụ tiếp theo. Hắn bước vào, gõ cửa nhẹ nhàng trước khi nghe tiếng đội trưởng mời vào.
"Chào đội trưởng," Vương Cường nói, nghiêm túc đứng thẳng. "Tôi đến để báo cáo về việc tiếp nhận lô hàng Darkleaf sáng nay. Mọi thứ đã được kiểm tra và vận chuyển vào xưởng thành công."
Dozik gật đầu, lắng nghe.
"Tốt lắm, Brian. Cách ngươi làm việc luôn khiến ta hài lòng."
Vương Cường tiếp tục, giọng hạ thấp một chút.
"Đội trưởng, về việc tìm ra kẻ làm giả sổ sách... Ngài đã có thông tin gì mới chưa?"
Nghe đến đây, vẻ mặt Dozik trở nên nghiêm túc hẳn.
"Chúng ta đã loại bỏ và tìm được khá nhiều kẻ có biểu hiện như ngươi đã nói."
Đội trưởng Dozik đã dành nhiều thời gian và công sức để truy tìm những k·ẻ g·ian lận sổ sách trong đội ngũ. Bằng những chỉ dẫn của Vương Cường và sự nhạy bén, hắn đã nhận ra nhiều kẻ có biểu hiện bất thường.
Một số đã bắt đầu thay đổi hành vi, trở nên lo lắng và cẩn trọng hơn mức bình thường. Bọn họ liên tục kiểm soát các tài liệu và sổ sách một cách quá mức, đặc biệt là luôn tìm lý do để không cho những người khác dễ dàng tiếp cận.
Những kẻ này thường làm việc ngoài giờ, thậm chí vào những thời điểm không ai có mặt, có thể là nhằm thao tác trên sổ sách mà không bị phát hiện.
Họ cũng tránh né hoặc trì hoãn các cuộc kiểm tra độc lập, cố gắng kiểm soát quá trình kiểm toán để che giấu hành vi của mình.
Sổ sách của họ thường có những mục ghi chép không đầy đủ hoặc bị sửa đổi, đặc biệt là ở những hoạt động lớn.
Dù đã tìm ra và bắt giữ nhiều kẻ với những biểu hiện trên, nhưng thông tin Dozik có được từ lời khai của chúng vẫn rất hạn chế.
Chỉ biết rằng những tên này được chỉ định bởi một kẻ khác với cái giá rất lớn. Manh mối vẫn khá mơ hồ.
Dozik thở dài, nhìn Vương Cường nói.
"Ta quyết định sẽ giao nộp những thông tin này cho chỉ huy. Đây là một vấn đề lớn, cần sự can thiệp ở cấp cao hơn."
Vương Cường gật đầu, đồng ý.
"Tôi cũng cảm thấy việc này không thể kéo dài thêm được nữa. Chỉ huy sẽ biết cách xử lý."
Dozik đứng dậy, bước tới bàn làm việc, lấy ra một tập tài liệu.
"Đây là tất cả những gì chúng ta có cho đến giờ. Ngươi hãy ngay lập tức mang nó tới cho chỉ huy, và nhớ báo cáo mọi diễn biến mới nhất cho ta."
Vương Cường nhận lấy tập tài liệu, cẩn thận giữ chặt.
"Vâng, thưa đội trưởng."
Trước khi Vương Cường rời đi, Dozik dặn dò thêm. "Hãy cẩn thận, Vương Cường. Kẻ đứng sau việc này có vẻ là một kẻ nguy hiểm."
"Vâng, cảm ơn ngài."
Rời khỏi văn phòng đội trưởng, Vương Cường hướng thẳng tới chỗ chỉ huy Aurelia.
…
Trong phòng họp, ngay trước khi lính cận vệ bước vào, cố vấn Malakar đang báo cáo về việc cải thiện tình trạng vệ sinh trong doanh trại. Giọng nói của hắn rõ ràng và tự tin.
"Thưa Chỉ huy và các cố vấn, tôi vui mừng báo cáo rằng tình trạng vệ sinh trong doanh trại đã được cải thiện đáng kể. Các biện pháp mới mà tôi áp dụng đã giúp giảm thiểu bệnh tật và tình trạng sức khỏe của binh lính đã được nâng cao rõ rệt."
Các cố vấn khác ngồi xung quanh bàn đồng loạt gật gù, nở nụ cười hài lòng. Một người trong số họ lên tiếng, giọng nói đầy sự tán thưởng.
"Thật tuyệt vời, Malakar. Anh đã làm rất tốt. Những cải tiến này đã giúp ích rất nhiều cho sức mạnh chiến đấu của chúng ta."
"Đúng vậy, sự giỏi giang và sáng suốt đó thật đáng khen ngợi."
Chỉ huy Aurelia chỉ ngồi im lặng, quan sát những lời khen ngợi dành cho Malakar.
Dù bên ngoài cô tỏ ra bình tĩnh và tán thành, nhưng trong lòng cô biết rõ sự thật. Những cải tiến về vệ sinh và sức khỏe trong doanh trại thực chất là kết quả của những ý tưởng đến từ Vương Cường.
Nhưng vì mục đích chung và để duy trì sự đoàn kết trong doanh trại, cô cần phải khen ngợi Malakar công khai. Với vẻ mặt vui vẻ, cô nhìn thẳng vào Malakar, nói.
"Ngươi đã làm rất tốt, Malakar. Những cải tiến này rất quan trọng đối với sức mạnh của chúng ta."
Malakar cúi đầu nhận lời khen, còn các cố vấn khác vẫn tiếp tục bàn luận và tán dương.
Trong khi đó, Aurelia ngầm cảm phục Vương Cường vì những đóng góp thầm lặng của hắn. Cô biết rằng những nỗ lực của Vương Cường đã giúp cải thiện tình hình trong doanh trại, và điều đó càng khiến cô trân trọng hơn những gì hắn đang làm.
Aurelia hướng ánh nhìn xuống những tài liệu quan trọng trên bàn và một số thông báo từ tổng bộ đã được truyền đến.
Một cố vấn lên tiếng, giọng nói nghiêm nghị và đầy lo lắng.
"Thưa chỉ huy, mật thám bên ta có thông tin báo cáo phía q·uân đ·ội loài người đang nhận được tiếp viện. Số lượng quân lính của họ có thể tăng lên đến 15.000 người trong đợt tiếp viện này, nhiều hơn bên phía chúng ta tận 8.000."
Aurelia ngồi ở đầu bàn, ánh mắt sắc bén lướt qua từng tấm bản đồ và tài liệu.
Cô ngẫm nghĩ, đánh giá tình hình và những phương án đối phó trong đầu.
Không khí trong phòng trở nên căng thẳng, mọi người đều chờ đợi quyết định từ cô.
Bỗng cửa phòng họp mở ra, một lính cận vệ bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng. Hắn ta đứng thẳng, giọng nói rõ ràng.
"Thưa chỉ huy, Brian thuộc đội hậu cần đang đứng ở phía ngoài, hắn nói có chuyện rất quan trọng cần thông báo ngay lập tức."
Aurelia ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén của cô lập tức chuyển từ bản đồ đến người lính. Cô ra hiệu cho anh ta tiếp tục, rồi quay sang các cố vấn.
"Được rồi, hãy tạm dừng cuộc họp ở đây. Ta sẽ gặp Brian, còn về cách đối phó chúng ta sẽ bàn tiếp vào đầu giờ chiều, các ngươi về chuẩn bị một số phương án đối phó đi."
Các cố vấn gật đầu, tỏ vẻ đồng thuận và bắt đầu thu xếp tài liệu của mình.
…
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.