Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 455





“Đừng có gọi tôi như vậy, tôi và nhà họ Trần các người không có thân thiết như vậy đâu.

” Tôi không hề khách khí giơ dao găm lên, bên dưới chuôi đao của dao găm có một chữ “Khương”.

“Cây dao găm này là đồ vật của nhà họ Khương chúng tôi.

” Tôi lạnh mặt nhìn ông ta: “Xem ra năm đó, lúc gia chủ nhà họ Trần các người bỏ rơi vợ con, còn lấy đi không ít bảo bối từ nhà vợ đấy nhỉ?”
Trên mặt Trần Tâm Lăng lập tức nhịn không được nói: “Lăng… Cô Khương, lời như này không thể nói lung tung.

Thanh dao găm linh năng này, nói không chừng là bà nội của cô đưa cho gia chủ tôi.



“Ngay cả vợ mình còn không cần, sao đồ vật của vợ còn giữ lại, còn dám lấy đi để tặng người khác, được lắm, hay cho cái danh gia chủ nhà họ Trần cao quý sang trọng.

” Tôi vỗ tay cười nói.

Trần Tâm Lăng hít sâu một hơi, đè xuống sự phẫn nộ trong lòng mình, cố gắng hiền lành nói: “Khương Lăng, bây giờ chỉ cần cô nguyện ý trở lại nhà họ Trần, cô chính là cháu gái của gia chủ, thuộc dòng chính của nhà họ Trần, đối với tương lai của cô mà nói thì chuyện này đem lại lợi ích rất lớn.

Nếu như cô muốn gả vào nhà họ Chu, thì đó chính là việc mai mối của hai nhà Chu Trần, cô gả tới đây cũng được nở mày nở mặt.

.


Chu Nguyên Hạo trầm giọng nói: “Cô ấy muốn nở mày nở mặt ở nhà họ Chu, tự nhiên có tôi cho cô ấy là được, không cần người ngoài nhiều lời làm gì.


Dao găm kia, tôi ném vào dưới chân của Trần Gia Hành, một câu hai nghĩa nói: “Nếu đồ vật đã ra khỏi nhà chúng tôi, tôi cũng khinh thường lấy lại, anh cầm đi, mỗi lần dùng anh cũng thử nghĩ tới một chút, đồ vật này chính là đồ của nhà họ Khương chúng tôi.


Trần Gia Hành nổi trận lôi đình: “Khương Lăng, chúng ta cứ đợi đấy mà xem!”
Vừa về tới phòng, nước mắt của tôi đã không tự chủ lăn xuống, Chu Nguyên Hạo lấy một cái khăn tơ tằm ra, nhẹ nhàng thay tôi lau nước mắt lăn dài trên mặt: “Khương Lăng, nếu như em đồng ý, cho anh thời gian một năm, trong một năm này, anh sẽ để nhà họ Trần biến mất hoàn toàn khỏi Hoa Quốc.


Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh, nét mặt của anh vô cùng chăm chú và kiên định, tôi biết, đây không phải là khoác lác, mà anh nói được thì sẽ làm được.

“Không cần.


” Tôi hạ giọng thở dài nói: “Em chỉ cần cả đời này không cần qua lại với nhà họ Trần họ là được.


“Được.

” Chu Nguyên Hạo nói: “Anh sẽ bảo vệ em.


Tôi đưa hai tay thả vào trước mặt của anh: “Trước tiên anh mở xiềng xích giúp em trước đi, chính em sẽ tự mình bảo vệ mình.


Chu Nguyên Hạo im lặng không nói, đột nhiên tôi cảm giác rất khó chịu, coi như anh có thật sự thích tôi, cũng chỉ là lòng tham chiếm hữu mà thôi.

“Em muốn ở một mình.

” Tôi cảm thấy rất mệt mỏi, Chu Nguyên Hạo ôm lấy bờ vai của tôi, nói: “Anh dẫn em về biệt thự, nghỉ ngơi thật tốt đi.


Tôi ngồi ở trong phòng ngủ của biệt thự, nhìn bốn phía, đột nhiên cảm giác được, nơi này giống như một lồng chim sơn son thếp vàng, mà Chu Nguyên Hạo là muốn coi tôi như chim hoàng yến giam ở chỗ này.

Cho dù anh làm như vậy là muốn tôi hồi tâm chuyển ý, nhưng không nghĩ tới, điều này chỉ càng đẩy tôi đi xa hơn thôi.

Dưới sự dẫn dắt của anh, nhà họ Chu có biểu hiện phát triển tăng trưởng trở lại, khoảng thời gian này Chu Nguyên Hạo vô cùng bận.


Anh là một quỷ hồn, tự nhiên sẽ không tiện ra mặt, bởi vậy người luôn ở bên ngoài xử lý mọi chuyện luôn là chú Trịnh và thím hai nhà họ Chu xử lý, còn anh thì luôn ở dinh thự nhà họ Chu, lập kế hoạch ở phía sau màn.

Xung quanh biệt thự có sắp xếp cao thủ bảo vệ anh, tôi thì cứ một mình ở trong biệt thự nhàm chán cực kỳ, chỉ có thể giết thời gian bằng việc xem phim, ngày hôm đó tôi đang nhàm chán nhìn bản tin thời sự, chợt nghe tiếng ô tô phanh lại.

Tôi bỗng nhiên đứng dậy, đẩy màn cửa ra, đi ra bên ngoài xem xét, phát hiện ra mấy người đang mặc tây trang màu đen bước ra từ một chiếc xe màu đen, mà chiếc xe kia lại không có biển số, thân hình họ ở cùng một chỗ rồi hóa thành một luồng tàn ảnh, nhào về phía những cao thủ, chỉ một chiêu đã bẻ gãy cổ bọn họ.

Trong lòng tôi kinh hãi, những người này rõ ràng đều là tu vi tứ phẩm, trong có còn có một người ngũ phẩm!
Tôi cắn răng, đây chắc chắn là người nhà họ Trần rồi, gia chủ của bọn họ cần máu của tôi tới cứu mạng, nên tất nhiên sẽ nguyện ý bỏ tiền ra.

Tôi nhìn qua chỗ xiềng xích trên cổ tay, cái tên Chu Nguyên Hạo này, lần này anh hại chết tôi rồi.

Lúc này, cửa được mở ra, hai người đàn ông với thân hình cao lớn đi tới, bọn họ đều là cao thủ nhà họ Chu mà Chu Nguyên Hạo sắp tới bảo vệ tôi.

“Cô Khương, bây giờ cô ở chỗ này không an toàn nữa, xin cô hãy đi theo chúng tôi.


Tôi gật nhẹ đầu, đi theo bọn bọ vào phòng đọc sách, bọn họ mở kho truyện ra, một con đường bí ẩn lập tức xuất hiện trước mặt tôi.




— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.