Dương Hiền nhận được cuộc gọi của Tuyết Ảnh lúc ấy đã là 11h đêm. Nàng đang hăng say cầm Violet* chạy sang rừng của team địch, ẩn núp trong bụi hòng cướp bùa xanh của tên ngáo ngơ Zill* đội bạn, khi Dương Hiền nín thở căn chỉnh nhảy ra xử tên địch mới đánh quái còn 3 vạch máu thì "ting" 1 cái, điện thoại reo lên, nàng hốt hoảng đến rơi cả máy. Thôi xong rồi!
Dương Hiền quả quyết ấn bận nhưng cũng không kịp vào lại game cứu mạng của nàng. Nhìn bảng đếm số * đen xì, những dòng chửi của đồng đội mà thiếu nước tức xì khói. Bên kia dường như cũng biết đã phạm phải 1 trong 10 đại kị của nàng, quả nhiên không gọi lại nữa. Đến khi nàng mang tâm trạng cáu bẳn kết thúc ván đấu hạng trong thất bại ê chề, kim cương bị tụt mất 1 sao thì hùng hằng bấm số tìm tên đầu sỏ tính tội.
- ơi emm... - Tuyết Ảnh bên kia quả nhiên thấy chết không sờn, bắt điện thoại bằng giọng lả lướt dường như đang nín cười.
- emm cái ****, tao bị xuống hạng này, cái ****Gọi cái **** &₫/₫/)₫/@@//&@1!!, (lược 200 từ thiếu văn hoá)
Đợi đến khi Dương Hiền phát tiết xong xuôi, Tuyết Ảnh mới cầm điện thoại áp lên tai, điềm đạm thủ thỉ.
- Chin nhỗi... ahuhuhu người ta có biết mình đang bận cày rank combat đâu. Người ta thực sự có việc vui nên muốn gọi thông báo nà. Chuyện cực cực hot..
Giọng ngọt ngào của Tuyết Ảnh vang lên còn ẩn chưa sự kích động.
- Mi chuẩn bị quà mừng đi!
- Tại sao?
- Bổn cô nương 2 vạch rồi*, t7 này tổ chức tiệc mừng hihi sao hả bất ngờ không, hehe cho mi thành mẹ đỡ đầu nhé.
-....
- Ê, ê nói gì đi chứ?
- Ờ, còn gì nữa ko?
- @@@@@#^*¥$¥|€]+]+]+]+ ( lược tiếp 1000 từ)
Tuyết Ảnh thì sau khi thút thít vài câu, thành công ép Dương Hiền đồng ý tham dự bữa tiệc mừng của nàng vào tối t7, ai chơi với Dương Hiền quả thực phải biết nể mặt cỡ nào nàng ấy mới tham gia mấy bữa tiệc nhậu gia đình này. Đơn giản nàng ghét gặp mặt người lạ cực kì. Thêm 1 lý do đặc biệt nữa, Dương Hiền là chó độc thân, không những thế còn tôn sùng chế độ độc thân, lấy kiếm tiền làm mục tiêu, làm đẹp làm sở thích, công việc làm lão công.
Nói như vậy không có nghĩa nàng là 1 lão bà chỉ khư khư sống 1 mình mà nhầm. Dương Hiền là 1 mỹ nữ, thân hình muốn cong có cong muốn thẳng có thẳng. Tỷ lệ cân đối, gương mặt xinh đẹp có hơi trẻ con nhưng không vì thế mà làm mất đi khí chất cao ngạo của nàng. Hơn nữa tuy là độc thân nhưng Dương Hiền cũng không phải thánh nữ. Đời sống ăn chơi có phần thác loạn của nàng vô cùng phong phú, cũng không thiếu các chuyện tình 419* đầy ướt át theo nghĩa đen. Nàng không ghét gặp mặt bạn bè nhưng khổ nỗi bạn bè nàng không ít bạn như nàng thành ra bữa tiệc t7 này quả thực làm Dương Hiền chán nản vô cùng.
Đầu tiên phải nghĩ mặc gì nè rồi trang điểm nè rồi đến đó kiểu gì cũng phải chào hỏi anh A chị B nè, rồi đen đủi có thể bị lão công nhà Tuyết Ảnh gán gép cho lũ chó độc thân bạn lão nè...vân mây vân hoa.
Nghĩ qua nghĩ lại, vài ngày sau đã là t7. Dương Hiền gần như quên béng mất buổi tiệc này nếu không có Tuyết Ảnh réo rắt gọi từ 5h chiều.
Về căn hộ 1 ngủ nằm lẻ loi trong khu chung cư bậc trung, trút bỏ sơmi bó cùng chân váy cứng nhắc, cơ thể bốc lửa hiện lên dưới mắt Dương Hiền, nàng trần truồng đảo qua trước gương vài lần, cho phép bản thân tự luyến 10p "ngực ai mà nhòn nhọn tròn mẩy thế này, cái eo con kiến này, hông quả táo này.." Dương Hiền vuốt xuống bụng dưới phẳng lỳ, tay dừng lại trên giao lộ giữa 2 chân. Nơi đó nhẵn thín không 1 cọng cỏ, thoạt nhìn như của bé gái chưa phát dục, ngón tay vuốn lên thật trơn nhẵn, cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng. Nơi âm u cảm thấy có chút nước nhỉ ra. A... nửa năm rồi cấm dục.. thật là làm khó cô bé của nàng. Chốt lại màn tự luyến Dương Hiền cảm thấy tinh thần phẤn chấn tăng vọt. Ai bảo nàng sinh ra đẹp đẽ thế này? Xinh đẹp mà không ra đường cho nam thanh nữ tú rửa mắt thì thật uổng phí trứng và tinh trùng của bố mẹ @@
Nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, nàng còn bôi thêm 1 lớp dưỡng thể vị ổi, cả cơ thể mát lạnh mịn màng được giấu dưới làn váy đen lụa là. Chân váy siêu ngắn chạy dập dờn ngang đùi. Bờ ngực đầy đặn ẩn hiện dưới lớp cổ ren. Là váy 2 dây nên Dương Hiền tuỳ tiện khoác thêm 1 áo demi xắn gấu, chân đi xăng đan đơn giản cao 7cm. Mái tóc ngắn hơi ướt phần đuôi do vừa tắm toả ra ôm lấy gương mặt khả ái được trang điểm nhẹ với làn son đỏ rubi đánh nhạt. Trông nàng như 1 cô bé 17 18 ngây thơ mà cũng đầy kiêu kì.
Bước đến địa điểm bữa tiệc, là 1 pub với các khu riêng biệt, không gian mở với vô vàn cây cảnh, tiếng nhạc réo rắt vang lên 1 ca khúc xưa xa lắc của Black stress boy. Dương Hiền thầm tán thưởng Tuyết Ảnh, chọn chỗ thật hợp ý nàng, không khí ở đây khiến Dương Hiền thả lòng mấy lần, thiết nghĩ buổi mừng 2 vạch này cũng không quá khó nuốt. Cứ bình bình ổn ổn ngồi mỉm cười đến cuối là được, nghĩ vậy khiến chân nàng xông xáo lên mấy phần. Tiến vào khu nhà vườn rộng rãi, Dương Hiền đảo mắt nhìn quanh, có khoảng 15 người đang ngồi rải rác trên sopa dài chữ U ngắn, nam nữ đủ cả, 90% đều xinh đẹp động lòng người, nhìn vào vô cùng chói mắt. Quả nhiên là bạn bè nhà vợ chồng Tuyết Ảnh, vẫn là hàng cực phẩm đi.
Mọi người thấy nàng xuất hiện thì bắt đầu vỗ tay reo hò, vài nam thanh niên còn huýt sáo tán thưởng, "Boss à, boss có em gái sao? Xin nhận của em rể 1 ly" " Boss à, học sinh cấp 3 không được đến đây mà, đi muộn thế này, boss để em đưa cổ về cho" "boss à...." Lão công nhà Tuyết Ảnh người lúc này mặt đã 1 mảng hồng rực hẳn nhiên đã bị chuốc không ít rượu ngẩng đầu gọi lớn tên nàng:
- Hiền Hiền, tiểu đệ qua đây qua đây.- cánh tay to lớn như vớt được nàng từ không khí nhiệt tình vỗ vai nàng như những thằng con trai, dúi vào tay nàng chiếc ly nhỏ
- đến muộn 3 ly, thêm 1 ly mừng tỉ muội nhà em lên chức mẹ, 1 ly mừng đại ca em lên chức cha, chốt ly cuối mừng em làm mẹ đỡ đầu. Nào Uống..
Dương Hiền nghiến răng uống 6ly liên tiếp xuống bụng. Lòng thầm nghĩ "tích đức cho cháu nó, ko sát sinh ko sát sinh". Xong thủ tục, lão đại buông nàng ra về bên đám bạn đang tả hữu chè chén. Dương Hiền ôm 1 bụng rượu đến bên cạnh Tuyết Ảnh đang thao thao bất tuyệt với mấy cô bạn bỉm sữa. Hẳn nhiên mọi người đều là bạn trong công ty của chồng nàng (Tuyết Ảnh) đa số là các cặp đôi vợ chồng đủ cả.
Dương Hiền mỉm cười ngồi lên thành sopa cạnh Tuyết Hạ, tay cầm ly bia đầy mỉm cười cúi đầu chào xã giao vài người, yên lặng tẩy mờ bản thân thành vô hình. Nhưng nào có được như ý. Tuyết Ảnh để nàng ngồi 10p mới nhìn ra cô bạn nối khố đã đến, như bắt được vàng ríu rít khoe đôi lắc tay lão công nhà cô vừa mua tặng nhân dịp 2 vạch, khoe thêm ảnh siêu âm 2 tháng của em bé, Dường Hiền tiếp tục cười im lặng trước mây câu kiểu như "ôi ôi, nhìn dáng vẻ này giống bố quá" hay là câu "nhìn này nhìn này, đầy khí chất giống xinh đẹp giống tôi năm nào"...vv.v Dương Hiền nheo mắt nhìn cái chấm đen đen trong hình, im lặng thành công đem chấm đen ấy tưởng tượng ra 1 cục bông hồng hồng mang vẻ hồ ly ngàn năm của Tuyết Ảnh trộn lẫn vẻ thô kệch mà tỉ mẩn của Lão đại... Nàng thành công sợ hãi rùng mình.
Bất quá nhìn gương mặt tươi cười của Tuyết Ảnh, Dương Hiền thực sự mừng cho bạn. Cô nhóc đanh đá năm nào nay là làm vợ làm mẹ, ánh nhìn của Tuyết Ảnh lưu trên tấm ảnh siêu âm đen trắng thực quá đỗi dịu dàng.
Trẻ em luôn là một món quà tuyệt vời của Thượng Đế.
Tiếc là trong nhân sinh dài rộng của Dương Hiền sợ là không thể nào có được món quà ấy.
Nhấp vài ngụm bia, mắt liếc thấy đám bạn hữu cùng lão đại đang quay qua đây tìm vui. Dương Hiền nhanh chân rời vị trí, tránh thành công cuộc chiến khốc liệt, im lặng lùi về sau. Nàng tiến đến góc khuất cuối cùng của chiếc sopa dài hình chứ U, góc bên cạnh có 1 người ngồi nhưng có vẻ quá say, Dương Hiền thấy hắn ngồi ngửa ra sau, mặt chụp lên chiếc mũ lưỡi trai. Nàng nhẹ nhàng ngồi xuống góc bên cạnh,2 người ngồi trên 2 điểm giao nhau của chiếc ghế, cách nhau 1 chiếc bàn con.
Để cốc bia xuống bàn nghe cạch 1 tiếng, người kia vẫn không phản ứng gì, lúc này Dương Hiền mới thả lỏng cơ thể, ngồi dựa lún sâu vào đệm ngắm nhìn mọi người.
Dương Hiền không thích bị người khác nhìn ngắm nhưng lại cực thích quan sát người khác. Nàng luôn thích tìm 1 vị trí có thể bao quát tất cả, 1 vị trí điểm mù trong mắt mọi người để mặc sức nhìn ngắm. Nàng không ghét những bữa tiệc, không ghét những buổi tụ tập. Chỉ là nàng có cách thưởng thức nó vô cùng đặc biệt, như lúc này đây, ngồi nhấm nháp ly bia ngọt, thả hồn theo âm điệu của As long as love u, nhìn ngắm Tuyết Ảnh véo tai Lão công nhà nàng ấy, nhìn các cặp gia đình chém gió nước miếng văng tùm lum.
Những thanh âm ồn ào như thành khúc hoà tấu, gương mặt hạnh phúc hỉ nộ ái ố của mọi người như hình ảnh được quay chậm theo 1 thước phim không tên.
Nàng im lặng lắng nghe câu chuyện của mọi người, thỉnh thoảng cũng phá lên cười với mấy trò hài hước của các ông chồng, trầm ngâm mỉm cười trước chia sẻ của chị trưởng phòng nào đó 2 nách 2 con.... không bao giờ nêu ý kiến, không bao giờ hỏi thêm, không bao giò quá quan tâm đến chuyện gì, chỉ im lặng ghi nhớ.
Dương Hiền thoả mãn hoà vào cùng tất cả các cảm xúc ấy theo cách riêng của 1 cô nàng độc thân độc lập và đầy kiêu ngạo.
———
Rượu được chục lít bia vài két, cả căn phòng như cũng nhoè dần. Mọi người ai cũng ngà ngà trừ mấy bà cô không uống rượu từ đầu.
Dương Hiền cũng uống không ít, nàng thấy thế bởi hai má nàng bắt đầu nóng lên phớt đỏ. Cả cơ thể như có 1 dòng nước nóng chạy quanh khiến cả thân thể nàng nóng rực. Xét thấy không ai để ý mình, Dương Hiền lén lút hạ áo demi xuống, lộ bắp tay trắng nõn, dây váy mỏng manh vắt lên xương quai xanh tinh tế, khe ngực sâu ẩn hiện. Tuyệt đối dụ hoặc!
Tiếc là không có ai ngắm nhìn nàng lúc này hoặc là chỉ là nàng nghĩ vậy mà thôi.
Có 1 đôi mắt đã quan sát nàng từ khi nàng đặt cốc bia ngồi xuống bên cạnh hắn. Dương Hiền tìm được vị trí bao quát mọi người mà không nghĩ chính bản thân mình cũng bị quan sát mà không mảy may phát giác. " Khi Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, em có biết rằng, người đứng trên lầu lại ngắm em..."
Khoé mắt hắn liếc qua chiếc mũ phủ trên mắt chiếu lên Dương Hiền. Ban đầu lưu ánh nhìn lại chỉ vì nàng quả thực xinh đẹp lại quá trẻ so với đám bợm xung quanh, hắn thực nghĩ nàng là em nhỏ ai đó đưa đến, nhưng khi nhìn ánh mắt có thần đầy sắc sảo, nhìn khoé miệng nhếch lên cười đầy giảo hoạt, đôi môi đỏ chín nhấm nhâp ly bia cùng vẻ mặt đầy thoả mãn có chút ta đây của nàng. Rõ ràng là 1 phụ nữ thành thục lại mang vẻ đẹp của thiếu nữ. Hắn quả thực hứng thú ngắm thêm vài cái rồi cuối cùng chẳng thể dứt mắt được lúc nào không hay.
Nàng thật sống động!
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời trưởng thành của hắn thấy 1 cô gái chỉ im lặng thôi cũng rực rỡ sinh động đến vậy.
Cũng là lần đầu tiên trong suốt 8 năm lòng hắn thấy nhộn nhạo khi nhìn nàng kéo áo xuống.
Ánh đèn mờ ảo không làm mờ đi được đường nét trên cơ thể nàng. Bờ vai nhỏ nhắn, vòng eo uyển chuyển dưới lớp váy, cặp đùi trắng gần như lồ lộ dưới tầng váy quá ngắn.
Nàng như đã uống kha khá, hắn nhìn đôi bàn tay nhỏ bé ôm cốc bia lạnh áp lên má, lên cổ như muốn làm dịu đi sắc hồng thuận dưới làn da bạch ngọc. Vài giọt nước lăn theo gò má trượt xuống cổ, đi qua xương quAi xanh một đường chạy thẳng xuống khe ngực ngút ngàn biến mất vào trong đó.
Có một nỗi khao khát bùng lên trong hắn không lý giải được. Một ý nghĩ thoáng qua trong não hắn.. "ước gì mình là giọt nước kia"...
Suy nghĩ đó khiến hắn bị shock với chính bản thân mình. Sao có thể phát sinh dục vọng với 1 cô gái còn chưa biết tên? Rồi hắn tự chê cười bản thân. Hẳn là đã cấm dục quá lâu rồi. Hắn đã cô đơn 8 năm có lẻ rồi.
Dương Hiền vẫn không biết không hay ánh mẮt như sao xa đang chiếu lên nàng lúc này. Ngồi lâu khiến chân tay nàng khó chịu, đôi xăng đan hơi chật giờ vòng dây đang thít lấy mắt cá chân của nàng, da thịt dưới chân kêu gào được giải thoát. Co 1 chân lên ghế, Dương Hiền kéo móc thả lỏng cho đôi cổ chân bị bó đến ửng đỏ.
Nàng không biết động tác co chân ấy có bao nhiêu phơi bày, bao nhiêu khiêu khích với người bên cạnh.
Một tiếng hít thở đè nén vang lên bên cạnh Dương Hiền, thanh âm trầm đục như tiếng gầm nhỏ kiềm chế. Nàng ngẩng phắt đầu dậy nhìn về phía bên cạnh. Ngay lập tức, cả người Dương Hiền bị hút vào một ánh mắt sáng lấp lánh như những vì sao, to lớn mạnh mẽ và sâu không đáy như màn đêm.
Người đàn ông với ngũ quan như tượng tạc hiện lên trước mắt Dương Hiền. Suy nghĩ đầu tiên về trong đầu Nàng, hắn quá đẹp, vẻ đẹp đậm chất Á đông. Vốn dĩ từ này dành cho phụ nữ, nhưng với hắn là ngoại lệ. Đẹp như 1 bức tranh sơn dầu, đậm đà đằm thắm mà bí ẩn. Tại sao 1 người nổi bật đến nhường này ở cạnh mà Dương Hiền lại không phát hiện ra? Không lẽ nàng quả thực say rồi?
Một cảm giác nguy hiểm tràn trong vỏ não. Dương Hiền bất giác thấy sợ người đàn ông trước mặt, 1 nỗi sợ hoàn toàn bản năng. Từ 1 con cáo rực lửa dưới uy mãnh của 1 con báo đêm. Nàng vô thức cắn đôi môi mỏng đỏ, ánh mắt không tự chủ muốn trốn tránh người nọ.
Nhưng nàng chậm mất 1 nhịp, một bàn tay to lớn với những ngón thon dài tóm lấy cằm Dương Hiền, trước khi nàng kịp thốt lên bất cứ âm điệu ngỡ ngàng nào, cả đôi môi đã bị phủ kín.