Tiểu Đậu và Tiểu Ái vẫn còn ở ngoài phòng khách, nghe được tiếng động bên trong, tụi nó còn không thèm nhấc mí mắt lên xem.
Tiểu Đậu đã ngủ rồi, nó nằm trên sô pha cuộn người lại.
Tiểu Ái chán nản với đám người kia, quyết định không màng nhân sinh giơ chân nhấn nút tắt ti vi trên điều khiển, sau đó ngáp một tiếng đi đến chỗ Tiểu Đậu, nằm xuống gác đầu lên người nó.
Bạch Lộ nằm ở nhà ăn không ngồi rồi, chỉ có ngủ với xem ti vi, thỉnh thoảng sẽ đến nhà Giang Cảnh Văn chơi.
Hôm nay công ty đột nhiên sắp xếp cho cậu một show thực tế, chính là cùng một đám người mới đi trải nghiệm cuộc sống thôn quê.
Ai nha, Bạch ảnh đế của chúng ta từ nhỏ đều là sống trong nhà lớn, có bao giờ đến thôn quê bao giờ đâu.
Lần nay đi cũng phải mất tầm hơn hai tháng, vậy thì cũng gần đến tết rồi, không biết có thể về kịp không nữa.
Bác sĩ Giản sau khi về nhà liền nhận được tin bà xã nhà mình đã xách va li đi tham gia chương trình, anh chỉ có thể bất lực nhìn Tiểu Đậu và Tiểu Ái.
Ngồi trên máy bay, bên cạnh là hai tiểu bối cùng công ty đang nổi gần đây và Đàm Châu. Hai tiểu bối này ỷ mình có nhiều miến lại được công ty ưu ái liền lên mặt, vậy mà không nhìn lại xem người kia còn nổi tiếng hơn cả mình, người ta là tiền bối, cũng không thèm so đo với người mới làm gì.
Bạch Lộ đeo bịt mắt lên đầu, mở sách ra đọc, nhìn cảnh này ai cũng sẽ nghĩ cậu thích đọc sách, nhưng không, ngoài bác sĩ Giản ra không ai biết được cậu đọc sách là để thôi miên mình dễ ngủ hơn.
Đàm Châu đưa cho cậu một đĩa hoa quả.
"Tiểu Lộ, ăn hoa quả."
"Cảm ơn Đàm ca."
Hai tiểu bối kia thấy vậy, một người liền mở miệng nói:
"Quan hệ của hai người tốt thật nhỉ?"
"Thường thôi."
Đàm Châu lạnh giọng trả lời, anh đã sớm không vừa mắt đám tiểu minh tinh này rồi, ban nãy gặp cũng không thèm chào bọn họ.
Đáp chuyến bay đến tỉnh An Huy sắc trời cũng đã gần tối, hiện tại đang là năm giờ chiều. Bọn họ đứng ở sân bay đợi một chút liền có xe của tổ chương trình đến đón, đưa bọn họ đến chỗ đã chuẩn bị sẵn.
Vốn dĩ lần này chính là do ở nhà không có việc gì làm nên cậu mới đồng ý tham gia chương trình này, ai biết một lần đi lại mất hơn hai tháng.
Nhìn đến hai tiểu hoa kia, sắc mặt Trương đạo liền không còn tươi như lúc nãy nữa, hai người kia dường như cũng nhận ra, tỏ vẻ lúng túng.
Bạch Lộ thở dài một hơi, đứng ra phá vỡ bầu không khí này.
"Trương đạo, đây là người mới của công ty cháu, Vương Tiệp và Tạ Lẫm."
"Vậy sao? Nào, mau chuẩn bị đi."
"Đạo diễn, bên phía giải trí Tinh Không đến rồi."
"Vậy thì mau đi thôi."
Cậu kéo va li, mắt hơi hướng về phía trước, nhìn hai người vừa bước xuống từ xe.