Bạch Lộ nhìn một cái đã không rời mắt được, hai cô gái đứng bên cạnh anh ban nãy thấy vậy liền hét lên. Bọn họ rất ít khi được tiếp xúc với thần tượng của mình, đến tham ban cũng chỉ được đứng sau hàng rào ngăn cách để nhìn, huống gì anh đẹp trai đó còn được diễn chung nữa chứ, thật là ghen tị quá đi a.
"Ừm, giới thiệu với anh một chút, vị này sẽ cùng anh đối diễn, đây là kịch bản, lời thoại cũng không nhiều, lát nữa thầy Bạch sẽ chỉ cho anh."
"Được!"
Giản Diệc Minh cầm lấy kịch bản trên tay, nhìn lướt qua một cái.
Bạch Lộ đi đến, hai tay chắp sau lưng, mỉm cười vô cùng thân thiện.
Giản Diệc Minh nói xong lại không khỏi bật cười.
Anh đọc kịch bản và hồ sơ nhân vật xong mới biết thì ra nhân vật này cũng là một bác sĩ ngoại khoa, thật trùng hợp.
Đây cũng không phải nhân vật gì đặc biệt, chỉ là nhân vật này cũng góp một phần vào tình tiết quan trọng trong cốt truyện, nhưng lại xuất hiện ở duy nhất cảnh này.
May mắn thời lượng lên sóng không nhiều cũng giúp cho tổ phim đỡ vất vả.
Giản Diệc Minh có chút căng thẳng, anh hít sâu một hơi, lần đầu vào phòng cấp cứu cầm dao phẫu thuật cũng không có giống như vậy.
"Đã chuẩn bị xong chưa?"
Đạo diễn ở phía bên kia hô lớn, bên máy quay và âm thanh ánh sáng liền giơ tay ra dấu đã xong.
"Bình tĩnh, có em ở đây."
Bạch Lộ nói nhỏ bên cạnh Giản Diệc Minh, giúp anh bớt áp lực.
"Diễn!"
Nhìn cậu ở trước mặt mình vô cùng tự nhiên mà đọc lời thoại, biểu cảm trên khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, anh đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên cậu nhờ anh tập đối diễn cùng mình lúc ở nhà.
Giản Diệc Minh đang ngồi trên sô pha, Bạch Lộ từ phía sau chạy tới ôm chầm lấy cổ anh.
"Sao vậy?"
"Bác sĩ Giản, có thể giúp em việc này không?"
"Hửm, việc gì?"
Cậu leo lên đằng trước ngồi, gác đầu lên đùi anh, hai chân bắt chéo đặt trên thành ghế sô pha.
"Em sắp diễn một phân cảnh mới, mà đoạn này cần có người diễn cùng, anh giúp em đi."
"Tống tổng, thật ngại quá, ban nãy diễn viên của chúng tôi không đến được, đành tìm một người thay thế, không nghĩ tới vị tiên sinh kia diễn cũng rất tốt."
Tống Dương nhìn người kia trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt người kia nhìn Bạch Lộ có chút gì đó không đúng, cậu đối với anh cũng vậy.
Sau khi diễn xong cũng đã quá giờ nghỉ trưa, fan đến tham ban đều đi ăn hết cả rồi.
Mặc dù Hiểu chị Hoa đã nói tên này không phải nhân vật tầm thường, còn là nhà đầu tư cho bộ phim cậu đang đóng, nhưng mà cậu vô cùng vô cùng ghét hắn.
Đến cuối cùng, tên Tống Dương kia vẫn nhất quyết bám theo hai người bọn họ, Bạch Lộ chỉ muốn dành thời gian cho Giản Diệc Minh, không nghĩ đến tên này lại mặt dày như vậy.