Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 292: Không thể không đánh một trận.




Thiên Vân nghe ông lão nói như vậy, biết rằng bọn họ tránh không được phải đánh một trận, lập tức truyền âm nói với Keva Susan. "Trận chiến này chúng ta không thể không đánh, có điều tốt nhất không nên hạ tử thủ. Với thực lực của ngươi, nếu thi triển toàn bộ đi ra, dám chắc có thể đem một hai người bọn họ chém giết. Thế nhưng làm như vậy, chúng ta sẽ lây dính nghiệp lực, sau này một bước cũng khó mà tiến lên. Cao tầng các quốc gia cố ý che đậy thông tin, ngay cả chúng ta vì họ bán mạng, cũng không chịu tiết lộ mảy may. Hiển nhiên bọn họ cũng không coi trọng chúng ta, cho dù tất cả có ra được bên ngoài, chín phần mười sẽ bị thánh cấp cường giả bóp chết mà thôi. Hiện tại chúng ta cần phải bảo lưu thực lực, tìm cách khác rời khỏi nơi này, lợi dụng thông đạo trở lại, đã là chuyện không thể làm"

Keva Susan không phải người ngu, làm sao không biết những lời Thiên Vân nói chín phần mười là sự thực, nàng gật đầu, bi ai trả lời. "Thực không thể ngờ bọn họ chỉ coi chúng ta như quân cờ, tùy ý sắp đặt tất cả. Cho dù chúng ta có vì Cựu lục địa bán mạng, nhưng đối với bọn họ, chúng ta cũng chỉ là pháo hôi"

Thiên Vân nghe vậy, cũng không có mở lời an ủi. Việc bọn họ có thể thoát khỏi thế giới này hay không, còn chưa xác định. Nhưng từ những thông tin hắn góp nhặt được, cho dù bọn họ thoát được khỏi nơi này, vậy ra ngoài cũng sẽ vô thanh vô tức chết đi mà thôi. Từ thời đại cổ thần đến nay, Cựu lục địa đã trải qua hàng ngàn vạn năm biến thiên, vì sao ngay cả một chút tin tức hữu dụng về mảnh di tích này cũng không có? Ngoài mấy chuyện phá giải phong ấn thế nào, đem gia cố phong ấn ra làm sao, có còn gì nữa không? Không có, mọi việc đều rất mù mờ. Những tiền bối đi trước làm sao lại yếu kém như vậy được đây? Mỗi lần tiến vào cả ngàn người, làm sao lại chỉ đưa ra vài thông tin không thiết yếu như vậy được?

Điều đó chứng minh cái gì? Nó chứng minh rằng, tất cả mọi chuyện đã bị cao K9D5L tầng dàn xếp toàn bộ. Mặc kệ đám người tiến vào phiến di tích này có thể ra ngoài hay không, đến cuối cùng cũng chỉ có nước chết mà thôi. Lại nhớ tới dãy núi lửa lúc đám người tiến vào, Thiên Vân sắc mặt càng là phát chìm, lẩm bẩm. "Một ngàn năm thời gian, vô số núi lửa đồng loạt hoạt động, chuyện trùng hợp như vậy, nói ra ai sẽ tin? Theo tình hình hiện tại cho thấy, khả năng cao đám người cao tầng cũng đã đem việc này đè xuống. Còn nữa, các vị thống lĩnh vì sao lại không cùng đi với chúng ta? Bọn họ nói rằng sẽ ở lại xây dựng trận pháp, lần nữa đem cổ thần thức tỉnh, đem cả bọn rời khỏi thế giới này. Bọn họ là muốn đem cổ thần thức tỉnh? Hay muốn lợi dụng sự điên loạn của cổ thần, đem là sinh linh trong chiều không gian song song này một mẻ hốt trọn?"

Thiên Vân càng phân tích, càng là hoảng sợ không thôi, đang tính nói ra suy nghĩ của mình với Keva Susan, đúng lúc này, bên phía đối diện bảy người kia đã bắt đầu động thủ.

Sáu người nam tử tuổi còn khá trẻ thân hình thoắt cái đã đi tới chỗ hai người Thiên Vân, tốc độ có thể nói vô cùng nhanh. Hơn nữa Thiên Vân còn thấy được, đám người này có thể phi hành, dường như cấm không trận pháp nơi này không thể áp chế được họ. Lại nhớ tới trên thân bọn họ năng lượng có chút giống với tà tính, Thiên Vân mới vỡ lẽ hiểu ra, đám người này sớm hình thành liên kết với Di Tích. Hoặc có thể nói, bọn họ là chủ, đám người Thiên Vân là khách. Khách đến nhà, đương nhiên phải chịu áp chế mới đúng.

Thiên Vân không muốn nghĩ ngợi thêm nữa, một tay nắm chắc Tinh Vẫn Đao, một bên quan sát nhất cử nhất động của đám người này.

Hắn thấy được sáu người đang làm ra một loại hợp kích chiến trận. Nếu là bình thường, loại chiến trận nhỏ này Thiên Vân muốn phá rất dễ dàng, nhưng hiện tại hắn đã bị áp chế cảnh giới, muốn tùy tiện phá trận, tránh không được phải xuất thủ giết người.

Keva Susan tuy rất khẩn trương, nhưng cũng không sợ, nàng rút ra một thanh trường kiếm, tay còn lại cầm một viên cầu màu vàng, hiển nhiên là muốn dùng thuật thỉnh thần.

Thiên Vân thấy vậy, cũng không lên tiếng ngăn cản. Hai người đang ở trong vòng vây, hắn khó có thể chiếu ứng nàng chu toàn, nếu nàng thực lực tăng lên, khả năng chạy thoát của bọn họ sẽ cao hơn một chút.

"Các hạ thật sự muốn dồn chúng ta vào chân tường hay sao? Ta đã nói rõ ràng, chúng ta không biết gì về chuyện năm xưa, vì cái gì còn muốn vây công chúng ta?" Thiên Vân vừa mở miệng, vừa quét mắt nhìn đám người, hỏi.

"Quá khứ cũng không ít người như các ngươi, nói rằng không hề biết có chuyện như thế. Chỉ là sau khi chúng ta thả họ đi, một thời gian ngắn sau, họ lại mang người tới đem chúng ta tiêu diệt. Đám người các ngươi dối trá thành tính, làm sao ta có thể cùng cổ nhân học theo, đem các ngươi thả được kia chứ?" Ông lão nói xong, lập tức vung pháp trượng, chú ngữ niệm động cực nhanh.

Chỉ thấy ông ta hướng đầu pháp trượng chỉ thiên, quát lớn một tiếng. "Vụ Lôi"

Tiếng quát vừa dứt, một đạo thiểm điện to như thùng nước xé tan tầng tầng sương khói lao xuống, khủng bố khí cơ đem hai người Thiên Vân khóa chặt.

Thiên Vân sắc mặt phát chìm, không nói hai lời, trực tiếp vung đao chém ra. "Tương Tư"

Đao vừa chém ra, đầu mũi đao lập tức có một đạo bóng hình xinh đẹp bước ra, tay phải nắm chắc chuôi đao, chém ra một cái.

Không có ầm ầm nổ vang, không có khủng bố phá hoại, chỉ có một tiếng nỉ non "trở về đi" vang lên. Ngay tức khắc, đạo thiểm điện bị một đao kia đánh cho bay ngược, bắn lên cao hơn trăm trượng, cuối cùng tán loạn tiêu thất.

Sáu người trẻ tuổi thấy trưởng bối phát động công kích, cũng ngay lập tức làm ra phản ứng. Trên thân bọn họ bùng lên ngợp trời khí cơ, một loại cảm giác nóng cháy khiến hai người Thiên Vân có chút khó thở.

Thiên Vân đứng trong vòng vây, chỉ nghe trên thân sáu người liên tục truyền ra từng tiếng thùng thùng. Tiếng tim gia tốc đập nhanh, khí huyết cuộn trào khiến không khí xung quanh tựa như đang bị chân hỏa thiêu đốt, nóng tới mức khó mà hình dung bằng lời.

Thiên Vân cảm nhận được rõ ràng, trên người sáu tên tu luyện giả này có giấu vết của ba đạo xiềng xích. Xem ra bọn họ cũng đã đột phá gông cùm, thành tựu không kém gì hắn.

"Giúp ta ngăn bọn họ một chút, ta muốn đem lão già kia bắt lấy, đợi sau khi làm xong, ta sẽ giúp ngươi một tay". Thiên Vân hướng Keva truyền âm nói một tiếng, thân ảnh chớp mắt đã không thấy đâu.

Sáu người thấy Thiên Vân biến mất, vẻ mặt lại không hề thay đổi dù chỉ một chút. Xem ra bọn họ rất tự tin vào trưởng bối nhà mình. Sáu người ánh mắt sắc lạnh, hướng về Keva Susan thi triển hợp kích chiến pháp.

Keva Susan không dám lãnh đạm, lập tức đem viên cầu kia ném ra. Viên cầu màu vàng vừa rời tay, lập tức biến thành một tầng vụ khí màu vàng. Vụ khí đem thân thể nàng bao lấy, chớp mắt đã hóa thành một tầng óng ánh giáp trụ. Khí thế trên người nàng cũng theo đó tăng vọt, mạnh tới khó mà hình dung.

Keva Susan vừa rồi còn rất dịu dàng, lúc này lại biến thành bá đạo vô song, tóc dài phần phật bay, đôi con người bị kim sắc ánh sáng bao phủ, cùng thần linh không khác chút nào.

Sáu người thấy cảnh này, nội tâm không khỏi hơi kinh, có điều bọn họ vẫn duy trì tư thế tiến lên, không hề có suy nghĩ muốn rút lui.

Bảy người chiến thành một đoàn, nhất thời khó lòng phân ra thắng bại. Cho dù Keva Susan được thần linh gia trì, cuối cùng tu vi của nàng vẫn còn thấp, phát huy không được bao nhiêu thực lực. Hơn nữa phía đối diện sáu người kia tu vi đã có cảnh giới thứ ba hậu kỳ thực lực. Thêm nữa họ lại không bị áp chế cảnh giới, Keva Susan có thể cùng họ đánh mà không rơi vào thế hạ phong, đã nói rõ nàng không yếu rồi.

Bên này bảy người vừa lao vào đánh, phía kia ông lão cũng đã làm ra ứng đối. Chỉ thấy quanh thân ông lão bừng lên từng đoàn hỏa diễm đen kịt, sức nóng làm không khí xung quanh cũng phải biến dạng, cánh tay cầm trượng điểm ra.

Bành

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, vậy mà ông ta có thể phát giác thân ảnh Thiên Vân, thậm chí ngăn cản một kích của hắn.

Vạn Tướng Chi Vương truyện hay, phương thức tu luyện mới lạ, hài hước
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.