Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 283: Phong Thân sơ kỳ đỉnh



Chương 283: Phong Thân sơ kỳ đỉnh

Thiên Vân đem đám bảo vật kia chuyển qua một bên, tiếp tục xem xét những món đồ khác. Hắn thấy được rất nhiều viên thuốc đủ loại màu sắc, tạo hình giống với những con nhộng. Thiên Vân đem tất cả lấy ra kiểm tra một chút, phần lớn đều là loại tăng cao tu vi. Chỉ có điều những viên thuốc này chỉ dành cho quỷ tu, ngay cả con đường thần đạo cũng không thể luyện hóa, đừng nói một tu tiên giả như Thiên Vân có thể nhúng chàm.

Thiên Vân không quan tâm tới mấy viên thuốc này công hiệu thế nào, cứ thẳng tay đem linh tính hấp thu sạch. Nhìn vào đan điền, chỉ thấy linh tính quang cầu tựa như vầng thái dương, to lớn mà sáng ngời, hắn vui vẻ cười nói. "Luyện hóa hết đám linh tính này, có lẽ đủ để ta đột phá ba trăm năm pháp lực"

Bên trong vòng tay trữ vật còn chứa vô số đan dược cùng vật liệu luyện khí. Thiên Vân vốn không tinh thông luyện khí chi đạo, chẳng qua kiến thức cơ bản vẫn phải biết một ít. Những vật liệu này đa phần đều là loại hiếm có khó tìm, tỉ như Hãn Hải Thần Kim, Tinh Vẫn Thạch, La Hoàng Mộc. Đặc biệt nhất phải kể đến một loại vật liệu Thiên Vân không biết tên. Vật liệu này số lượng không nhiều, bên trong vòng tay trữ vật cả thảy có ba khối. Mỗi khối chỉ vừa nắm tay trẻ con mà thôi. Nó có màu xám đen, rất mềm nhưng lại rất dẻo dai. Ngay cả khi hắn có dùng Tinh Vẫn Đao chém vào. cũng chỉ làm vật liệu này thay đổi hình dạng, vừa nhấc đao lên, nó lập tức trở về trạng thái ban đầu.

Thiên Vân cẩn thận quan sát vật liệu kì lạ này một hồi, hắn có thể phân biệt được, vật liệu này là một kim loại hiếm thấy. Thế nhưng trong vô số kiến thức hắn đã học, chưa từng xuất hiện kim loại nào kì lạ như vậy.

Thiên Vân còn muốn tiếp tục xem xét vòng tay trữ vật, đúng lúc này, trên tầng trời bất ngờ truyền tới từng tiếng nổ vang. Nhìn lên cao, chỉ thấy có ba đạo cột sáng màu vàng phóng lên tầng mây, xua tan một ít sương xám. Thiên Vân thần sắc có chút ngẩn ra, lẩm bẩm nói. "Ba hướng này, hình như là vị trí tàn chi Hắc Dạ Nữ Thần đi. Xem ra bọn họ đã phá hủy cấm trận thành công. Hắc hắc, có lẽ chỉ mình tên nam tử tóc đỏ kia là không giống bình thường. Lại dám ngang nhiên sử dụng Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận phá cấm. Nếu hắn làm như các tiền bối đi trước, có lẽ đã không chịu thảm tao như vậy"

Thiên Vân cũng không có nói gì thêm, vác quan tài trên lưng, chậm rãi tiến về dãy núi xám đen, tụ hợp cùng với Alma thống lĩnh. Hắn cũng không thèm mở ra Liễm Khí Thuật nữa, cứ như vậy ngông nghênh mà đi.

Bởi vì lúc tiến về Rừng Thì Thầm, Thiên Vân đã cố ý sử dụng Liễm Khí Thuật che giấu hơi thở, thế nên quỷ vật nơi này vẫn còn rất nhiều. Lần này trở lại, hắn dự định đem toàn bộ bọn chúng chém giết sạch sẽ, hấp thu linh tính, đột phá cảnh giới Phong Thân sơ kỳ đỉnh phong.

Cách nơi Thiên Vân đi đường khoảng hơn năm trăm dặm, một nữ nhân sắc mặt tái nhợt đang điên cuồng lao đi. Trên người nữ nhân này xuất hiện vô số vết thương, tay cầm trường kiếm có chút run run. Thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau, mang theo vẻ sợ hãi cùng bất an.

Nếu Thiên Vân ở đây lúc này, liền có thể nhận ra nàng ta. Lại chẳng phải Keva Susan, còn ai vào đây. Chỉ là nàng này hiện tại chật vật chạy trốn, trên người mang theo thương tổn, đâu còn bộ dáng cao quý xinh đẹp tựa thiên sứ như trước nữa.

Phía sau nàng hơn ngàn mét, một đạo khói đen đang không ngừng bám theo. Nếu có thể nhìn xuyên qua tầng khói đen này, liền có thể nhìn ra người bên trong là ai. Kẻ này là một thanh niên nam tử, vóc người không tính quá cao lớn, mặt mũi rất bình thường, điển hình của hạng người ném tới nơi đông đúc liền biến mất. Người này cũng không phải ai xa lạ, đúng là Merlin Edwards.

Cả hai một đuổi một chạy, tốc độ có thể nói rất nhanh. Nếu không phải hai người bị phong ấn cấm trận áp chế, chỉ sợ tốc độ còn muốn nhanh hơn không ít. Nhìn phương hướng của hai người, vậy mà cùng phương hướng Thiên Vân tiến về không hề sai biệt.

Keva Susan tốc độ tuy rằng rất nhanh, thế nhưng giờ khắc này nàng cũng chỉ là một Đại Pháp Sư bình thường mà thôi, không giống lúc trước, có thần linh phụ thể. Mà phía bên kia, Merlin Edwards như biến thành quỷ vật, cả người bốc lên tầng tầng tà tính, đôi con ngươi đỏ ngầu, sớm đã đánh mất lý trí rồi.

Cảm nhận rõ khoảng cách hai người đang ngày một rút ngắn, Keva Susan nội tâm biệt khuất muốn hỏng. Nhóm năm người bọn họ vốn dĩ có thể cầm chắc phần thắng với con quái đầu kiến thân nhện kia. Thế nhưng đúng lúc năm người rút lui tránh đi cơn mưa dịch lỏng, quái vật kia lại chọn cách cắn nuốt bầy con, giúp bản thân khôi phục thực lực, cũng tăng lên một tầng tu vi.

Nhóm năm người tuy phản ứng cũng đủ nhanh, cuối cùng giành được phần thắng, thế nhưng đội ngũ cũng thảm tao thương vong. Ngoại trừ nàng cùng Merlin Edwards còn sống, ba người kia đều bị chất độc ăn mòn, hóa thành huyết thủy, chết không thể lại chết.

Vốn tưởng chỉ cần tiến vào lăng mộ, giải khai cấm chế bên trong, mang theo quan tài chứa tàn chi Thái Dương Thần rời đi liền xong chuyện. Nào ngờ bên trong lăng mộ tà tính quá nồng, Merlin Edwards vô thanh vô tức bị nó ăn mòn, biến thành tà vật một thành viên.

Nàng trong lúc thi triển ma pháp, đem cấm chế trên quan tài phá giải, không chú ý Merlin Edwards đã bị tha hóa. Cuối cùng bị y thành công đánh lén một kích. Nếu không phải nàng thân là một quý tộc, huyết mạch cao quý không ai sánh bằng, trước khi tiến vào di chỉ được truyền cho không ít bảo vật hộ thân, có lẽ đã bị một kích kia đánh thành thịt vụn.

Nàng biết nếu không chạy trốn, sớm muộn sẽ bị Merlin Edwards giết chết. Dù sao nàng vừa rồi đã thi triển thuật thỉnh thần, trên thân gánh chịu không nhỏ tổn thương. Nếu thi triển thuật này lần nữa, chỉ sợ cái mạng của nàng cũng bồi đi vào. Chính vì thế, nàng không thể không lựa chọn rời đi, bỏ nhiệm vụ lại.

Nàng vốn tưởng Merlin Edwards sẽ bỏ qua cho nàng, dù sao hai người cũng chẳng có oán thù. Tà vật dù có xâm nhập vào người y, vậy khả năng cao sẽ lựa chọn thủ hộ lăng mộ này mới phải.

Thế nhưng nàng nhầm, Merlin Edwards thấy nàng chạy trốn, không những không buông tha nàng, lại một đường đuổi theo đến cùng. Cả hai một truy một chạy đã có vài ngày, hiện tại nàng đã sức cùng lực kiệt. Nếu không thể thoát khốn, cũng chỉ còn cách dùng thuật thỉnh thần, cùng đối phương đồng quy vu tận.

Tình huống bên trong di tích, sớm đã thoát ly khống chế từ lâu. Các vị thống lĩnh không ít lần nhận tin thuộc hạ nằm xuống, sắc mặt người nào người nấy khó coi cực kì.

Đang lo lắng nhiệm vụ sẽ không thể hoàn thành, lại thấy bên phía Frank đế quốc lục tục có đội ngũ thành công phá giải cấm chế. Mãi tới lúc này, chư vị thống lĩnh mới thở ra một chút, tiếp tục bố trí phong cấm đại trận.

Chỉ có điều bọn họ không biết rằng, tất cả mới chỉ là bắt đầu mà thôi, chuyến đi này chú định thương vong sẽ nhiều lắm.


Thiên Vân cõng theo quan tài đá trên lưng, bước chân không nhanh không chậm tiến về phía trước. Tinh Vẫn đao luôn trong tư thế ra khỏi vỏ, dọc đường đi xác chết của đám quỷ vật nằm la liệt. Thương thế trên người Thiên Vân sớm đã khỏi hẳn, pháp lực căng tràn tới tình trạng bão hòa, cách đột phá Phong Thân tam trọng một tầng giấy mỏng nữa mà thôi.

Thiên Vân không thèm quan tâm tới vấn đề đột phá, Phong Thân nhị trọng cùng tam trọng, vốn dĩ chỉ là một bước nhỏ mà thôi. Chỉ khi đột phá tứ trọng, thất trọng hắn mới cần ngồi xuống điều tức một phen.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ... Thời 2UoMh gian cứ thế trôi qua, Thiên Vân cước bộ chưa từng dừng lại, trên đường hắn đi qua, không một con quỷ vật nào có thể còn sống ly khai. Sau lưng hắn quan tài liên tục rỉ ra từng làn sương đỏ, có điều sắc mặt hắn vẫn cứ như thường, không hề chịu sự ảnh hưởng.

Thiên Vân không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, chỉ biết sau khi tỉnh lại từ vụ nổ lớn kia, những tiếng thì thầm cùng tà tính đã không thể gây ảnh hưởng đến hắn nữa. Mặc cho sương đỏ có bị hắn hấp thu đi vào, tất cả đều sẽ bị Hạ Thi Phệ Linh Kinh trong cơ thể hắn luyện hóa sạch sẽ.

Thiên Vân có ý định, đem tàn chi của các vị thần một mẻ luyện hóa hết, thử xem với luồng linh tính khổng lồ như vậy, có thể hay không đem mình thẳng bước tới Sinh Hoa.

Tất nhiên hắn chỉ suy nghĩ chơi chơi mà thôi. Linh tính của một vị thần, chỉ sợ so với bất kỳ sinh linh nào còn muốn cường gấp trăm vạn lần. Hấp thu xong nếu luyện hóa không thành, vậy chín phần mười cơ thể hắn sẽ chịu không nổi mà nổ tung cũng chưa biết chừng.

Thiên Vân không phải lần đầu đưa ra những suy nghĩ điên rồ, thế nhưng việc nghĩ và làm là hai chuyện khác nhau. Hắn trước nay luôn lấy cẩn trọng làm đầu, sẽ không để những suy nghĩ bồng bột gây tổn hại cho bản thân.

Bởi vì trên lưng cõng theo tàn chi cổ thần, lại không muốn phi hành, thế nên đoạn đường trở lại cũng có chút hơi dài. Dọc đường đi Thiên Vân đã tiêu diệt thêm không ít quỷ vật, tu vi cứ như vậy nhẹ nhàng đột phá tới Phong Thân tam trọng.

Phong Thân sơ kỳ đỉnh, lượng pháp lực dự trữ cùng thần hồn tăng thêm không phải quá nhiều. Nếu muốn có biến đổi lớn, ít nhất phải đột phá tới tầng thứ tư, tức Phong Thân cảnh trung kỳ.

Thiên Vân một đường vừa đi vừa chém giết quỷ vật, cũng là để thích ứng tu vi hiện tại, cũng vừa để tích lũy linh tính. Bởi vì tu vi đột phá tới tầng thứ ba, tốc độ hấp thu cùng chuyển hóa lại tiếp tục tăng mạnh. Nhận thấy điều này, Thiên Vân trong lòng càng là vui vẻ. Hắn dự định sẽ nhân cơ hội này, chém giết càng nhiều quỷ vật càng tốt, nếu có thể đột phá Phong Thân trung kỳ, vậy không còn gì tốt hơn.

Vạn Tướng Chi Vương truyện hay, phương thức tu luyện mới lạ, hài hước
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.