Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 268: Đả thông hai chiều không gian, tiến vào Di Tích Thần Vẫn



Năm vị thống lĩnh lần lượt mang theo thuộc hạ của mình bước vào cổng dịch chuyển, tốc độ cực nhanh, chỉ một thoáng cả toà bình đài đã không còn một ai.

Thiên Vân chỉ cảm thấy đầu óc một trận hỗn loạn, lúc khôi phục trở lại, đã thấy bản thân đứng ở một hẻm núi lớn. Phía trước còn có không ít thân ảnh đang đứng, mồm năm miệng mười trao đổi qua lại. Cũng có ít người lựa chọn đơn độc mà ngồi, không muốn cùng người khác bắt chuyện.

Giống với Anh Quốc, những nước khác cũng cử tới vô số Đại Kỵ Sĩ, rất ít Đại Pháp Sư. Thiên Vân còn cảm nhận được có bảy cỗ khổng lồ khí tức ẩn hiện, hiển nhiên bọn họ đều là thánh cấp cường giả. Đối mặt với những cỗ khí tức hùng mạnh như vậy, căn bản không một kẻ nào dám ngang nhiên tản ra thần thức. Thiên Vân cũng vậy, yên lặng tìm một góc vắng mà ngồi.

Đám người Anh Quốc rất nhanh đã tập hợp đủ, Acacia viện chủ là người cuối cùng bước ra. Nàng vừa ra khỏi cổng dịch chuyển, lập tức phất tay tản đi vòng xoáy, bước chân thẳng hướng bảy cỗ khí tức khổng lồ kia mà đi.

Thiên Vân không có làm nhiều quan sát, hắn hiện tại chỉ muốn an tĩnh mà ngồi. Vừa rồi hắn đã ngửi thấy một cỗ khí tức nguy hiểm phả vào mặt, hiển nhiên đối phương thực lực rất mạnh, hơn nữa cũng có ác ý với hắn. Làm Thiên Vân nghi hoặc chính là, hắn không thể tính toán đối phương là ai. Hắn đã quét mắt nhìn xung quanh một vòng, thế nhưng không ai trên thân tán phát nghiệp lực, tất cả đều rất bình thường.

"Chuyến đi lần này, chỉ sợ hung hiểm hơn ta nghĩ rất nhiều a". Thiên Vân nội tâm không khỏi xoắn xuýt. Người có thể khiến Thiên Vân sinh ra cảm giác nguy cơ, hiển nhiên tu vi không yếu chút nào. Càng nguy hiểm hơn khi đối phương có biện pháp tránh đi Thiên Diễn Thuật tra xét. Át chủ bài của Thiên Vân chính là Thiên Diễn Thuật, nếu nó không thể phát huy tác dụng, chẳng khác nào chặt đi của hắn một đầu cánh tay.

"Hừ, chỉ cần ta luyện thành Liễm Khí Thuật, hươu chết về tay ai còn chưa biết đây. Đã tới nơi này, cũng nên tìm Alma đòi hỏi đồ vật đi thôi". Thiên Vân tính toán một chút, rất nhanh liền đứng dậy, muốn tìm Alma lấy đồ thuộc về mình.

Có điều đúng lúc này, tám cỗ khổng lồ khí tức bỗng dưng biến mạnh. Chỉ thấy trên màn trời có tám đạo độn quan phóng thẳng lên cao, khí thế như hồng.

Tám đạo độn quang sau khi tắt đi, có thể nhìn thấy tám bóng người đứng thành một vòng tròn. Tổng cộng cả thảy bốn nam bốn nữ, khí tức cực hạn thánh cấp phả vào mặt.

Vị trí đứng của họ cũng có quy luật, nam nữ đứng xen kẽ, hiển nhiên là có tính toán từ trước. Tám người nhìn nhau một chút, hướng về phía đối phương gật đầu, theo đó liền lấy ra bảo vật của mình. Tám người đều là Thánh Pháp Sư, bảo vật đều là vòng xương, thủ trượng, phù văn liên tục chớp động, đếm không hết có tất cả bao nhiêu đạo.

Thiên Vân biết tám vị thánh cấp cường giả muốn thi pháp, đem hai mảnh thế giới đánh xuyên một đầu thông đạo. Quá trình này không giống với lúc tiến vào Dược Vương Động. Dược Vương Động chỉ là một mảnh nhỏ thế giới mà thôi, nơi bọn họ sắp tiến vào là một hoàn chỉnh thế giới, Bj4Cf cấp độ sai biệt không chỉ một chút. Hơn nữa phiến thế giới kia cùng thế giới này không giống. Cả hai tính chất có lẽ tương đồng, thế nhưng không gian lại sai biệt. Thiên Vân tuy kiến thức về mảng này chưa thực sự mạnh, nhưng hắn có thể hiểu được, muốn mở ra thông đạo không hề dễ. Cho dù năm đó các vị cổ thần đã lưu lại vết tích, nhưng khoảng cách giữa thần cấp cùng thánh cấp cũng quá to lớn. Nó chẳng khác gì lạch trời, chỉ khi đối mặt mới biết nó có bao nhiêu xa vời.

Thiên Vân nghe nói thần cảnh chưa phải là cực hạn, phía sau còn vô số cảnh giới khác. Thần cảnh thực ra chỉ là một ngưỡng cửa, cũng giống như Hoá Thần, Tứ Tiết vậy.

Tám vị thánh cấp cường giả bắt quyết mỗi lúc một nhanh. Đúng lúc này, cả tám người đồng thanh quát một tiếng "lên".

Chỉ thấy đầu ngón tay mỗi người phát ra một điểm sáng chói mắt. Tám điểm sáng hướng thẳng lên trời bắn nhanh mà đi, cuối cùng giao nhau tại một điểm trung tâm. Chỉ thấy tám điểm sáng hoà làm một, hoá thành một loại hình tròn đồ án, bên trong có hình một ngôi sao bảy cánh, bên ngoài là vô số phù văn không ngừng lập loè.

Vòng sáng chậm rãi chuyển động, sau khi hấp thu một lượng lớn ma lực từ tám vị Thánh Pháp Sư, vòng sáng đã có chu vi hàng trăm mét. Vòng sáng thẳng hướng trời cao mà chiếu, hình thành một cột sáng to lớn, vạch phá tầng tầng ngăn cách.

Màn trời vừa rồi còn trong xanh không một gợn mây, lúc này lại bị cột sáng đánh ra một cái hắc động. Trời đất cũng biến thành mờ ảo, không gian chi lực giảo sát bát phương. Một loại khủng bố sát cơ phả vào mặt. Thiên Vân cho dù gặp qua nhiều tràng cảnh còn kinh khủng hơn thế này rất nhiều. Thế nhưng thấy cảnh này sắc mặt cũng tái đi không ít.

Đám người phía dưới vào lúc này sắc mặt so với Thiên Vân còn khó coi gấp mấy lần. Bọn họ dù sao cũng chỉ là tu luyện giả bình thường, chưa từng trải qua loại thiên tượng khủng bố thế này, không hoảng sợ mới là lạ đây.

Màn trời bị đánh ra một cái hắc động, vòng sáng theo sau vây chặt hắc động lại, không cho nó có cơ hội đóng lại. Tám người đồng loạt nâng cánh tay, chém về cổ tay còn lại một đạo vết thương. Máu tươi vừa chảy ra, lập tức bị họ dẫn dắt thẳng hướng hắc động lao nhanh.

Màu tươi dung nhập vào hắc động, lập tức bị vòng sáng kia hấp thu. Vòng sáng theo đó càng sáng hơn mấy phần, bắt đầu bao trọn cả hắc động lại. Đứng phía dưới có thể chứng kiến, bên kia hắc động là một mảnh thế giới xám xịt, khí tức hoang sơ khiến người chứng kiến như lạc vào thời kì viễn cổ.

Ngay lúc này, Acacia viện chủ nghiêm giọng quát. "Lập tức tiến vào, các ngươi chỉ có thời gian một năm, nếu xảy ra chuyện, lập tức tập trung lại, chờ đợi tại xuất phát điểm. Nếu một năm sau các ngươi không trở lại, vậy sống chết tự liệu"

Thiên Vân đang định bay vào vòng xoáy, lại thấy thân ảnh Alma Jones đi tới, hướng hắn ném ra một chiếc túi nhỏ màu đen. Thiên Vân vô thức bắt tới, lại cẩn thận kiểm tra một chút, khoé miệng không khỏi treo một nụ cười tươi.

"Đi thôi". Alma Jones chỉ thả lại một câu, lập tức hướng tới vòng xoáy bay nhanh.

Thiên Vân cũng không chậm, lập tức bám theo sau. Hắn cũng không mở hết tốc độ, sợ sẽ bị người khác chú ý.

Hơn ngàn tu sĩ hoá thành độn quang hướng bầu trời thẳng tiến. Cảnh tượng chẳng khác gì cá chép vượt long môn, hùng vĩ mà tráng quan. Mãi tới khi không còn độn quang nào nữa, tám vị viện chủ mới tán đi ma lực. Ma lực không được cung cấp, vòng sáng nhoáng cái liền bị không gian chi lực phá thành mảnh nhỏ, tan biến không thấy đâu nữa.

"Hi vọng rằng mọi chuyện sẽ thuận lợi. Ta đã chọn lựa rất kĩ từng người tiến vào di tích, bảo đảm không có chuyện gì xảy ra. Không biết bên phía các vị, có hay không để người khả nghi tiến vào?" Một vị nam tử trẻ tuổi lúc này mới thở ra một hơi, mỉm cười hướng những người khác hỏi thăm.

"Arke, ngươi không cần lo, chuyện này có can hệ trọng đại tới tồn vong của nhân loại. Chúng ta làm sao có thể để người khả nghi trà trộn đi vào chứ?" Một nữ thánh cấp cường giả mở miệng đáp, hiển nhiên cũng rất tin tưởng vào đội ngũ của mình.

"Vừa rồi ta thấy bên đội ngũ Anh Quốc có một tu luyện giả khí tức rất cổ quái. Người này rõ ràng là một tu luyện giả cảnh giới thứ ba, thế nhưng ta lại không thể phân biệt rõ, hắn là Đại Pháp Sư, hay là Đại Kỵ Sĩ. Không biết Acacia viện chủ có thể giải đáp cho bọn ta một chút được hay chăng?" Lúc này một người đàn ông có bộ râu quai nón mới nhớ ra điều gì, hướng về phía Acacia viện chủ hỏi.

"Không giấu gì các vị, kẻ này quả thực không phải là người của Cựu lục địa chúng ta. Theo thông tin chúng ta thu thập được, rất có thể hắn tới từ Đông Phương đại lục, một trong số những mảnh đất bị vứt bỏ". Acacia hiển nhiên cũng không có ý định giấu giếm, lập tức gật đầu giải thích.

Bảy thánh cấp cường giả nghe Acacia nói như vậy, vẻ mặt không khỏi biến thành kinh hãi. Dù sao những vùng đất kia sớm đã không còn liên hệ gì với cựu lục địa. Ở rìa biên giới lại thường xuyên có không gian chi lực quét ngang, muốn đi thông hai phiến lục địa, căn bản là điều không thể nào.

"Những vùng đất bị thần vứt bỏ, mọi người cũng thừa hiểu rằng chúng ta không thể tiến vào. Đừng nói khắp nơi có không gian chi lực quấy nhiễu, tiến vào liền bị vô hình cương phong cắt thành bã vụn. Chỉ cần nói khoảng cách giữa hai đầu lục địa, nó cũng xa tới không tưởng. Nếu là Thánh Pháp Sư, Thánh Kỵ Sĩ có lẽ còn có đủ ma lực bay qua, thế nhưng kẻ kia mới chỉ là cảnh giới thứ ba sơ kỳ nha. Hắn làm sao có thể vượt qua vô số trở ngại, đi đến nơi này được kia chứ?" Một nữ thánh cấp cường giả khác có chút không tin tưởng, mở lời phản bác.

"Chư thần có để lại một ít điển tịch, trong đó nói rằng. Người của Đông Phương lục địa có một số quốc gia tu luyện con đường thành tiên. Con đường này chủ tu thần hồn, mưu cầu cái gọi tinh khí thần hợp nhất. Con đường của họ tuy rằng khác với chúng ta, có điều đại đạo trăm sông đổ về một biển. Đông Phương đại lục cùng chúng ta có thể không giống về nhiều mặt, nhưng chung quy họ cũng mưu cầu cái gọi là trường sinh bất tử mà thôi. Các ngươi có tin, kẻ này một lần ra ngoài đã liên tiếp diệt sát hơn 40 đầu Kappa hay không? Không những thế, lúc hắn ra khỏi Phù Không thành, tu vi cũng chỉ là cảnh giới thứ hai đỉnh phong". Acacia không có mở lời phản bác, mà tiếp tục nói ra những chiến tích của Thiên Vân, cũng như những kiến thức nàng biết về con đường thành tiên.

"Lại có chuyện này? Kappa là biến dị thú loại, am hiểu mộng yểm, ngay cả chúng ta gặp chúng cũng có chút vướng tay vướng chân. Người này chỉ dùng cảnh giới thứ hai đỉnh phong, một lần giết đi hơn 40 đầu, quả thực có chút đáng sợ đây. Nếu lời Acacia viện chủ nói là thật, vậy khả năng cao tên này đúng là xuất thân từ Đông Phương đại lục cũng nên". Người đàn ông có bộ râu quai nón gật đầu nói.

Những người khác cũng không nói gì thêm, nếu quả thực Acacia nói là đúng, vậy lai lịch của Thiên Vân hiển nhiên không có quan hệ gì với Quỷ Giới cả. Có điều bọn họ vẫn rất thắc mắc, vì sao Anh Quốc lại muốn cho người này tiến vào Di Tích Thần Vẫn, một người tu tiên liệu có công dụng gì khác hay sao?

Không Khoa Học Ngự Thú Truyện sủng thú cực hay, phá đảo mọi bảng xếp hạng tại Trung. Mn không nên bỏ lỡ siêu phẩm!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.