Cũng không tốn quá nhiều thời gian, Thiên Vân cuối cùng cũng tới bãi cạn Scarborough. Bãi cạn này thực chất là một đảo san hô vòng, gồm nhiều đá ngầm tập hợp mà thành. Từ đây đi tiến sâu về phía tây nam trăm vạn dặm liền tới thành Nottingham.
Thiên Vân vừa tiến về nơi này, cái mũi không khỏi cau lại. Khắp nơi là mùi máu tanh, chân cụt tay đứt rải đầy trên mặt đất, xa xa còn xuất hiện từng tiếng thuật pháp cùng binh khí va chạm, hiển nhiên nơi này trước đó đã phát sinh chiến đấu qua.
Thiên Vân không chút do dự, bước chân bước ra, trực tiếp tiến về nơi đang phát sinh giao tranh. Khi hắn đi tới liền lập tức hiểu ra vấn đề, trước mặt là hai phe quân đội. Một phe là nhân loại tu luyện giả, tất cả đều là Đại Pháp Sư cùng Đại Kỵ Sĩ cấp. Phía còn lại làn da có đen có đỏ, diện mục dữ tợn, quỷ khí lan tràn. Lại chẳng phải đám quỷ vật từ cửu tầng địa ngục đây sao?
Thiên Vân thấy có quỷ vật, không chút do dự rút ra Tinh Vẫn Đao, hướng đám này thẳng tay mà chém.
Tinh Vẫn đao vừa xuất ra, trời đất jWiy6 lập tức chuyển thành đen kịt. Nhìn lên cao, chỉ thấy một vầng trăng sáng, khắp nơi là tinh tú lập loè. Đây chính là thần thông của Vô Thiên, Truy Tinh Trục Nguyệt đao. Chỉ khác ở chỗ, Thiên Vân hiện tại pháp lực rất lớn, ý cảnh cũng mạnh hơn rất nhiều.
Trải qua trận chiến với nam tử áo trắng thần bí, tầm mắt của Thiên Vân tăng lên không ít. Tuy rằng Truy Tinh Trục Nguyệt không phải đỉnh tiêm thần thông, nhưng qua tay Thiên Vân, nó đã không kém gì những môn thần thông tuyệt đỉnh khác.
Thiên Vân sở dĩ dùng Truy Tinh Trục Nguyệt Đao giết địch, chỉ vì ở Cựu lục địa, cũng chỉ có môn đao pháp này giống với ma pháp nhất.
Thiên Vân vừa xuất ra Truy Tinh Trục Nguyệt đao. Lập tức điều khiển tinh tú quay xung quanh mặt trăng, làm thành giả tượng quần tinh phủng nguyệt. Cùng với vòng tròn ma pháp của đám Đại Pháp Sư cũng không có quá lớn sai biệt. Nếu không gặp người tu tiên, khả năng bị phát hiện rất thấp.
Màn trời lúc này sát cơ ẩn hiện, vô số phi đao vụt bắn mà xuống, điên cuồng đánh lên thân chúng quỷ.
Chúng quỷ thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi đại biến, vội vàng tế ra quỷ vụ, đồng tâm hiệp lực đánh về màn trời lúc này đang che kín phi đao rậm rạp.
Thiên Vân cũng chẳng thèm để bọn này vào mắt. Với thực lực hiện tại, kẻ nào dám ngăn cản Thiên Vân cũng chỉ còn nước chết. Tuy hắn không dám nhận mình đã vô địch cùng cảnh, nhưng cách biệt cũng không phải quá xa.
Đám quỷ quái không biết Thiên Vân thực lực sâu cạn ra làm sao, tới khi bị phi đao chém thành mảnh vỡ đã chẳng còn nhận thức được nữa rồi.
Sự tình nói thì lâu, thế nhưng diễn ra lại rất nhanh. Từ lúc Thiên Vân xuất đao đến khi đám quỷ quái này chết, có lẽ chưa quá bốn hơi thời gian.
Nhóm người còn lại chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, lúc này thấy tất cả quỷ vật đã chết hết, miệng không khỏi há to, vội vàng nhìn về hướng bầu trời.
Chỉ thấy lơ lửng giữa tầng không là một nam tử dung mạo như tiên, khí tức phiêu miểu xuất trần. Nam tử hướng đám người mỉm cười gật đầu, miệng nói. "Các vị không biết là người toà thành nào? Không bị thương chứ?"
Nhóm người cả thảy có 10 tu luyện giả, tu vi cũng là Đại Pháp Sư, Đại Kỵ Sĩ cấp bậc. Thấy Thiên Vân hướng mình chào hỏi, một gã Đại Kỵ Sĩ tu vi hậu kì cảnh giới thứ ba đi ra. Hắn hướng Thiên Vân làm một động tác chào hỏi, miệng nói. "Đa tạ các hạ vừa rồi đã ra tay giúp đỡ. Chúng ta là người của Thành Nottingham, dưới trướng Fergal Stephen tướng quân. Không biết các hạ là?"
Thiên Vân nghe hỏi, lập tức ôm quyền chắp tay, miệng đáp. "Thì ra các vị đều tới từ thành Nottingham. Ta tên Bellamy, được Dieter trưởng quan giới thiệu tới đây gia nhập chiến trường. Vừa rồi đi qua chợt thấy có tiếng thuật pháp va chạm, thật may kịp thời ứng cứu mọi người"
"Ồ! Nói như vậy, các hạ cũng là người của Phù Không Thành?" Tên Đại Kỵ Sĩ lại hỏi.
"Tại hạ từ xa mà tới, tuy rằng lưu lại trong thành đã được một đoạn thời gian, nhưng chưa chân chính được xem là Phù Không thành một thành viên". Thiên Vân không có giấu giếm, lập tức đáp lời.
"Là như vậy sao? Nếu không có việc gì nữa, vậy bọn ta xin phép rời đi trước, Bellamy tiên sinh cứ thong thả là được". Gã Kỵ Sĩ nghe Thiên Vân trả lời, vậy mà lại sinh ra nghi kị, hắn hướng về Thiên Vân ôm quyền một cái, lập tức mang theo những người khác rời đi, một chút chần chờ cũng không có.
Thiên Vân lặng nhìn nhóm người rời đi, lông mày có chút hơi nhíu. Theo lẽ thông thường, Thiên Vân cứu được đám người, lẽ ra họ phải rất khách khí với hắn mới đúng. Đằng này bọn họ không những không cảm kích, lại xuất hiện sự bài xích với Thiên Vân, ánh mắt càng là cảnh giác vạn phần.
"Xem ra tình hình hiện tại còn so với ta biết càng thêm nghiêm trọng. Đám người phòng bị ta như vậy, hiển nhiên bên phía quỷ tu đã từng dùng quỷ kế như vậy trà trộn vào hàng ngũ tu luyện giả". Thiên Vân vốn rất thông minh, chỉ nhìn sơ liền đã hiểu rõ tiền căn hậu quả. Hắn cũng không phản cảm, nhóm người đề phòng là tốt, nếu cứ thấy có người cứu mình liền không chút do dự tin tưởng, đó chính là việc ngu ngốc nhất trên đời.
Thiên Vân thật ra cũng không muốn cùng bọn họ đồng hành, hắn trên thân có rất nhiều bí mật, càng ít người biết sẽ càng tốt. Nơi này có một câu ngạn ngữ rất hay. "Tâm hại người không nên có, nhưng tâm phòng người nhất định phải có. Đừng để lòng tốt của mình, nuôi dưỡng uổng phí một đầu ma quỷ"
Trên đời này, thứ khó đo lường nhất không phải đại dương sâu cạn, cũng chẳng phải thiên địa bao nhiêu rộng, mà chính là lòng người hiểm ác.
Thiên Vân đợi bọn họ đi hết, lại phóng xuất thần niệm kiểm tra một lượt, thấy không có bất kì vật gì khả nghi theo dõi, lúc này hắn mới xòe tay đem linh tính đám quỷ quái này hút đi.
"Đám quỷ vật này linh tính quả thật cường đại, nếu cứ chiếu theo đà này, chẳng mấy chốc ta liền có thể đột phá Phong Thân nhị trọng". Thiên Vân mỉm cười thì thào, lại phóng ra một đạo hoả cầu thuật, đem thân xác đám quỷ quái này thiêu đốt toàn bộ, thấy không sai biệt lắm mới rời đi.
Thiên Vân vốn tính cẩn thận, quyết không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, tránh bị người khác nắn thóp bản thân.
Một đường tiến về phía trước, Thiên Vân lại gặp qua không ít quỷ vật vây giết tu luyện giả. Cũng giống như lần trước, Thiên Vân một con cũng không tha, trực tiếp đem chúng giết hết. Có điều hắn lại không muốn hiện thân cùng nhân loại tu luyện giả gặp mặt, chỉ thả ra một câu "mau rời đi" liền im lặng không nói gì nữa.
Những tu luyện giả nghe Thiên Vân nói như vậy, có kẻ lập tức rời đi, cũng nhiều tên không biết điều, thế mà hướng hắn hỏi thăm lai lịch. Với đám người không biết điều như này, Thiên Vân không chút khách khí, đem bọn họ đánh cho phun máu. Tuy rằng hắn không trực tiếp hạ sát thủ, có điều đám người này thấy Thiên Vân thực lực mạnh mẽ, lại ra tay không cố kị, hãi hùng khiếp vía, trực tiếp bỏ chạy.
Để tránh phiền phức quấn thân, Thiên Vân đành mang lên mặt một chiếc mặt nạ bằng sắt, lại khắc lên một ít trận pháp đơn giản, lúc này mới tiếp tục tiến lên.