Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 246: Tìm kiếm Mộng Yểm Liên Hoa



Bên trong bàn cờ, Thiên Vân trải qua ngàn tỷ lần luân hồi, cảm thụ không biết bao nhiêu lần sống chết. Nó rất dài, rất dài. Thế nhưng ở bên ngoài, thời gian cũng chỉ vừa trôi qua vài ngày mà thôi. Tuế Nguyệt chính là dựa vào đó mà sinh ra.

Lúc đầu Thiên Vân cũng không dám tin mình sẽ thực sự hoàn thiện được nó. Nhưng lần đốn ngộ vừa rồi không giống. Bên trong thư viện, vô số cảm ngộ cùng tri thức cứ thế ập tới, Thiên Vân chỉ cần thoáng nghĩ liền đã hiểu. Tuế Nguyệt là một đao pháp vô cùng kinh khủng, để sử dụng nó, ngoài thân thể siêu cường, pháp lực khủng bố, còn phải có kiến thức về trận pháp.

Đem đối phương giam vào trong tiềm thức, vĩnh viễn cảm nhận cơn đau cho tới bất tận. Một khi bị đao này chém trúng, kẻ địch sẽ vĩnh viễn không thể thoát ra. Thống khổ cảm nhận một đao chém vào, mãi tới khi thần trí sụp đổ, thân thể sụp đổ hồn phi phách tán.

"Thần thông này quá kinh khủng, chỉ sợ sau này, sẽ không có môn đao thuật nào vượt qua được". Thiên Vân lẩm bẩm một câu, sau đó đem linh tính con quái hút khô, thân hình nổ bắn mà đi. Hắn muốn thẳng tay chém giết một lần, cố gắng đột phá Phong Thân càng nhanh càng tốt, thời gian của hắn đã không còn nhiều.

Một đường lao nhanh, khắp nơi huyết vũ tinh phong. Đột phá tới Phân Chi cảnh viên mãn, Thiên Vân đã có thể đem thần thức bao phủ 6000 mét xa, biển linh lực cũng tăng lên không ít.

Thiên Vân cảm nhận được, hiện tại thực lực của mình chỉ kIcFl sợ đã cùng Phong Thân cảnh đỉnh cao không khác. Tất nhiên chỉ giới hạn ở con đường cũ, nếu so sánh với cực hạn tu sĩ, có lẽ cũng chỉ ngang bằng Phong Thân cảnh trung kỳ mà thôi.

Dù sao đám người tu con đường cực hạn, hầu như thần thông thuật pháp đều rất cường. Nếu bọn họ phóng xuất đạo thụ, chỉ sợ hươu chết về tay ai còn chưa biết.

Thiên Vân một đường bay nhanh, chạm trán yêu thú cũng không phải ít. Trong đó phần lớn là Kappa. Dù sao nơi này cũng là địa bàn của chúng.

Thiên Vân không có xoắn xuýt, bất kể yêu thú nào hướng về hắn mà tới, đều bị hắn dùng Hư Vô Sinh Kiếm giết chết. Bởi vì không gặp phải yêu thú quá mức cường đại, quá trình giết chóc này xem như thuận buồm xuôi gió.

Ba ngày thời gian trôi qua, cảnh giới đã gần đạt tới ngưỡng bão hoà, cách đột phá Phong Thân cảnh đã rất gần. Thiên Vân cũng không vội vàng đột phá, hắn muốn tìm một ít thiên tài địa bảo khôi phục thọ nguyên hao hụt. Mà nơi này loại thiên tài địa bảo có thể tìm thấy dễ nhất, chính là Mộng Yểm Liên Hoa.

Loại sen này tuy rằng có thể khôi phục thọ nguyên, chẳng qua cách dùng hơi kì quặc một chút. Thay vì pha trà, luyện đan, hay lấy ra liên tử luyện hóa. Nó yêu cầu tu sĩ cần phải có tinh thần lực cực mạnh, phải chịu được ảo giác quấy nhiễu. Bởi vì hoa sen này không chỉ là thiên tài địa bảo, bên trong nó còn ẩn chứa độc tố cực mạnh. Lượng độc tố này, có thể đem bất kỳ sinh vật nào ăn phải hôn mê ngay tức khắc, kể cả là tu sĩ.

Đã từng có ghi chép, một ít tu sĩ Phân Chi, Trúc Cơ vì vô tình ăn phải hạt sen này, cuối cùng phải sống một đời thực vật. Đến khi chết đi cũng chẳng biết mình chết thế nào. Nói như vậy đủ biết, hoa sen này có biết bao nhiêu khủng bố.

Muốn lợi dụng sen này, bắt buộc phải đem liên tử phơi khô, bởi vì chính liên tử này mới là thứ giúp tu sĩ khôi phục thọ nguyên, cũng là nơi chứa nhiều chất độc nhất. Tiếp đó mang lá sen, củ sen cùng ngó sen đun sôi. Lá, củ cùng ngó sen sau khi đun sôi ba ngày ba đêm, sẽ tạo thành một loại dung dịch sền sệt màu đen, mùi tanh nồng. Loại dung dịch này chứa phần lớn độc tố của Mộng Yểm Liên Hoa.

Sau khi thu được loại dung dịch màu đen này, tu sĩ cần phải mau chóng sử dụng băng thuộc tính pháp thuật cấp tốc hạ nhiệt. Tốc độ càng nhanh càng tốt. Đợi bề mặt dung dịch phủ băng, lập tức đem băng bỏ đi. Phía dưới lớp băng sẽ để lại một thứ nước màu xanh lục. Nước này không có độc, ngược lại nó chứa chất làm ức chế ảo giác khá tốt.

Sau khi thu được nước này, lập tức đem liên tử đã phơi khô nuốt vào. Bởi vì liên tử đã phơi khô, dược lực sẽ không thể trực tiếp thẩm thấu ra hết. Sau khi ăn vào, liên tử sẽ từ từ tan rã, cung cấp cho tu sĩ thọ nguyên, cũng sinh ra vô số ảo giác. Khi thấy ảo giác xuất hiện, tu sĩ phải đem thứ nước màu xanh uống hết. Nước này sẽ chung hòa một phần độc tính, tu sĩ sẽ dễ dàng vượt qua mộng yểm này hơn.

Thiên Vân cứ như vậy vừa chém giết yêu thú, vừa tìm kiếm tung tích Mộng Yểm Liên Hoa. Tuy hoa này độc tố cực kỳ khủng bố, là khắc tinh của ma pháp sư. Có điều vẫn không ít người bởi vì không tìm được cách bù đắp thọ nguyên, lựa chọn tìm hoa này đánh bạc. Thế nên dù không phải rất quý hiếm, nhưng muốn tìm cũng cần phải có một chút may mắn.

Thiên Vân cứ như vậy lao nhanh, thấm thoát lại đi qua một tuần lễ.

Lúc này Thiên Vân đang đứng trước một hoang đảo, chằm chằm nhìn về phía hồ nước trung tâm, thần tình vừa mừng, lại vừa tỏ vẻ ngưng trọng.

Giữa mặt hồ có một khóm sen màu tím, thỉnh thoảng toả ra từng tầng, từng tầng khí vụ màu trắng như có như không.

Từ xa nhìn lại cũng không có gì quá đặc sắc. Nhưng nếu hít phải khí vụ màu trắng kia, tu sĩ sẽ trực tiếp rơi vào ảo giác, mất đi quyền khống chế thân thể. Nếu hít vào ít, may ra còn có thể cứu. Thế nhưng hít vào quá nhiều, chỉ sợ chết già cũng chẳng thể tỉnh lại.

Càng làm cho người ta hoảng sợ chính là, dưới hồ nước sâu đang có một sinh vật kì dị ẩn núp. Nếu Thiên Vân không cảnh giác, trước tiên tản ra thần thức xem xét, chỉ sợ hiện tại đã là một cái xác.

Sinh vật kia cũng chẳng phải giống loài xa lạ gì, đúng là Kappa. Có điều con quái này khí cơ rất thịnh, ẩn ẩn đã bước một chân vào cánh cửa Hoá Hình.

Thiên Vân cho dù rất muốn thu khóm sen kia vào tay, lại cũng chưa điên tới mức mang tính mạng ra liều. Nếu gặp con quái này trong hoàn cảnh khác, Thiên Vân cũng không phải không có cách đối phó. Nhưng giao thủ ở một nơi như thế này, hiển nhiên là sự lựa chọn ngu ngốc.

Nơi có Mộng Yểm Liên Hoa, hiển nhiên tụ tập không ít sinh vật thủ hộ. Hoa này lại chứa kịch độc, trong quá trình giao thủ, hít vào một tia liền trực tiếp xong đời.

Thiên Vân cắn răng quay đầu, bỏ qua khóm sen này, tiếp tục tìm kiếm một khóm sen khác.

Thiên Vân ra đi cực kỳ dứt khoát, căn bản một tia chần chờ cũng không thấy.

Thiên Vân vừa tính bước ra, đúng lúc này trong tầm bao phủ thần thức của hắn, có ba vị ma pháp sư đang lao nhanh mà tới. Ba người tu vị cũng giống Thiên Vân, viên mãn tầng thứ chín. Bọn họ gồm hai nam một nữ.

Hai nam tử này một người tướng mạo bình thường, chuẩn hạng người vứt trong đám đông liền mất tích. Người còn lại vô cùng đẹp, tóc vàng óng, ăn nói chuẩn mực quý tộc nước Anh. Nữ nhân kia cũng xinh đẹp không kém gì ai. Một thân váy dài màu trắng, tóc vàng bồng bềnh, đẹp tựa thiên thần. Thiên Vân không biết nơi này tiêu chuẩn phái đẹp xác định thế nào, nhưng với hắn, nàng này chỉ sợ đã có thể cùng Lý Tuyết Kỳ sánh vai rồi.

Thiên Vân không muốn bị người phát giác, lập tức dán lên mình hai đạo phù lục. Đúng là ẩn thân phù cùng liễm tức phù, sau đó im lặng theo dõi kì biến.

Nam tử khuôn mặt điển trai một đường cười cười nói nói, cùng nữ nhân kia vô cùng thân cận, hiển nhiên cả hai là tình lữ.

Nam tử khuôn mặt thường thường thấy thế thì lộ vẻ tươi cười, có điều nếu quan sát kĩ, kẻ này đáy mắt thỉnh thoảng còn cất chứa sự ngoan độc. Hiển nhiên ba người quan hệ cũng không tốt đẹp cho lắm.

Thiên Vân nhìn thấy cảnh này, không khỏi nhíu mày một phen, tựa như hắn đã gặp được tình huống như này ở đâu đó.

Hắn không chút do dự, vận chuyển Thiên Diễn Thuật nhìn một lần. Trong mắt hắn lúc này, khí tràng của ba người lập tức thay đổi.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.