Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 230: Hiểu ra



Thiên Vân ngẫm nghĩ một hồi, đúng lúc này hắn mới nhớ tới hai môn công pháp cải biến, Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Bách Luyện Bảo Thể. "Lần trước ta tiến vào Vạn Pháp Trì, phát rồ sử dụng Thiên Diễn Thuật tính toán quá khứ, hao tổn hơn 20 năm thọ nguyên không thu được gì, chỉ lấy được mấy câu kia. "Con người vốn không hoàn mĩ, thế giới vốn không hoàn mĩ, phiến trời đất này cũng không hoàn mĩ. Vậy tại sao tu sĩ lại truy cầu hoàn mĩ?" Lúc đầu ta còn nghĩ nó chỉ là lời sáo rỗng, hiện tại xem ra, tất có sự lạ"

Thiên Vân đầu óc chưa bao giờ thanh tỉnh như lúc này, những nghi vấn trước nay chưa có lời giải, giờ khắc này vậy mà cứ như vậy xông phá. "Ông lão trong Vạn pháp Trì lẩm bẩm mấy câu kia, hiển nhiên muốn nói tu sĩ dù có tu luyện tới mức nào, cũng chẳng thể hoàn mĩ. Thiên Địa vốn khuyết thiếu, ngay cả trời cao cũng thiếu, tu sĩ còn bị trói buộc bên trong, làm sao có thể hoàn mĩ đây. Lại nói, bên trong miếu Long Quân tại Thiên Quỳnh Cung, ta vô tình cùng đám trẻ chơi xếp đá. Vốn dĩ còn tưởng là trò chơi con trẻ, xem ra cũng không hoàn toàn là vô nghĩa. Lại nói cái người tên Sùng Vương kia, có lẽ chính là vị Vương Tử thứ 20. Người dạy lại cho đám trẻ trò xếp đá, hiển nhiên là có chứa huyền cơ bên trong"

"3, 6, 9. Ba con số này trong quá trình xếp đá, chưa từng xuất hiện qua. Hiển nhiên là có lý do của nó. 3 gấp đôi sẽ là 6. 6 gấp đôi sẽ là 12. Tổng của 12 lại là 3. 3 và 6 hòa hợp bổ trợ cho nhau, tựa như thiên địa, cũng là âm dương. 3 cộng với 6 sẽ là 9. Vậy phải chăng số 9 sẽ là thứ đứng trên cả thiên địa? 9 gấp đôi sẽ là 18. Tổng của 18 lại là 9. 18 gấp đôi lên là 36, tổng của 36 vẫn là 9. 36 gấp đôi là 72, tổng của 72 vẫn là 9. 72 gấp đôi là 144, tổng của 144 vẫn là 9. 144 gấp đôi lên sẽ là 288, tổng của 288 sẽ là 18. Chẳng phải lần nữa quay về rồi hay sao? Khoan đã, vì sao nơi này lại lần nữa xuất hiện số 18? Phải chăng những con số này vẫn còn có mối tương quan nào đó?" Thiên Vân lúc này đã dần dần hiểu ra vấn đề, vẻ mặt biến từ khổ sở thành mừng như điên, đến cuối cùng là cười thành tiếng.

"Ta đã hiểu, tên ma tu kia đạo thụ sở dĩ chỉ có 9 đoạn, hiển nhiên công pháp cùng hệ thống tu hành của y đã vượt xa nơi này. Ở nơi đó bọn hắn hiểu rõ chín tầng công pháp đã là cực hạn, cũng từ đó sáng tạo ra công pháp, trực chỉ cực hạn bản thân. 3, 6 và 9, chẳng phải là cảnh giới tối đa của cái gọi sơ kỳ, trung kỳ cùng hậu kỳ hay sao? Chẳng qua thế giới này tu sĩ luôn truy cầu hoàn mĩ, thành ra vẫn cố gắng đột phá cực hạn. Thế nhưng họ nào biết, càng đột phá, tốc độ tu luyện sẽ càng biến chậm, thực lực cũng chưa chắc đã mạnh. Nếu không 0BAgZ phải ta vừa chạm trán với tên ma tu kia, chỉ sợ đột phá tới Phong Thân, vẫn còn u u mê mê. Hiện tại nền móng của ta vẫn chưa thực sự vững vàng, cảnh giới cũng chỉ dừng lại tại Phân Chi tám đoạn mà thôi, ta còn có thể lần nữa sửa chữa. Có điều ta vẫn luôn thắc mắc, nếu ông lão bên trong Vạn Pháp Trì cùng Sùng Vương đã biết rõ bí ẩn của cực hạn, tại sao lại không nói cho tu tiên giả biết, lại lựa chọn lưu lại trong cấm địa, tạo thành cái gọi cơ duyên?" Thiên Vân lẩm bẩm một mình, hiện tại hắn đã hiểu bí mật trong Vạn Pháp Trì, cũng như sự kì lạ của ba con số kia.

"Mặc kệ, việc cấp bách hiện tại là phải tìm cách rời khỏi nơi này trước, đợi sau khi trở ra, lại tìm hiểu một chút cũng không muộn". Thiên Vân âm thầm quyết tâm, công pháp điên cuồng vận chuyển, đan dược không ngừng nuốt xuống, muốn toàn lực khôi phục một phen. Hắn cũng lục tìm lại hai môn công pháp đã được sửa chữa, chuẩn bị tiến hành dung hợp.

Thiên Vân biết thời gian đang rất gấp rút, hắn không tiếc đem tất cả tích lũy ra dùng một lần. Trừ việc chưa sử dụng Vạn Năm Linh Tủy, thứ gì không đáng giá, hắn đều mang ra luyện hóa hết. Ngay cả Tịch Diệt Đao, Dạ Vũ Đao cũng là như thế.

Cũng bởi vì Thiên Vân điên cuồng một trận, đã giúp hắn thoát một trận sát kiếp.

Lúc này, tại tòa lâu cao lớn nằm giữa trung tâm Vong Đô. U Dạ quỳ một chân trước đạo thân ảnh to lớn màu đen, bắt đầu chi tiết báo lên quá trình giao đấu với Thiên Vân. Hắn cũng không quên phục chế thần thông Yên Diệt, cùng với độn thuật bá đạo của Thiên Vân trình lên cho vị Ma Tôn đại nhân kia nhìn một chút.

Thân ảnh to lớn nhiu chặt lông mày, quan sát một lần thần thông Yên Diệt, lại quan sát độn thuật của Thiên Vân. Mặc dù chỉ là hình ảnh phục chế, không thể khắc họa rõ ý cảnh bên trong, nhưng hắn có thể lờ mờ hiểu được, Thiên Vân chạy thoát cũng không phải là do U Dạ không dốc sức. Mà là Thiên Vân thật sự có bản lãnh chạy thoát.

"Ngươi nói Thiên Vân kia đã bị trận bàn dịch chuyển tới Vong Đô?" Thân ảnh to lớn lúc này mới buông ngọc giản phục chế, mở miệng hỏi.

"Vâng thưa ma tôn, ta tận mắt chứng kiến, bảo đảm không sai được". U Dạ cung kính đáp.

"Tốt! Ngươi cầm lấy lệnh bài này, lệnh cho toàn bộ ma sứ cùng những ma tu ở thế giới này, toàn lực truy quét y. Cũng tìm Thiên Tình Ma Thần, nhờ hắn tính toán nơi hạ lạc của Thiên Vân, tốc độ càng nhanh càng tốt". Đạo Thân ảnh to lớn gật đầu, nói xong liền phất tay, ý bảo U Dạ có thể đi.

U Dạ cung kính cúi đầu, thân ảnh chớp một cái liền tan biến.

"Thanh Diện Ma Thần". Đạo thân ảnh to lớn cũng không nhập định ngay, một lần nữa cất cái chất giọng khàn đặc lên.

"Thanh Diện có mặt, xin Ma Tôn ban chỉ thị". Một thân ảnh màu đen khác bỗng dưng xuất hiện. Thân ảnh này toàn thân áo choàng đen, mặt xanh nanh vàng, đôi đồng tử trắng dã, lập lòe ánh sáng. Kẻ này vừa tới, lập tức ôm quyền cúi đầu, hướng Ma Tôn xin chỉ thị.

"Tập trung binh lực, một tháng sau toàn lực tiến về tu chân giới, thời cơ đã không sai biệt lắm. Cũng nên kết thúc thế giới này, chuẩn bị tiến về một thế giới khác". Ma Tôn mở miệng phân phó. Qua cách nói của ông ta, hiển nhiên đã nắm chắc phần thắng vào tay. Cái ông ta cần, thật ra chỉ là thời cơ thích hợp mà thôi.

"Rõ!" Thanh Diện Ma Thần lập tức gật đầu, thân ảnh theo đó tan biến không chút dấu vết.

Vong Đô có dị động, tu sĩ bên ngoài không ai hay biết gì cả, các nước vẫn đang lục tục tiến hành lần tuyển chọn đạo tử. Đại Việt cao tầng thì không ngừng tìm kiếm nơi hạ lạc của Thiên Vân, có điều tất cả đều chẳng thể tìm kiếm được gì, giống như tên đạo tử này đã bị thời không thôn phệ, một chút giấu vết cũng không thấy.

Thiên Vân dùng bảy ngày thời gian cố gắng khôi phục thực lực. Bên trong nhẫn trữ vật, tất cả đan dược còn lưu lại đều bị hắn ăn hết, thật may đến lúc này, thực lực hắn cũng đã khôi phục được bảy thành.

Khôi phục thực lực hoàn tất, Thiên Vân lập tức rời đi, không muốn lưu lại thêm một giây nào nữa, Thiên Diễn Thuật đang cảnh báo cho hắn biết nguy hiểm đang tới gần.

Thiên Vân rời đi tầm nửa ngày thời gian, quả nhiên có không ít ma tu chạy tới, U Dạ kia cũng nằm trong số đó. Chỉ tiếc bọn chúng tới chậm, Thiên Vân hiện tại đã không còn ở đây nữa, muốn tìm ra hắn cũng không đơn giản nữa. Dù sao Thiên Vân cũng tinh thông toán thuật, lại sở trường trận pháp, nếu hắn muốn trốn, chỉ sợ ma tu cấp bậc lão tổ cũng khó mà tìm.

"Thiên Tình Ma Thần, ngài có thể tính ra Thiên Vân kia đi về hướng nào hay chăng?" U Dạ hướng về một ma tu mặc trường bào màu tím, cung kinh hỏi.

"Kẻ này vòng đi vòng lại nơi này vài lần, khí tức của y chỗ nào cũng có. Muốn tìm được y, xem ra phải phân tán lực lượng mới được". Thiên Tịnh Ma Thần cất giọng đáp.

"Đến ngài cũng không thể tìm ra phương hướng cụ thể hay sao? Kẻ này thực lực đối với ta không đáng là gì, nhưng với những ma tu khác, uy hiếp sẽ không nhỏ đâu". U Dạ nhíu mày, một bộ khó khăn nói.

"Yên tâm, ngươi phát cho bọn họ đan dược này, một khi ăn vào thực lực sẽ trực tiếp tăng gấp ba. Ta cũng không tin, Thiên Vân kia có thể mạnh tới mức cùng cảnh giới lão tổ ma tu tương đương". Thiên Tình Ma Thần phất tay, ném ra một chiếc túi trữ vật màu tím, cười nhạt nói.

U Dạ mí mắt hơi nhảy, lấy ra một viên quan sát. Vừa nhìn thấy viên đan dược này, đồng tử đỏ như máu của y không khỏi co rụt. "Tế Huyết Ma Đan. Cái này, làm vậy chỉ sợ sẽ gây thương tổn tới bọn họ đi"

Thiên Tình Ma Thần nhíu mày, hừ lạnh nói. "Bọn chúng dù sao cũng không phải người ma giới, hi sinh một chút thì đã làm sao? Nếu để Thiên Vân kia trốn ra khỏi Vong Đô, ngươi nghĩ hậu quả sẽ thế nào?"

U Dạ nghe Thiên Tình Ma Thần chất vấn, lúc này mới giật mình hiểu ra, vội vàng chắp tay nói. "Vậy thuộc hạ xin phép đi làm trước"

Thiên Tình Ma Thần cười cười, phất tay nói. "Đi đi thôi, cứ nói đó là đan dược thời gian ngắn có thể tăng cao thực lực là được. Hậu quả gánh chịu hạ thấp một chút, chỉ cần không trực tiếp vẫn lạc, bọn chúng sẽ không quan tâm. Nói thế nào bọn chúng vẫn mang thân xác con người, mà đã là người, tránh không được dục vọng xâm chiếm"

U Dạ không nói thêm gì, chỉ cung kính cúi đầu, tức khắc rời đi làm việc.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.