Vô Tâm chiến thắng một cách nghiền ép, hiển nhiên gây nên không ít xôn xao. Lúc này không ít người đem y ra so sánh hắn với Thiên Vân, với Tố Ngưng cả khán đài náo nhiệt dị thường.
Vô Tâm hòa thượng không nói câu nào, vẫn mỉm cười chắp tay, thỉnh thoảng niệm một câu. "A di đà phật!"
Thiên Vân thấy đám người này mang mình ra so sánh, trong lòng không khỏi cười khổ. Hắn cùng Vô Tâm hòa thượng con đường rất giống nhau, đều là thể tu, tốc độ cũng sàn sàn không có quá nhiều sai biệt. Nếu cả hai phải giao chiến, tránh không được phải kéo dài một chút thời gian. Tất nhiên Thiên Vân tự tin có thể thắng một cách nghiền ép, thế nhưng đổi lại những lá bài tẩy sẽ hiện đi ra. Hắn cho dù muốn thắng, nhưng cwdp9 cũng không muốn sớm ngày bị người nhìn thấu mánh khóe.
Về phần Tố Ngưng, nàng này vẫn một bộ khí định thần nhàn, hiển nhiên không hề lo lắng. Nàng từ đầu tới cuối chưa từng xuất toàn lực, xem ra trong tay còn giấu không ít lá bài tẩy đây này.
Trận chiến đã gần về tới giai đoạn cuối cùng. Tất cả các tu sĩ đều đã lên đài không ít thì nhiều. Vô Tâm hòa thượng tiếp tục nghiền ép đối thủ. Sau khi đả bại Phong Nam, Kiếm Vô Tình theo sau đó lên đài. Có điều vẫn như cũ, bị Vô Tâm dùng một chỉ tay đánh bay, có thể nói không thể ngăn cản.
Lý Tuyết Kỳ cũng có trận đấu tiếp theo, người lên đài chính là sư muội của Tố Ngưng, Niệm Ngưng Băng. Kết quả cũng không làm người ta bất ngờ, Lý Tuyết Kỳ vẫn như cũ thủ thắng.
Bên phía Hoàng Tôn Thiên cũng liên tiếp có người xông lên khiêu chiến, một người là Nam Cung Tố Tố, một người là Vương Hạo. Cả hai đều bị Hoàng Tôn Thiên dùng tốc độ cực nhanh đả bại, cuối cùng y giành được hai điểm, đi về đài quan chiến của Hỏa Vân Phái.
Cứ như vậy trận đấu dần đi tới hồi kết. Phong Nam lần nữa tiến lên khiêu chiến Lý Tuyết Kỳ, có điều hắn cũng chỉ làm nền mà thôi, dù sao tu vi cùng thực lực vẫn không thể so sánh với đối thủ. Hắn bị Lý Tuyết Kỳ đánh cho trở tay không kịp, thất bại trở về. Phong Nam cùng Bạch Chính ba tràng thua trắng, coi như tuột mất khả năng bước vào mười vị trí đầu. Lý Tuyết Kỳ cũng giành được hai điểm, nắm chắc cơ hội tiến vào mười vị trí đầu.
Kiếm Vô Tình thấy Lý Tuyết Kỳ xuống đài liền lập tức đi lên, muốn thủ lôi đài. Vương Hạo cũng không chậm, thẳng hướng lôi đài chính giữa mà đi. Vân Hà khôi phục pháp lực đã được bảy tám phần, thấy Vương Hạo lên đài, lập tức nhảy lên khiêu chiến. Cuối cùng Vân Hà thủ thắng, giành được hai điểm. Những người còn lại căn bản không phải đối thủ của Kiếm Vô Tình, bị y giải quyết sạch. Yến Nam Thiên cũng lên đài một lần nữa, với thực lực của y, chiến thắng hai tràng không phải việc khó gì, chỉ một thoáng đã có kết quả.
Cuối cùng trận tỉ thí này cũng kết thúc. Thứ tự lần lượt là. Thiên Vân thắng ba tràng, giành trọn ba điểm. Tố Ngưng cũng tương tự, ba điểm. Vô Tâm nghiền ép đối thủ, ba điểm. Lý Tuyết Kỳ ba thắng một thua, hai điểm. Hoàng Tôn Thiên một thua ba thắng, hai điểm. Vân Hà một thua ba thắng, hai điểm. Yến Nam Thiên một thua ba thắng hai điểm. Kiếm Vô Tình hai thua ba thắng một điểm. Nam Cung Tố Tố hai thua một thắng, âm một điểm. Niệm Ngưng Băng hai thua một thắng, âm một điểm. Những người còn lại, tất cả đều thua ba tràng, đều âm ba điểm.
Ba vị trí đầu tiên vậy mà đồng thời có được ba điểm, lúc này bắt buộc phải phân ra thắng bại. Tàng Kiếm Lão Nhân biết mọi người đang trông chờ trận đấu này, lập tức đi ra, hướng toàn trường tuyên bố. "Ba người đồng thời có được ba điểm, vì vậy bắt buộc phải cử hành một trận tỉ thí tranh giành ngôi thứ. Ba người các ngươi sẽ lần lượt hướng người khác đánh một trận, hiện tại ta sẽ gọi hai người lên trước. Sau khi phân ra thắng bại sẽ có nửa canh giờ khôi phục pháp lực, cả ba đã nghe rõ chưa?"
"Đã rõ". Cả ba đồng thanh nói.
"Rất tốt. Vậy hai người đầu tiên sẽ là Thiên Vân cùng Vô Tâm, các ngươi lên đài đi". Tàng Kiếm Lão Nhân gật đầu, sau khi đọc ra hai người Thiên Vân cùng Vô Tâm hòa thượng, liền lần nữa trở về đài quan chiến.
Thiên Vân không nói cái gì, bước chân bước ra, trực tiếp đi tới lôi đài chính giữa quảng trường.
Vô Tâm hòa thượng vẫn như trước, chậm rãi đi lên, miệng không ngừng niệm phật hiệu.
Sau khi đi lên trên đài, Vô Tâm hòa thượng liền hướng Thiên Vân chắp tay nói. "A di đà phật! Thiên Vân thí chủ thực lực cao cường, tiểu tăng muốn cùng thí chủ dốc hết sức đánh một trận, thí chủ sẽ không phản đối chứ?"
Thiên Vân hiểu ý hòa thượng này. Y muốn cả hai dùng toàn lực đánh, nếu không phải nguy cơ sinh tử, vậy cứ tung hết sức là được. Thiên Vân cả cuộc thi còn chưa tung ra nổi năm phần sức, lúc này nghe vậy, không khỏi mỉm cười nói. "Nếu đại sư đã đề nghị, vậy Vân mỗ không thể không nể mặt rồi. Đại sư! Mời"
Thiên Vân nói xong liền làm thủ thế xin mời, trên mặt không hề tỏ vẻ sợ hãi, thong dong cực kỳ.
Đám nữ tu trên khán đài bắt đầu hò hét, một bộ hoa si. Thiên Vân dù sao cũng rất đẹp, đã là nữ giới hiển nhiên tránh không được đem lòng yêu thích. Đây cũng là chuyện rất bình thường, cũng giống như Tố Ngưng, Lý Tuyết Kỳ hay Vân Hà vậy, bọn họ một khi lên đài, đám nam tu lập tức nước miếng chảy tràn, hận không thể làm đạo lữ của các nàng.
Hiện tại Thiên Vân tỏ ra thong dong, một phái cao thủ, làm sao không để đám nữ tu lộ vẻ si mê cơ chứ.
Thiên Vân mồm miệng méo xệch, thế nhưng hắn chỉ có thể giả vờ không biết gì. Lúc này hắn đã có thực lực tự bảo vệ, một ít phiền phức nhỏ, cứ tùy tiện một cái phất tay liền dẹp yên. Chỉ cần không phải Sinh Hoa cảnh, Nguyên Anh cảnh tu sĩ hướng mình lộ địch ý, vậy hắn cũng không sợ.
Vô Tâm hòa thượng thấy Thiên Vân được nữ tu ưu ái, cũng không tỏ ra phiền chán, mà mỉm cười nói. "Thí chủ nên cẩn thận một chút, người Đại Chu có câu, "trên đầu chữ sắc có một thanh đao". Thí chủ dù thực lực siêu cường, cũng không nên chủ quan khinh thường mới là"
Thiên Vân nghe vậy lập tức chắp tay, hướng Vô Tâm cám ơn một tiếng. "A di đà phật! Đại sư dạy chí phải, Vân mỗ xin lắng nghe"
Vô Tâm hòa thượng gật đầu, bước lui về phía sau ba bước. Thiên Vân cũng giống như vậy, lui về sau ba bước, tay trái nắm chắc vỏ đao, tay phải nắm chuôi đao, ánh mắt nghiêm nghị nhìn đối thủ.
Cả hai nghiêm nghị nhìn đối phương, không ai muốn là người xuất thủ trước.
Thiên Vân hiểu đối phương nghĩ cái gì, cũng giống như hắn, Vô Tâm hòa thượng không muốn là người trước tiên lộ ra sơ hở. Hắn híp mắt nhìn Vô Tâm một chút, biết rằng muốn so đấu sự kiên nhẫn, hắn chắc chắn không thể bì kịp với một hòa thượng. Đám người này quanh năm tụng kinh gõ mõ, sự nhẫn lại có thể nói biến thái. Lấy sở đoản của mình đấu với sở trường của người khác, căn bản là một lựa chọn ngu ngốc. Thiên Vân hiểu được vấn đề, lập tức làm ra ứng đối.
Hắn bước ra một bước, thân ảnh trực tiếp tan biến, chớp mắt đã đi tới sau lưng Vô Tâm, Tinh Vẫn đao theo tay chém ra, khí tức hủy diệt phả vào mặt.
Vô Tâm hòa thượng vẫn như cũ, hai tay chắp dưới cằm, thấy Thiên Vân động y liền động. Vô Tâm tốc độ nhanh thế nào, toàn trường đã được chứng kiến, lúc này y trực tiếp biến mất, nhoáng cái đã ra sau lưng Thiên Vân, cũng giơ ngón trỏ, đâm ra một chỉ.
Trong mắt đám người quan khán, chỉ thấy hai thân ảnh chớp động, liên tiếp vòng ra sau người đối phương xuất thủ.
Thiên Vân đã có tính trước, Tinh Vẫn đao lấy góc độ quỷ dị vòng ra sau lưng, thẳng hướng ngón trỏ Vô Tâm mà chém.
Vô Tâm miệng vẫn mang ý cười, không những không thu tay lại, thế mà tốc độ càng nhanh hơn một chút.
Thiên Vân hơi bất ngờ, có điều vẫn duy trì thế công, cả hai tốc độ nhanh như vậy, muốn thu tay lại cũng rất khó.
Keng...
Lưỡi đao cùng ngón trỏ chạm nhau, vậy mà chỉ phát ra thanh âm kim loại giao kích, không hề thấy máu chảy.
Thiên Vân hít sâu một hơi trong lòng không khỏi kinh thán một phen. Vẫn biết Vô Tâm này thân thể siêu cường, có điều dùng một ngón trỏ đỡ lấy Tinh Vẫn đao, nghe thôi cũng làm người ta rùng mình.
Vô Tâm hòa thượng cũng chấn kinh cực kỳ, tuy vừa rồi y đã đỡ được một đao kia, cũng không bị thương, có điều nơi đầu ngón trỏ phải vẫn truyền tới một chút đau đớn. Từ lúc y luyện thành thần công tới nay, ngoại trừ vị phương trượng kia, chưa ai có thể làm y chịu cảm giác đau đớn này.
Cả hai nhìn nhau, vẻ mặt đều toát lên sự kiêng kị, có điều rất nhanh lại thay thế bằng chiến ý. Tu chân giới 100 người hết 99 người tu luyện thần hồn, cả hai lâu như vậy mới gặp người đồng đạo, không đánh một trận thống khoái, cũng quá uống phí cơ hội rồi.
Vô Tâm hòa thượng vận khởi pháp lực, thân thể được bọc bởi một hư ảnh cự quy. Cư quy này kim quang lóng lánh, móng dài cả thước, mắt tỏa hào quang, uy vũ lẫm nhiên, có cảm giác không thể bị phá hủy.
Thiên Vân thấy thế thì mỉm cười, Long Huyết Luyện Thể vận chuyển, một loạt đồ án hình rồng hiện lên. Ngay sau đó là từng mảnh lân phiến xuất hiện, phủ kín thân thể y lại, kim quang trận trận, gió nổi mây vần.
Toàn trường lúc này không khỏi kinh hãi, nhìn lên đài chỉ thấy cả hai giống như thần thú viễn cổ, uy mãnh không thể tưởng tượng.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ