Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 185: Lý Tuyết Kỳ trở lại



Thiên Tùng Tử khóe miệng co giật, hừ lạnh nói. "Ai nói rằng tiểu tử này nát? Hắn chính là Thiên Tài trận đạo nha. Lạc Diệp Tiên Tông ta bồi dưỡng hắn lâu như vậy, lý nào lại đưa tới Hỏa Vân Phái làm áo cưới. Ngươi cũng quá không biết xấu hổ một chút đi"

"Hừ! Ngươi cũng đừng tự biên tự diễn, Lạc Diệp Tiên Tông đối xử với hắn thế nào, ngươi là người rõ nhất, cần gì phải nhắm mắt nói lời bịa đặt. Hắn tuy rằng tư chất tệ một chút, có điều thiên phú về trận pháp cùng kỹ pháp cũng rất kinh khủng. Bồi dưỡng tốt một chút, việc đạp vào Phong Thân cảnh cũng chẳng phải không thể. Nếu các ngươi cảm thấy tài nguyên thiếu thốn, vậy cứ để hắn tới Hỏa Vân phái tu luyện đi". Hỏa Ma Tử cười lạnh, châm chọc nói.

"Hai vị đạo hữu cũng đừng nên tranh cãi. Chẳng phải chỉ cần hắn có thể đoạt vị trí thứ nhất, liền trở thành đạo tử của cả tu chân giới Đại Việt hay sao? Đếm lúc đó hắn tùy tiện tới nơi nào tu hành, lại có gì khác biệt đâu này". Minh Hàn Tiên Tử thấy hai người khắc khẩu, vội vàng điều giải một phen.

"Chỉ mong kẻ này có thể Phong Thân, nếu không tại bên trong đại kiếp, tu vi quá thấp cũng chẳng thể tạo được bao nhiêu tác dụng. Mặc dù hiện tại hắn đã có thực lực đánh thắng Phong Thân, nhưng trong sinh tử chiến, đạo thụ hình chiếu một khi xuất ra, hắn căn bản đỡ không được". Tàng Kiếm Lão Nhân cũng đi tới, cảm khái nói.

"Tương lai của hắn, chỉ có thể do hắn tự bước đi. Các vị đạo hữu cũng đừng quá quan tâm làm gì. Hắn có thể trong khe hẹp đi tới một bước này, đã nói rõ hắn không phải vật trong ao. Việc chúng ta cần làm là ủng hộ hắn, không phải cứ ngồi ở đây nói ai đúng ai sai". Minh Hàn Tiên Tử hướng ba người khác nói ra suy nghĩ của mình.

"Vẫn là Minh Hàn đạo hữu nói đúng. Đại kiếp chỉ sợ sẽ kéo dài rất lâu, việc của chúng ta là bồi dưỡng được càng nhiều mầm tiên tốt, không phải cứ chăm chăm suy tính cho một người. Nếu Thiên Vân này có thể giành được giải nhất, vậy chúng ta hết lòng bồi dưỡng là được". Hoả Ma Tử gật đầu, cũng không nói gì nữa.

Thiên Tùng Tử nghe vậy, lúc này mới hòa hoãn một ít, cảm khái nói. "Tiểu tử này từ lời ăn tiếng nói tới hành động, có thể dùng câu "đi một bước tính mười bước" để hình dung. Trong hiểm cảnh, kẻ này càng là bình tĩnh cực kỳ. Với tâm tính như vậy, hắn sinh ra vốn là cường giả mới đúng. Chỉ tiếc từ trước tới nay, không có cường giả nào tư chất cùng khí vận thấp như hắn. Hi vọng sau khi bái tế tổ miếu, khí vận của hắn có thể khả quan hơn một chút"

Thiên Vân trở về đài cao, lập tức khoanh chân ngồi xếp bằng, nhắm mắt không nói một lời.

Đám người Vân Hà đang muốn tiến tới chúc mừng một phen, lại thấy Thiên Vân đã nhắm mắt nhập định, chỉ có thể bỏ qua. Bọn họ đã được chứng kiến thực lực của Thiên Vân, cũng không dám nói lời khinh miệt. Trong tu tiên giới thực lực vi tôn, cho dù cảnh giới của Thiên Vân thấp đi nữa, nếu ngươi không thể thắng hắn, ngươi chỉ có thể cúi đầu.

Thực ra, Thiên Vân nhắm mắt nhập định cũng không phải hắn có ý làm cao. Chỉ là qua trận đấu pháp vừa rồi, trong lòng hắn có chút linh cảm. Vì không muốn để những suy nghĩ này biến mất vô ích, bởi vậy mới đành thất lễ, không cũng người khác làm nhiều trò chuyện.

Thiên Vân đã giành được ba điểm, hiện tại hắn chỉ cần chờ công bố kết quả mà thôi. Về phần Tố Ngưng, hắn tin nàng có thể giành trọn ba điểm, làm nhiều quan sát cũng chẳng giúp ích được gì.

Thiên Vân cứ thế khoanh chân mà ngồi, mặc kệ bên ngoài vẫn còn đang điên cuồng tranh đấu.

Trong đầu hắn lúc này, vô số hình ảnh tựa như cuốn phim hiện lên. Những hình ảnh này đều là trận giao tranh giữa hắn cùng Hoàng Tôn Thiên.

Thiên Diễn Thuật nhiều lần rục rịch muốn đột phá, có điều hết lần này tới lần khác Thiên Vân đều để vụt mất. Lần này trong lúc vô tình, cảm giác kia lại tới, Thiên Vân đoán chắc, nó chỉ nằm ở đâu đó trong khoảng thời gian này mà thôi.

Trí nhớ của tu tiên giả vốn vô cùng cường đại, trận đấu vừa rồi có những biến cố gì, Thiên Vân toàn bộ còn nhớ hết. Hắn cứ như vậy lật mở, nghiên cứu từng chút một, không dám bỏ sót dù chỉ một tia.

Tố Ngưng cùng Kiếm Vô Tình giao đấu cũng dần đi đến hồi kết. Cho dù Kiếm Vô Tình mạnh tới mức biến thái, lại vẫn thua Tố Ngưng một chút. Nàng tu vi hơn Kiếm Vô tình vài cái tiểu cảnh, lại thân mang tuyệt kỹ, cho dù Kiếm Vô Tình kiếm thuật tinh điệu cực kỳ, có điều vẫn chẳng thể bù đắp tự thân thiếu hụt.

Kiếm Vô Tình thua, đám người có mặt trên khán đài không khỏi hấp khí, tấm tắc lấy làm kinh ngạc. Trong mắt bọn họ, Tố Ngưng cho dù mạnh, có điều để đem ra so sánh, vẫn phải kén Kiếm Vô Tình một chút mới phải. Tuy Tố Ngưng thắng Kiếm Vô Tình cũng không hề dễ dàng, có điều kết quả đã ra, hiện tại không ít tu sĩ phải nhìn nhận lại nàng này.

Lúc này, lôi đài ở giữa lại có người đi lên. Người này là một nữ tử, dung mạo cũng không kém gì Tố Ngưng, tu vi Phong Thân cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Lại chẳng phải tông chủ đời kế tiếp của Lạc Diệp Tiên Tông, Vân Hà đây sao?

Vân Hà lên đài khiến rất nhiều người nghi hoặc, nàng tu vi so với nhiều tu sĩ có mặt tại đây không phải là mạnh nhất, thậm chí có chút yếu một chút. Những trận đấu loại đầu tiên, nàng biểu hiện cũng không phải rất mạnh, nay nàng lại lựa chọn thủ đài, không ai biết nàng lấy đâu ra tự tin.

Vừa thấy Vân Hà lên đài, phía dưới lập tức có tu sĩ nhảy lên, muốn đem nàng đánh xuống. Người nhanh nhất là Bạch Chính. Vân Hà chỉ vừa lên tới lôi đài, thân ảnh y đã theo sau mà tới.

Vân Hà cũng không có phản cảm, hướng Bạch Chính gật đầu, cả hai chào hỏi xong liền bắt đầu đấu pháp.

Vân Hà có thể ngồi vào vị trí tông chủ Lạc Diệp Tiên Tông, ngoài tài trí ra, hiển nhiên thực lực cũng rất khủng bố. Vòng đấu trước nàng chỉ ẩn giấu thực lực mà thôi. Lúc này đây, thực lực của nàng mới bày đi ra. Bách Chính chỉ thủ được năm nhịp thở liền bị nàng đánh bại, ảo não trở về chỗ.

Trên đài hiện tại, Yến Nam Thiên đã thắng một tràng, Vân Hà thắng một tràng, riêng Tố Ngưng đã thắng hai tràng. Trong ba người, hiển nhiên Vân Hà tu vi yếu nhất, cũng là đối tượng được để ý nhiều nhất. Bạch Chính vừa rời khỏi lôi đài, ngay lập tức đã có người tiến lên.

Người tiến lên là một nữ tử. Nàng này dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, tu vi Phân Chi cảnh trung kỳ, xuất thân từ tam lưu thế lực Thiên Vẫn Tông, tên là Ngân Nguyệt.

Ngân Nguyệt vòng đấu trước đều thắng rất nhanh CiFXD gọn, căn bản đối thủ của nàng cũng không mạnh, tu vi đều thua xa nàng. Lúc này nàng lên đài, đa số đều nghĩ nàng sẽ nhanh chóng bị đánh bại. Thế nhưng hơi bất ngờ chính là, hai người thế mà đánh có đi có về, Vân Hà nhất thời nửa khắc không thể thủ thắng. Thấy cảnh này, đám người quan chiến mới ồ lên, vậy mới biết suy nghĩ của mình ấu trĩ như thế nào.

Trận đấu gần về cuối, Lý Tuyết Kỳ một lần nữa trở lại đài quan chiến của Phi Vũ môn, xem ra nàng đã chữa trị không sai biệt lắm.

Nghiên Trấn thấy nàng xuất hiện, lập tức hướng nàng chắp tay, nói lời xin lỗi. Nàng này vẻ mặt như thường, cũng hướng y xin lỗi. Trận đấu đó cả hai đều quá cố chấp, chính vì lẽ đó mới xảy ra việc đáng tiếc. Nếu Lý Tuyết Kỳ không cố chấp chống cự, nàng đã không bị thương nặng như vậy. Nếu Nghiêm Trấn bình tĩnh một chút, xử ra pháp bảo bản mệnh, có lẽ cũng không bị tước quyền thi đấu.

Cả hai ai cũng đã sai, hướng đối phương xin lỗi là điều nên làm. Tu sĩ cuối cùng cũng là người, biết sai mà sửa mới không để lại tâm ma về sau.

Lý Tuyết Kỳ cùng Nghiêm Trấn đã hướng nhau nói xin lỗi. Lúc này tinh thần cả hai đều buông lỏng không ít, sắc mặt cũng vui vẻ hơn một chút.

Lý Tuyết Kỳ ngồi xếp bằng quan sát Vân Hà cùng Ngân nguyệt một chút, lúc này mới động thân, bước tới lôi đài bên phải.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.