Nhìn lôi đài bên trái không người đứng, Nghiêm Trấn khổ sở lắc đầu. Nếu vừa rồi hắn bình tĩnh một chút, lấy ra bản mệnh pháp bảo, có lẽ giờ này hắn vẫn còn đứng trên đài a. Đáng tiếc mũi tên phóng ra không thể thu lại, hắn hiện tại đã không còn tư cách tranh đoạt nữa rồi.
"Nghiêm sư huynh! Ngươi cũng đừng quá đau lòng, ta biết ngươi không có chủ đích muốn lấy mạng Lý Tuyết Kỳ". Nguyên Phụng cùng đám người Dương Cầm Hổ, Dương Cầm long đi tới, khuyên nhủ một chút.
Nghiêm Trấn thấy mọi người ân cần hỏi han, lúc này mới thả lỏng một chút, cười gật đầu. Lại nhìn về phía Vân Hà, thấy nàng cũng hướng mình gật đầu, Nghiêm Trấn nội tâm không khỏi thở ra một hơi. Diện bích trăm năm, cũng 0BAgZ không có cái gì quá đáng sợ, hắn đã từng ở trong Kiếm Mộ một thời gian rất dài. Cùng lắm lại một lần nữa tiến về nơi này, vừa là sám hối, vừa là tu hành cũng tốt.
Lôi đài bên trái không có người lên, ai cũng dè chừng người khác, lo lắng lên đài sẽ tiêu hao quá nhiều pháp lực, sớm sẽ bị người khác loại bỏ.
"Nếu đã không ai muốn lên đài, vậy tiểu nữ đành phải tiếp nhận vị trí này rồi". Tố Ngưng cười khẽ, bước ra một bước, thân ảnh nhoáng cái đã đứng tại lôi đài bên trái.
"Các vị! Nếu cảm thấy tiểu nữ không đủ tư cách đứng tại nơi này, cứ tiến lên cùng ta đấu một trận là được". Tố Ngưng sau khi bước tới lôi đài, liền mở miệng cười nói.
Thiên Vân thấy đạo lữ lên đài, cũng không có nói cái gì. Hắn biết Tố Ngưng rất mạnh, nàng đủ thực lực để có thể thủ thắng ba tràng.
"Minh Hàn đạo hữu, Tố Ngưng xem ra cũng rất không tệ, chỉ sợ cùng Nghiêm Trấn không yếu hơn bao nhiêu a". Hỏa Ma Tử mỉm cười nhìn Tố Ngưng, lại nhìn Minh Hàn Tiên Tử nói.
"Cũng chỉ thường thường mà thôi. Nha đầu này tư chất vốn rất kinh khủng, lại liên tiếp gặp kì ngộ, chỉ cần cho nàng một chút thời gian, ta tin nàng có nắm chắc bước vào Nguyên Anh". Minh Hàn Tiên Tử không tiếc lời tán dương cháu gái một phen.
"Đạo hữu nói như vậy, không thấy quá mức đề cao nha đầu này a. Đột phá Nguyên Anh, Sinh Hoa sao mà khó khăn, không nói phải gánh chịu phong kiếp tẩy lễ, chỉ là lượng linh lực cần để đột phá, cũng lớn không hợp lẽ thường. Từ xưa tới nay, làm gì có ai đủ tự tin nói một câu nắm chắc kia chứ". Hỏa Ma Tử không cho là đúng, nói.
Minh Hàn Tiên Tử mỉm cười, lại không có mở lời phản bác, chỉ nói. "Đạo hữu cứ đợi sẽ biết"
Hỏa Ma Tử mí mắt hơi nhảy, cũng gật đầu đáp. "Tốt! Ta cũng muốn xem một chút, nàng có thật như lời đạo hữu nói, lợi hại như vậy"
Phía dưới khán đài bắt đâu nghị luận nhao nhao, phần lớn nói về việc Thiên Quỳnh Cung có hai tu sĩ đứng đài, vậy mà không một tu sĩ nào dám là người đầu tiên lên khiêu chiến Tố Ngưng.
Đúng lúc này, một thanh âm êm tai vang lên. "Nếu Tố Ngưng thánh nữ đã nói như thế, vậy tiểu muội cũng xin lãnh giáo một phen"
Vừa dứt câu, một thân ảnh đỏ như lửa lập tức bay tới. Nàng này trên trán có dấu ấn hình hỏa diễm, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thân hình cũng nóng bỏng cực kỳ. Nếu nàng ăn mặc hơi lộ liễu một chút, chỉ sợ sẽ khiến đám nam tu máu mũi phun trào. Nàng này không phải Nam Cung Tố Tố, thánh nữ của Hỏa Vân phái, còn ai.
"Thì ra là Nam Cung thánh nữ a. Tốt! Ta cũng muốn lãnh giáo thánh nữ một phen. Xem xem là thần thông của ta mạnh, hay thần thông của thánh nữ mạnh". Tố Ngưng gật đầu cười nói, rất nhanh đã lui về sau vài bước.
Nam Cung Tố Tố cũng mỉm cười, nhẹ bước về phía sau vài bước.
Hai nữ tử này cực kỳ đẹp. Mỗi người đều có một lượng tu giả đem lòng mến mộ, nay cả hai đứng chung một lôi đài, không khỏi khiến toàn trường nổ tung. Đám nam tu bắt đầu hò hét, đám nữ tu số ít vứt lên anh mắt chán ghét, số còn lại cũng không tỏ ra khó chịu, ngược lại còn theo đám nam tu cổ vũ cho hai người.
Lúc này đây đã không có người muốn lên khiêu chiến Thiên Vân nữa, hắn ngược lại thảnh thơi, ung dung ngồi xếp bằng, yên lặng nhìn hai nàng này đấu pháp.
Hỏa Vân phái là một môn phái chủ tu hỏa diễm, công pháp của họ chín phần mười đều mang thuộc tính hỏa. Ngay cả lựa chọn đệ tử, họ cũng muốn tuyển chọn người mang linh chủng thiên hướng hỏa hệ. Trong ngũ hành, hỏa thuộc tính cùng kim thuộc tính chủ công. Trong khi kim thuộc tính đề cao sự sắc bén, thì hỏa diễm đề cao sự bùng nổ. Rất nhiều bí thuật cũng như bí pháp, được sáng tạo ra là nhờ tu sĩ chuyên tu hỏa thuộc tính. Tỉ dụ như Huyết Nhiên Thuật, Phá Huyết Độn...
Chỉ nghe qua danh tự, nhiều người cho rằng những môn thuật pháp này không liên quan gì tới chữ hỏa. Nhưng một khi tu sĩ thi triển các loại thuật này, đều sẽ thiêu đốt máu huyết, tạo thành một loại khủng bố bí thuật hoặc độn thuật. Thiêu đốt máu huyết, so với bất kỳ một loại thuật pháp bình thường nào, càng khủng bố một chút.
Nam Cung Tố Tố đường đường là thánh nữ của Hỏa Vân phái, các loại thần thông thuật pháp càng là khủng bố. Giờ phút này, chỉ thấy quanh thân nàng pháp lực phun trào. Bên ngoài cơ thể khí tượng biến ảo, một ngọn lửa màu xanh cực nóng xuất hiện. Nam Cung Tố Tố đứng trong hỏa diễm, lại tựa như hỏa diễm một phần tử, mái tóc bắt đầu bay múa, ánh mắt tựa như hai ngọn lam hỏa, rừng rực cháy.
Nam Cung Tố Tố ngưng thân, hướng về phía Tố Ngưng điểm ra một chỉ.
"Táng Thiên Chỉ"
Ba chữ Táng Thiên Chỉ vừa ra khỏi miệng, cảnh vật bắt đầu vặn vẹo, hướng mắt nhìn trời, chỉ thấy một ngón tay chớp mắt thành hình. Chỉ tay này vặn vẹo liên hồi, uy áp kinh khủng lan ra, ngay cả không khí cũng bị sức nóng của nó làm bốc hơi.
Tố Ngưng tuy ngạc nhiên, có điều nàng cũng không sợ. Tay trái chắp sau lưng, tay phải làm ra một loạt thủ ấn, cũng hướng về chỉ tay kia, quát to hai từ.
"Phong Thiên"
Hai chữ Phong Thiên vừa thốt ra, bầu không đông lại, tựa như cả tòa lôi đài đều bị đóng băng, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.
"Này!" Nam Cung Tố Tố vẻ mặt biến đổi, chỉ tay kia dường như bị một nguồn lực lượng nào đó đóng băng, liên hệ giữa nàng và thân thông cũng bị chặt đứt.
Từ xa nhìn tới, chỉ thấy ngón tay kia đang từ từ tan rã, quy về hư vô.
Toàn trường không khỏi kinh ngạc, nhìn về phía Tố Ngưng, càng phát ra kính sợ. Thần thông có thể đóng băng cả một vùng không gian, quyết không phải loại thuật pháp bình thường có thể tưởng tượng.
"Xem ra tiểu cô nương này cũng gặp không ít kỳ ngộ nha. Thế mà có thể đoạt được một môn thần thông đụng chạm tới phong cấm thuật". Thiên Tùng Tử vẫn luôn chăm chú nhìn xuống lôi đài, thấy thần thông của Tố Ngưng chứa đầy ảo diệu, không khỏi tấm tắc lấy làm kì.
"Cũng bình thường thôi. Nếu ngươi biết những chuyện nàng từng trải qua, một chút thần thông này đã tính là gì". Minh Hàn Tiên Tử mỉm cười, không hề cảm thấy thần thông vừa rồi có cái gì quá mức nghịch thiên.
"Ồ! Vậy chúng ta cứ xem một chút đi". Hỏa Ma Tử ở một bên cũng nói chen vào.
Minh Hàn Tiên Tử cười nhạt, nàng tin tưởng cháu gái sẽ thủ thắng. Tố Ngưng tuy chỉ vừa bước vào Kim Đan hậu kỳ không lâu, có điều thực lực đã tiếp cận Nguyên Anh cảnh giới từ lâu. Nếu để nàng tung hết sức, chỉ sợ trong số mười năm người có mặt tại vòng này, không người nào đỡ được một chiêu.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm